Trước đây, khi còn có thần linh làm chỗ dựa tinh thần, dù cho áp lực từ bên ngoài có lớn đến đâu, mọi người vẫn có thể cắn răng kiên trì.
Ai nấy đều ôm hy vọng chờ Thần linh giáng lâm, chắc chắn sẽ trừng phạt những tên dị giáo đồ kia.
Kết quả thì Thần linh không hề xuất hiện, thay vào đó là tin tức về việc Thần linh vẫn lạc. Nội tâm yếu ớt của họ đã hoàn toàn sụp đổ.
Ngay cả những người có ý chí kiên định cũng không thể chịu đựng được áp lực này.
"Kỷ nguyên vô thần", điều đó có nghĩa là đại lục này sẽ hoàn toàn nằm vào tay các Quốc vương và quý tộc.
Để có một cuộc sống tốt đẹp hơn, họ buộc phải hòa nhập, do đó việc cải cách thế tục hóa Giáo Đình là điều không thể tránh khỏi.VipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Khác với chế độ tuyển cử Giáo Hoàng, cách chơi của Quốc vương và quý tộc trần trụi hơn nhiều, hoàn toàn dựa vào sự kế thừa huyết thống. VipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Sự can thiệp của các thế lực ngoại bang khiến mâu thuẫn nội bộ trong Giáo Đình ngày càng gay gắt, đẩy các phe phái đối lập đến bờ vực chia rẽ.
Thấy các phe phái lớn kêu gào đòi chia rẽ, đám khổ tu sĩ trong Giáo Đình liền tê cả da đầu.
Để họ đánh nhau thì được, nhưng để họ xử lý những mâu thuẫn thế tục này thật là đang làm khó người.
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, nếu thực sự so sánh, nhiều người bên dưới vẫn là con cháu ruột thịt của họ.
"Tự các ngươi nhìn xem xử lý đi!"
Nói xong, Tôn giả Murphy liền trực tiếp quay người rời đi, để lại mọi người nhìn nhau.
Cục diện lúng túng này không kéo dài được bao lâu, ngay sau đó lại có một số cường giả Thánh Vực quay người rời đi.
"Các ngươi cứ ầm ĩ tiếp đi!"
"Sẽ có lúc các ngươi thấy hối hận trong tương lai, đến lúc đó đừng đến tìm chúng ta!"
Fabrizio vung tay áo lên, lại mang theo một đám cường giả mới rời đi.
Trong thâm tâm, tất cả mọi người đều biết rõ việc Giáo Đình bị chia rẽ là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng mọi người vẫn không muốn nhìn thấy cảnh này.
"Các tiền bối đã đi rồi, những ai muốn rời đi có thể mang theo người của mình tự rời đi."
"Cách chia rẽ vô cùng đơn giản, ai kiểm soát lãnh thổ nào thì lãnh thổ đó sẽ thuộc về người ấy, không phục thì cứ đánh nhau."
"Sau ngày hôm nay, mọi người sẽ tự thành một thế lực, sau này gặp lại sẽ là địch mà không phải là bạn!"
Shelter VII cắn răng nghiến lợi nói.
Trải qua một loạt thất bại, sau khi nhiều cường giả trong giáo trở về, vị Giáo hoàng này đã mất đi rất nhiều quyền lực.
Nếu không phải vì các phe phái không ngừng tranh giành vị trí Giáo hoàng thì ông ta đã chẳng còn được ngồi ở đây nữa.
Ban đầu Shelter VII tưởng rằng sau khi mọi người phân định thắng thua rồi thì mình sẽ hoàn toàn lui về ẩn cư tu luyện, không ngờ đợi một hồi thì đợi đến lúc Giáo Đình chia rẽ.
Đám tiền bối trong giáo kia cũng không có trách nhiệm như ông ta tưởng tượng.
Sau khi giúp Giáo Đình ổn định tình hình, ai nấy đều bận rộn với công việc của riêng mình, hoàn toàn không có thời gian hòa giải mâu thuẫn nội bộ.
