Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 2038 - Chương 2038: Tạc Nòng

Chương 2038: Tạc Nòng Chương 2038: Tạc Nòng

Một tiếng nổ lớn vang lên, một khẩu Ma tinh pháo khổng lồ cách đó vài trăm mét phát nổ tại chỗ, những binh lính ở xung quanh cũng bị cuốn vào.

"Mau đi xem thử đã xảy ra chuyện gì!"

Nguyên soái Cantor lập tức ra lệnh cho vệ binh.

Bị hỏa lực của quân địch phá hủy thì không nói, nhưng nếu là tự phát nổ tại chỗ thì thật là quá mức.

Trong thâm tâm, gã ta lại một lần nữa hỏi thăm Thạch Nhân tộc. Mặc dù vẫn chưa xác định được là đã xảy ra chuyện gì, nhưng trực giác nói cho gã ta biết, chuyện này nhất định có liên quan đến Thạch Nhân tộc. . . .

"Bệ hạ, Nguyên soái, vừa rồi là do khẩu Ma Tinh pháo kia bị tạc nòng."

"Nguyên nhân cụ thể của vụ tai nạn vẫn chưa thể xác định được, đại khái là do Ma tinh pháo này quá cũ, khi binh lính đặt Ma tinh thạch theo mức tối đa, vượt quá giới hạn chịu đựng năng lượng. . ."

Sau khi nắm rõ tình hình, vệ binh liền vội chạy về báo cáo.

Câu trả lời này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán!

Là sản phẩm của khoa học ma pháp, có thể chê Ma Tinh pháo cồng kềnh, có thể nghi ngờ độ chính xác của chúng, nhưng chỉ không thể chất vấn chất lượng của chúng.

Ma tinh pháo là do các bậc thầy luyện kim chế tạo thủ công, mỗi khẩu đều ghi rõ tên người chế tạo.

Nếu như chất lượng xảy ra vấn đề thì chính là đang đập bát cơm.

Về mặt lý thuyết, miễn là không sử dụng quá tải thì sẽ không thể có chuyện tạc nòng.

Tuy nhiên, đây chỉ là nhận thức của đám Ma Ngạc, nếu như đổi thành các chủng tộc khác trên đại lục, còn phải thêm một cái "hạn sử dụng".

Mặc dù hạn sử dụng của Ma tinh pháo khá dài, nếu bảo dưỡng tốt có thể sử dụng sau vài trăm năm, nhưng dù sao cũng có giới hạn.

Trước sức mạnh của thời gian, sản phẩm của khoa học ma pháp cũng không thể chống chọi được.

"Khốn nạn!"

"Đám Thạch Nhân tộc chết tiệt đó, rõ ràng là muốn hại chết chúng ta mà!"

". . ."

Ma Ngạc vương lập tức chửi ầm lên.

Đến nước này rồi, nếu vẫn còn không biết Thạch nhân tộc dụng tâm hiểm ác thì ông ta đã sống uổng phí rồi.

Ban đầu ông ta còn cảm thấy có chút tội lỗi với kế hoạch kéo Thạch Nhân tộc tham chiến, nhưng giờ thì cảm giác tội lỗi đó đã hoàn toàn biến mất.

Nổ tung chỉ là ngoại lệ, càng nhiều hơn là đã bại lộ vị trí của bản thân, bị pháo binh của liên quân Nhân tộc chiếu cố trọng điểm.

Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang vọng trên chiến trường.

Một khi bị quân địch để mắt tới, Ma Tinh pháo chưa chắc sẽ bị phá hủy, nhưng các pháo binh Ma Ngạc vận hành Ma Tinh pháo lại hiếm có ai còn sống.

Nếu như tình huống này tiếp tục kéo dài, không được bao lâu nữa, pháo binh sẽ bị tê liệt, từ đó mất đi khả năng răn đe chiến lược.

Trên thực tế, tỷ lệ chính xác thấp đến đáng thương của pháo binh Ma Ngạc vốn đã không có nhiều khả năng răn đe chiến lược.

Nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, Nguyên soái Cantor biết rằng không thể để cuộc pháo chiến này tiếp tục nữa, nếu không thì những trận chiến tiếp theo sẽ không thể nào diễn ra.

