Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 2052 - Chương 2052: Nên Đến Cuối Cùng Cũng Đến

Chương 2052: Nên Đến Cuối Cùng Cũng Đến Chương 2052: Nên Đến Cuối Cùng Cũng Đến

Ít nhất là kẻ thù truyền kiếp này, sau khi trả một cái giá thê thảm đau đớn, đã rút được giới cao tầng về thế giới Địa Tâm.

Theo phản hồi từ các chiến trường khắp nơi, trong số các chủng tộc Địa tâm bại chân, tộc Rết Chân To được coi là khá ổn rồi.

Hành động hiện giờ nhìn như đang phản công Nhân tộc, nhưng trên thực tế lại là một cuộc tranh đấu của Ma Ngạc vương đối với vận mệnh tương lai.

Nguyên nhân dẫn đến điều này không chỉ là sự mất cân bằng thực lực cao cấp của hai bên, mà còn thể hiện sự sa sút tinh thần của quân đội Ma Ngạc.

Nếu trận chiến này diễn ra vào lúc quân đội Ma Ngạc còn ở thời đỉnh cao, thì giờ đây đám cường giả của quân địch đã bị họ trục xuất ra khỏi doanh trại rồi.

Về mặt lý thuyết, một quân đoàn tinh nhuệ thực sự có khả năng bao vây và tiêu diệt các cường giả Thánh Vực.

Mặc dù tỷ lệ thành công rất thấp, nhưng trong lịch sử cũng đã từng xảy ra rồi.

"Nguyên soái, bệ hạ..."

Không đợi lính liên lạc nói hết lời, Nguyên soái Cantor đã vung tay lên nói:

"Biết rồi!"

"Nói với bệ hạ là ta sẽ cố gắng hết sức."

"Truyền lệnh xuống, để các đơn vị còn chưa tham chiến bố trí tuyến phòng thủ thứ hai bên trong doanh trại, đề phòng kỵ binh tập kích!"

Ma Ngạc vương muốn làm gì, gã ta đã không rảnh để quan tâm.

Do ảnh hưởng của việc chiến tranh bùng nổ sớm hơn dự kiến, nên còn chưa được bố trí xong hố bẫy ngựa và cọc cản ngựa cọc thì đã bị kỵ binh quân địch tấn công.

Lúc này, chỉ nhờ vào một vài quân đoàn bộ binh tinh nhuệ dùng cơ thể máu thịt để ngăn cản mũi nhọn của quân địch.

Có thể tạm thời ngăn chặn không có nghĩa là có thể ngăn chặn mãi.

Nguyên soái Cantor biết rằng quân địch vẫn còn một quân đoàn ở phía trên quân đoàn kỵ binh, đó là quân đoàn Ma Thú, sức tấn công của những đội quân tinh nhuệ này vượt xa kỵ binh thông thường.

Một khi trời sáng, khu vực bên ngoài doanh trại chắc chắn sẽ không giữ được nữa.

Nếu không muốn thất bại thảm hại, lựa chọn tốt nhất là tiếp tục bố trí phòng tuyến, ngăn cản những đợt công mạnh mẽ của quân địch.

Chống cự được mũi nhọn của quân địch rồi sau đó mới tính đến những vấn đề tiếp theo.

Trong thâm tâm, Nguyên soái Cantor đã không còn thong dong như lúc đầu. Át chủ bài của quân địch còn nhiều hơn so với dự đoán của gã ta.

Nếu không phải vì trận chiến đêm nay, gã ta thậm chí còn không biết rằng trong quân địch có nhiều cao thủ đến vậy.

Chỉ là một chiến trường cục bộ mà lại tung ra nhiều cường giả như vậy, hoàn toàn là đang chuyện bé xé ra to.

Trực giác mách bảo ông ta rằng, đây là do Nhân tộc đang muốn lập uy.

Vừa hay họ và tộc Rết Chân To lại là hai cường tộc ở thế giới Địa Tâm, nên liền bị mang ra giết gà dọa khỉ.

Trải truốt lại mạch suy nghĩ, Nguyên soái Cantor đột nhiên hiểu ra ý đồ hiểm ác của Thạch Nhân tộc.

