Người dịch: Whistle
Đi theo phất cờ hò reo, lúc mọi việc thuận lợi giúp một tay thì không thành vấn đề. Nhưng nếu muốn bọn hắn ra mặt đối chọi với Nam tước Sith thì thật sự là đang làm khó bọn hắn.
Cho dù trong lòng có ngạo khí thì cũng đã bị cuộc xung đột trước đó hao mòn hết rồi. Có thể nói việc đám quý tộc phương bắc cường thế lập uy trước đó vẫn là rất thành công.
Bây giờ làm ầm ĩ cũng chỉ là phô trương thanh thế, thuận tiện động viên bản thân mình mà thôi.
“Nam tước Hudson, tính tình của ngươi vẫn nóng vội như ngày nào! Ta chỉ tới chậm có một chút thôi chứ không có ý coi thường các vị.”
“Chủ yếu là hôm nay khách mời tới rất nhiều, thật sự là bận không qua nổi, cho nên mới tới chậm một chút, xin các vị lượng thứ.”
“Bây giờ mời chư vị khách quý đi theo ta tới vị trí ngồi!”
Lời nói ẩn giấu sự châm chọc này càng làm cho bầu không khí ở hiện trường trở nên càng lúng túng hơn. Xem ra vị Nam tước Sith này cũng không phải là người im hơi lặng tiếng gì. Cho dù là sân nhà thì gã cũng không thèm nể mặt của “Khách quý”.
Đám quý tộc bản địa nhao nhao dừng bước không tiến, chậm rãi chờ đợi phản ứng của Hudson, phảng phất như đang chuẩn bị đồng tiến đồng lui vậy.
“Ta biết là với khí phách của Nam tước Sith thì sẽ không so đo những chuyện nhỏ nhặt này. Nếu Nam tước Sith đã chuẩn bị xong, vậy thì chúng ta cũng không cần khách khí, khách tùy chủ tiện vậy!”
Trong khi nói chuyện, ở phía chân trời đột nhiên xuất hiện một đội ngũ khổng lồ. Đủ loại thú nhân xuất hiện lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
May mắn đây là tỉnh Đông Nam, nếu như ở phương bắc mà xuất hiện cảnh tượng này thì mọi người sẽ cho đó là đại quân Thú nhân đang công thành nữa.
“Nam tước Sith, ta không tới trễ chứ? Vì cổ động cho các hạ, ta đã mang theo toàn bộ những nô lệ tốt tới đây, chuẩn bị mượn bảo địa của các hạ để bán được một cái giá tốt.”
Lời nói của Nam tước Kettler lập tức chọc trúng điểm cười của tất cả mọi người. Phóng tầm mắt nhìn lại đều là những loại nô lệ kém chất lượng như người chuột, người lợn, Goblin...... lại còn dám nói là “tốt nhất”.
Bởi vì gần đây đi chào hàng nô lệ nên vị Nam tước vốn không chút nổi bật này lại là “thanh danh vang dội” trong hàng ngũ quý tộc bản địa.
Chẳng qua cũng không phải là danh tiếng tốt gì, mà là bị mang cho một cái mũ là “con buôn nô lệ ngu xuẩn nhất”. Khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng chuyện này lại không ảnh hưởng đến mọi người xem náo nhiệt.
Lắng nghe tiếng cười của đám người, Nam tước Sith cuối cùng vẫn miễn cưỡng kiềm chế được cơn giận. Bất kể có nói thế nào thì cũng không thể giận dỗi với “tiểu đệ” nhà mình ở trước mặt người ngoài được.
Mặc dù Nam tước Kettler chưa bao giờ cho rằng mình là tiểu đệ của gã ta, nhưng Nam tước Sith chính là lão đại được quý tộc phương bắc đẩy ra, gã đã chấp nhận chuyện những người này đều là tiểu đệ của mình.
