May mắn là chư thần đồng thời bỏ mạng, nếu không chỉ cần có ai đó lợi dụng chuyện này, cố tình nói rằng Quốc vương đã chọc giận Thần linh, dẫn đến tai họa, thì thật sự rất khó giải thích.
Ngoài miệng nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong thâm tâm Alpha I lại đang vô cùng lo lắng.
Đầu tiên là chư thần vẫn lạc, tiếp theo là Thần quốc rơi xuống, sau đó sẽ xảy ra chuyện gì nữa, không ai có thể nói trước được.
Với một thảm họa ở cấp độ này, ngay cả một cường giả Thánh Vực như lão ta cũng không có thực lực để phản kháng.
"Tể tướng, hãy sắp xếp người thống kê thiệt hại ở vương đô trước."
"Nhân tiện cử người đi hỏi thăm tình hình thiên tai ở các tỉnh, ra lệnh cho tổng đốc các tỉnh nâng cao cảnh giác, đề phòng đám tổ chức tà giáo lợi dụng cơ hội!"
Caesar IV lập tức an bài.
Tin tức về chuyện Thần quốc rơi xuống thực sự nghe rợn cả người, nhưng có tin tức chư thần vẫn lạc làm nền, nên nó cũng không phải là quá khó để chấp nhận.
Những chuyện khác đều dễ nói, quan trọng là phải ổn định thế cục trước.
May mà trong những năm gần đây, vương quốc luôn tập trung nghỉ ngơi dưỡng sức, không giày vò những việc khác, mọi người còn có một chút tích lũy.
"Xin Bệ hạ yên tâm."
"Khi trận động đất xảy ra ngày hôm qua, chúng thần đã bắt đầu làm những việc này rồi."
"Dự kiến sang ngày mai, chúng ta sẽ có thể có được tình hình thiệt hại ban đầu của vương đô. Việc thống kê thiệt hại ở địa phương sẽ mất nhiều thời gian hơn, có thể phải đến tháng sau mới có thể tổng hợp được."
"Tà giáo tổ chức thì càng không cần phải lo."
"Từ khi Thất Nguyệt hội và Khô Lâu hội lần lượt yên lặng, các tổ chức tà giáo trong vương quốc đã không làm được gì nữa, hiện giờ càng không thể tạo ra sóng gió gì."
"So với những vấn đề này, điều rắc rối hơn vẫn là những Thần quốc rơi xuống."
"Dù sao đây cũng là nơi Thần linh ngự trị, có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với nó, sau này e là sẽ lại có một cuộc long tranh hổ đấu!"
Lời nói của Tể tướng Beckett khiến Caesar IV có chút mất mặt.
Thật sự là ngay thẳng quá mức, chính phủ làm thì làm, nói rõ ràng rành rọt như vậy khiến cho Quốc vương mất đi chuẩn mực.
Những người có mặt đều không phải là kẻ ngốc, họ hiểu rõ ý đồ của Tể tướng Beckett khi nói như vậy.
Sau khi bị vả mặt, Caesar IV còn không thể nổi giận. Chính phủ có thể hành động trước, đây là thể hiện của năng lực chấp chính.
Không báo trước cho người làm Quốc vương như y là vì số liệu thống kê vẫn chưa đi ra. Trong tay không có thành quả, đương nhiên là không cần báo cáo với Quốc vương.
Cùng lúc tung ra một đòn tấn công, còn tiện thể đưa ra một cái bậc thang, trực tiếp chuyển hướng chủ đề, giảm bớt khí thế hùng hổ dọa người.
Kỹ năng chính trị cao siêu này khiến cho những kẻ hóng chuyện có mặt ở đại điện đều thầm khen ngợi.
"Lão tổ tông, những Thần quốc rơi xuống này có sức hấp dẫn rất lớn đối với các ngài phải không?"
Caesar IV mặt không đổi sắc tiếp tục chủ đề.
Đám lão hồ ly phe bảo thủ lợi hại đến mức nào trên chính đàn, y hiểu rõ hơn bất kỳ người nào, hành động vừa rồi chỉ là một lần thị uy.
Kinh nghiệm mách bảo y rằng, nếu cứ níu lấy chút chuyện nhỏ này không thả, cuối cùng người bị thua thiệt sẽ là bản thân mình.
Gặp phải đám lão hồ ly chính đàn này, đương nhiên là không thể gánh chịu áp lực một mình, mà nhất định phải kéo lão tổ nhà mình cùng nhau cảm nhận.
"Đây là điều đương nhiên, trong Thần quốc có di sản mà Thần linh để lại, không có ai là không thèm muốn cả."
"Tuy nhiên, dù sao đây cũng là nơi Thần linh ngự trị, trải qua hàng nghìn năm sinh sống, bên trong Thần quốc chắc chắn ẩn chứa đầy rẫy nguy hiểm."
"Chỉ cần sơ suất một chút, ngay cả cường giả Thánh Vực cũng có thể mất mạng."
"Theo quan sát đêm qua của ta, có khoảng bảy Thần quốc rơi xuống gần đại lục Aslante."
"Với sức mạnh của vương quốc, có cơ hội chiếm được một cái trong số đó."
Alpha I cười ha hả nói.
Ngoài miệng nói có hứng thú, nhưng trong mắt lại không hề có chút tham lam nào, cảnh tượng này khiến mọi người rất ngạc nhiên.
Vậy mà lại có người không hề cảm thấy hứng thú với di sản của Thần linh.
Nhưng đây chính là sự thật, đối với người đã bước vào Đế vương chi đạo như Alpha I mà nói, không có thứ gì có thể giúp lão ta mau chóng tăng tiến thực lực hơn việc giành lại vương vị.
Vương quốc Alpha hiện giờ thịnh vượng hơn nhiều so với thời điểm lão ta rời đi.
Một khi tiêu hóa được, thực lực tiến thêm một bước gần như là điều chắc chắn.
Có con đường rõ ràng như vậy, giá trị của di sản Thần linh không xác định được đương nhiên sẽ bị giảm đi rất nhiều.
Có cơ hội cướp được thì tốt nhất, không có cơ hội thì lão ta cũng không ngại từ bỏ.
"Hai vị bệ hạ, nếu bên trong Thần quốc đã nguy hiểm như vậy, vậy hãy để cho người khác đi dò đường trước!"
"Nếu có bảy Thần quốc rơi xuống gần đại lục, vậy thì những người bị thiệt hại nặng nhất chắc chắn là Hải tộc và chủng tộc Địa tâm ở lân cận."
"Không chừng thế giới Địa Tâm hiện giờ đã trực tiếp biến mất, dù ước tính lạc quan nhất thì diện tích khu vực của thế giới Địa tâm cũng sẽ giảm mạnh."
"Tiếp theo là một số quốc gia có đường bờ biển dài, ví dụ như: Vương quốc Falcon giáp biển bốn bề, gia sản tích lũy nhiều năm nay e rằng đã không còn thừa lại bao nhiêu."
"Những thế lực này càng bị thiệt hại nặng nề, họ lại càng cần tìm kiếm sự trợ giúp từ bên ngoài, họ mới là những người cần di sản của Thần linh nhất."
Tể tướng Beckett chậm rãi nói.
Bên trong Thần quốc đầy rẫy nguy hiểm, chắc chắn là cần rất nhiều pháo hôi dò đường.
Cường giả Thánh Vực tiếc mạng sẽ không đích thân mạo hiểm, công việc cực khổ này có khả năng cao là sẽ rơi vào tay quân đội.