Kế hoạch ban đầu là cố thủ trong doanh trại nghỉ ngơi một ngày, đến tối mới ra quyết chiến với quân địch.

Hiện giờ Ma Tinh pháo của đôi bên không ngừng nã đạn, tại trong doanh trại có thể bị hỏa lực của quân địch bắn trúng bất kỳ lúc nào, có thể ngủ được mới là lạ.

"Truyền lệnh xuống, phía trước. . ."

Mệnh lệnh ban ra được một nửa, Nguyên soái Cantor đột nhiên phát hiện ở bên ngoài doanh trại có đầy hố bẫy ngựa.

Ma ngạc đi lẻ tẻ thì không sao, nhưng nếu như kết trận ra ngoài quyết chiến với quân địch, đó chính là đang tự nhảy xuống hố!

Thiết bị để phòng ngừa kỵ binh quân địch cướp trại đột nhiên biến thành gông xiềng trói tay trói chân của quân đội nhà mình.

Sự thay đổi đầy kịch tính này khiến Nguyên soái Cantor toát đầy mồ hôi lạnh.

Danh tướng đều là từ trong hố chông mà bước ra!

Hoặc là tự mình dẫm hố, hoặc là xem người khác giẫm hố rồi rút kinh nghiệm.

Cách cố thủ doanh trại và phòng ngừa kỵ binh quân địch tập kích hiện giờ là do Tôn giả Lucier đề xuất.

Vì chiến thuật này, tộc Ma Ngạc còn phải dâng hiến rất nhiều "Đặc sản" từ thế giới Địa tâm.

Nghĩ tới đây, Nguyên soái Cantor hận không thể vả cho mình hai bạt tay.

Tôn giả Lucier chỉ có thực lực mạnh mẽ mà thôi, không có nghĩa là năng lực chỉ huy quân sự cũng siêu quần bạt tụy.

Hầu hết những người có thể trở thành Thánh Vực đều là những tu sĩ khổ hạnh. Cái gọi là chiến thuật, có lẽ chỉ là kiến thức mà lão ta học được khi còn trẻ.

Trải qua hàng trăm năm không chỉ huy chiến tranh quy mô lớn, không chừng lão ta đã quên gần hết cách mang binh đánh giặc rồi, có lẽ phần chiến thuật này đều được dựng lên dựa trên ký ức và trí tưởng tượng.

Quân địch chẳng làm gì cả, chỉ dựa vào uy danh của một cái tên đã khiến cho bọn hắn tự mình cuống quýt, phạm phải hàng loạt sai lầm.

Sau khi nhìn rõ chân tướng, Nguyên soái Cantor khóc không ra nước mắt.

Khi còn chinh chiến trong thế giới Địa Tâm, gã ta cũng giống như chơi vậy. Mặc dù danh tiếng không vang dội như Hudson, nhưng cũng đủ khiến kẻ thù hoảng loạn.

Chỉ cần rơi vào hoảng loạn thì không thể tránh khỏi sẽ giày vò. Mà giày vò càng nhiều thì xác suất phạm sai lầm sẽ càng lớn.

Cuộc đối đầu giữa những thống soái hàng đầu đều là công tâm chiến. Chiến thuật thao túng cụ thể chỉ là vật phẩm phụ thuộc của công tâm chiến.

"Nguyên soái, tại sao khanh không nói chuyện?"

Ma Ngạc vương ở bên cạnh khó chịu hỏi.

Mệnh lệnh được ban ra một nửa thì đột nhiên dừng lại, đây không phải là đang chơi "Ma ngạc" sao.

"Bệ hạ, bây giờ không thích hợp cho toàn quân xuất kích!"

"Hố bẫy ngựa ở bên ngoài doanh trại đã ngăn chặn đường đi của chúng ta rồi, quân địch sẽ không cho chúng ta thời gian để san lấp đường."

"Theo tin tức thu thập được, ngoài Ma tinh pháo ra, quân địch còn trang bị rất nhiều Ma pháp nỏ."

Bình Luận (0)
Comment