“Không muộn, Kettler ngươi có thể tới liền tốt. Nếu đã tới, vậy thì cùng nhau ngồi vào vị trí đi! Quản gia Velen, sắp xếp người đi xây dựng doanh trại ở thành tây rồi an bài cho những nô lệ thú nhân này.”
Vừa nói xong, Nam tước Sith lập tức quay người đi trước, phảng phất như đang dẫn đường cho mọi người vậy.
Xem ra lần này gã ta thật sự bị chọc tức rồi. Đám nô lệ của Nam tước Kettler bị ế hàng cũng chẳng phải là bí mật gì, Nam tước Sith cũng có nghe được tin tức này trong giới quý tộc.
Nhìn thấy cái tên có khúc mắc với mình gặp xui xẻo, Sith âm thầm cảm thấy may mắn không biết bao nhiêu lần. Phải biết là chỉ còn kém một chút nữa thì cái mác “con buôn nô lệ ngu xuẩn nhất” đã rơi trúng đầu gã rồi.
May mắn là nhờ vào lão quản gia có kinh nghiệm phong phú kịp thời ngăn cản, lại còn cẩn thận phân tích cho gã biết về tiền cảnh tiêu thụ của nô lệ thú nhân. Kết quả không ngoài sở liệu, quả nhiên là bị ế hàng.
Đáng tiếc là gã tránh được mùng một nhưng không thể thoát được mười lăm. Chuyện phiền toái này rốt cuộc vẫn rơi xuống đầu hắn, chỉ là thay đổi một loại phương pháp khác mà thôi.
Dựa theo kế hoạch lúc đầu, thành nam dùng để an trí cho đám quý tộc bản địa, thành bắc dùng để an trí cho con em quý tộc phương bắc, ngăn cách hai bên để giảm bớt các cuộc xung đột.
Kế hoạch vô cùng tốt, nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện thêm một đám nô lệ, gã ta chỉ đành chia thành tây ra ngoài.
Vấn đề không phải là bọn họ có ở chung được hay không, mà là thân phận của nô lệ và thân phận quý tộc có chênh lệch quá lớn. Nếu như miễn cưỡng sắp xếp ở cùng một chỗ, đám quý tộc cảm thấy mình bị vũ nhục thì nhất định sẽ trở mặt với gã ta.
Nếu như chỉ là một chút phiền phức thì Nam tước Sith cũng có thể chịu được. Cũng chỉ là chuyện của mấy trăm doanh trại mà thôi, dù sao cũng là một đám nô lệ đê tiện, tùy tiện vòng cho một cái vòng tròn để ứng phó là được, không cần phải làm lãng phí gỗ.
Cho dù là để những tên này ăn uống chùa ba ngày thì cùng lắm cũng chỉ tổn thất thêm mấy vạn pound lương thực thôi, Nam tước Sith hắn chịu nổi.
Nhưng rõ ràng là chuyện này không hề đơn giản như vậy. Hội giao dịch phô trương thanh thế lớn đến vậy, có hơn 2 vạn tên nô lệ tham gia giao dịch, nếu như cuối cùng chẳng bán được tên nô lệ nào thì hiện trường lúc đó thật sự là vô cùng lúng túng.
Nếu như có thêm các vị tân khách tham gia vào việc tuyên truyền thì lần hoạt động tiêu phí cực lớn này sẽ trực tiếp biến thành náo nhiệt.
Ăn dưa quần chúng sẽ không quan tâm lý do tại sao nô lệ lại bị ế hàng, người ta chỉ cho rằng thị trường thương nghiệp của thành Dadir không tốt. Đến lúc đó chính là “há miệng tung tin đồn nhảm, bác bỏ tin đồn chạy chân gãy”.
Vốn cho rằng phiền phức lớn nhất chính là tên Hudson cầm đầu đám quý tộc bản địa tới đây quấy rối, không nghĩ phiền phức thực sự lại chính là bị “người trong nhà” đâm lưng.