Nếu không phải vì cần một người gánh chịu cho sự chia rẽ của Giáo Đình, có lẽ sẽ không ai thông báo cho ông ta về cuộc hội nghị ngày hôm nay.
Biết là không thể cứu vãn, nên Shelter VII cũng lười giãy giụa.
Muốn chia rẽ thì cứ chia rẽ đi, dù có chia như thế nào thì ông ta cũng không quan tâm.
Ở lại chỉ càng khiến mâu thuẫn tiềm ẩn leo thang, nên cứ dựa theo quy củ của đại lục mà giải quyết, ai mạnh người đó có lý.
"Nếu Bệ hạ đã nói vậy thì chúng thần đương nhiên không có ý kiến."
"Nhưng hiện giờ Thần linh đã vẫn lạc, Giáo Hoàng cũng không nên tồn tại nữa."
"Các quốc gia đã gửi thông điệp mời bệ hạ từ bỏ niên hiệu, hạ cấp thành hầu..."
Nói được nửa câu, thấy sắc mặt Shelter VII xám xịt, Dela bèn vội vàng ngậm miệng.
Vị Giáo Hoàng này trước mặt này tuy có tiếng xấu, nhưng dù sao cũng là một cường giả Thánh Vực, lỡ như chọc giận người ta, không chừng sẽ làm ra chuyện gì quá khích.
Dựa theo quy củ, cho dù Giáo Đình thế tục hóa thì Giáo Hoàng cũng sẽ ngang hàng với Hoàng đế.
Ngay cả khi Giáo Đình chia rẽ, thì sự xuất hiện của một vài vương quốc cũng là điều phù hợp với quy củ.
Đột nhiên hạ cấp xuống Hầu quốc, đây là một sự sỉ nhục trần trụi.
Không vui cũng không có cách nào, ai bảo họ đắc tội với nhiều người như vậy, mọi người đều không muốn cho họ đãi ngộ cao hơn.
Muốn giữ nguyên quy cách của Vương quốc, các đại Vương quốc trên đại lục đều tỏ ra phản đối, Vương quốc Alpha, nước dị đoan cầm đầu thậm chí còn tuyên bố: đồng cấp với Giáo Đình là một sự sỉ nhục.
Lùi lại một bước, muốn giữ nguyên quy cách của Công quốc, nhưng kết quả là người Mosey lại nhảy ra quấy rối.
"Sau khi chia rẽ, thực lực của Giáo Đình sẽ rất nhỏ yếu, không xứng tiến vào hàng ngũ Công quốc"!
Lý do rất kỳ quặc, nhưng lại là sự thật.
So với Công quốc Mosey, Giáo Đình sau khi chia rẽ đúng là có thực sự yếu hơn một chút.
Trong tình huống bình thường, chỉ là sự phản đối của người Mosey mà thôi, họ cũng không thèm quan tâm.
Tiếc là các quốc gia Nhân tộc đều tỏ vẻ ủng hộ, đại diện Frank còn mạnh mẽ đề xuất họ hạ thấp thành Hầu quốc, đại diện Iberia cũng ở đây bên cạnh thuyết phục.
Lập trường của các quốc gia đã rất rõ ràng, nếu như Giáo Đình trực tiếp chia rẽ thành một nhóm Hầu quốc thì mọi người sẽ công nhận về mặt ngoại giao.
Còn nếu cố gắng duy trì bộ mặt không chịu buông thì sẽ không được các quốc gia công nhận.
Thoạt nhìn chỉ là sự công nhận ngoại giao, nhưng thực tế lại là tranh chấp pháp thống.
Một quốc gia không hợp pháp thì ai cũng có thể chinh phạt, Liên minh Nhân tộc sẽ không cung cấp bảo vệ an toàn.
Giáo Đình đoàn kết mà còn bị khi dễ như vậy, sau khi chia rẽ lại càng không cần phải nói.