Dụ dỗ họ đi giết chết Thánh Vực Nhân tộc đâu phải là lễ vật gia nhập gì, mà rõ ràng là sổ sinh tử. ...

Ánh nắng ban mai rọi xuống mặt đất, trên bầu trời xuất hiện một loạt những hình bóng mờ ảo, Nguyên soái Cantor thở phào nhẹ nhõm.

Điều gì đến cuối cùng cũng sẽ đến.

Sử dụng trí óc cường độ cao liên tục đã khiến ông ta mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần. Đánh cả đời trận, Cantor chưa từng bao giờ từng gặp một kẻ mưu mô như Hudson.

Các tướng lĩnh khác tác chiến đều là mưu tính chiến thuật chiến lược, làm gì có ai chọn cả doanh trại giúp cho bên địch bao giờ?

Làm những điều này còn chưa đủ, thậm chí còn sắp xếp sẵn đường lui cho họ.

Ngay từ ngày đầu tiên xuất chinh thì đã rơi vào mưu tính của kẻ địch rồi, trận chiến này sao có thể có kết quả tốt đẹp được.

Kèn hiệu xung phong vang lên, Hudson tay cầm đại kiếm kỵ sĩ, phát ra những cú va chạm man rợ trên lưng gấu, trên đầu còn có một con rồng phụ trách tấn công.

Hình ảnh ra sân đầy khí thế khiến vô số binh sĩ Ma Ngạc rùng mình sợ hãi.

Cự Long, Đại Địa Chi Hùng, những sinh vật trong truyền thuyết này đang sống sờ sờ xuất hiện trước mắt, gây ra ảnh hưởng rất lớn với họ.

Bản thân những cường giả trong tộc vốn nên ra ngoài đánh chặn thì lại bị Đoàn cung phụng quấn lấy từ trước, chỉ còn biết than thở.

Hudson đi trước mở đường, quân đoàn Ma thú ở phía sau tiếp tục mở rộng độ rộng của con đường, tất cả binh sĩ Ma Ngạc chặn đường đều bị biến thành thịt nát.

Nếu quan sát kỹ sẽ thấy những hố đất mà Belersden chạy qua lúc đầu đều đã bị lấp đầy.

Bởi vì kẻ địch thay đổi đối tượng, tuyến phòng thủ thứ hai được xây dựng với rất nhiều công sức đã không còn phát huy được tác dụng.

Một lượng lớn quân đội Nhân tộc ồ ạt tiến vào trong doanh trại, thứ bị ảnh hưởng đầu tiên chính là cuộc chiến giữa các cường giả.

Vốn đang ở vào thế hạ phong, sau khi nhìn thấy vị sát thần Hudson này xuất hiện, tâm lý của đám Thánh Vực Ma ngạc cũng rơi xuống tận đáy vực.

Sự thật cũng đúng như họ dự đoán, sau khi mở đường, tổ hợp người rồng gấu này liền lao thẳng về phía họ.

Không đợi Hudson tham chiến, một Thánh Vực Ma Ngạc vì tinh thần hoảng loạn, phản ứng chậm một chút, đã mất đi cái đuôi sau lưng.

Bị nỗi đau kích thích càng làm chậm phản ứng thần kinh của gã ta, trực tiếp bị một thanh trường thương đâm xuyên ngực.

Lại có một tên Ma Ngạc bỏ mình, khiến cho thực lực của hai bên trở nên càng chênh lệch hơn.

Một Thánh Vực Ma Ngạc không chịu nổi áp lực bỗng trực tiếp chọn cách thoát khỏi chiến trường và bỏ chạy. Ngay sau đó, những Thánh Vực Ma ngạc còn lại cũng lần lượt bắt chước.

Cường giả Thánh Vực bỏ chạy!

Cảnh tượng này mang lại cho các binh sĩ Ma Ngạc sự đả kích còn nghiêm trọng hơn nhiều so với việc các Thánh Vực ngã xuống trước đó.

Lúc này, những binh sĩ Ma ngạc vốn định thoát khỏi chiến trường đã được tháo bỏ gánh nặng cuối cùng trong lòng, không chút do dự gia nhập vào đội ngũ bỏ chạy.

Bình Luận (0)
Comment