Người dịch: Whistle
Từ giữa hai lông mày có thể thấy được sự giận dữ của Bá tước Pierce, ông ta đang vô cùng bất mãn với loại kết quả khi dễ người này.
Đáng tiếc là cánh tay không lay chuyển được đùi, gia tộc Dalton chỉ là bá chủ ở tỉnh Đông Nam, phóng tầm mắt khắp toàn bộ vương quốc Alpha thì cũng chỉ là một thế lực lớn bình thường thôi.
Đúng là chức Tổng đốc có quyền cao chức trọng, nhưng chuyện này không có nghĩa là ông ta có thể bổ nhiệm quan viên chủ yếu nào ở trong tỉnh cũng được.
Muốn đề bạt thân tín thì cũng phải đợi Quốc vương đồng ý mới được. Mỗi một vị quân chủ có năng lực đều sẽ biết vận dụng đạo lý cơ bản nhất - cân bằng.
Trùng hợp là Caesar III lại là một người quyền mưu đại thành, trộn lẫn hạt cát, bản lĩnh chế hành cũng là nhất lưu.
Những kẻ mạnh như ngũ đại hào môn phương bắc không phải cũng bị vương quốc đóng quân ngăn cản ở trước cửa nhà sao? Giăng lưới khắp nơi chế hành lẫn nhau mới là tinh túy chính trị cân bằng của vương quốc Alpha.
......
Hudson còn không biết thành quả thắng lợi của mình đã sớm bị người ta hái đi, bây giờ hắn vẫn còn đang bận suy mưu nghĩ kế. Vô luận là Nam tước Kayo có muốn lên đài hay không thì cũng nhất định phải dựng sẵn sân khấu.
Trước tiên cứ xào nhiệt dư luận, coi như Nam tước Kayo không chịu nể mặt mũi, ít nhất cũng có thể cam đoan rằng ba cây đuốc của lãnh chúa mới sẽ không đốt tới đầu mình.
Trước đó Hudson không mang quý tộc bản địa đánh nhau với quý tộc phương bắc là vì thực lực của quý tộc bản địa không đủ, căn bản không có phần thắng.
Mặc dù là hơi rén một chút, nhưng ngoài người bị hại ra thì những quý tộc khác đều ủng hộ. Không có người nào muốn lấy gia sản mà mình cực khổ tích góp ra để tham gia một vụ đánh cược không có phần thắng.
Nhưng Nam tước Kayo thì khác, là tộc nhân dòng chính của gia tộc Dalton, người này đại diện cho gia tộc Dalton.
Đa số những kẻ xúc động xông vào trận địa địch nhân trước đó lại trùng hợp là tiểu đệ của gia tộc Dalton. Tiểu đệ bị ủy khuất, tìm lão đại ra mặt là chuyện đương nhiên.
Vô luận là có ra mặt hay không thì Nam tước Kayo đều sẽ phải bận rộn. Người đang bận rộn thì sẽ không rảnh đi gây chuyện.
“Tom, phái người tặng đôi kim mã này cho Nam tức Sith.” Hudson mặt không thay đổi nói.
Không có kẻ địch vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng. Nhiều một người cạnh tranh ra trận, màn kịch này cũng nên thay một phương thức diễn khác.
Tất cả mọi người đều là người thông minh, rất nhiều chuyện không cần phải nói quá rõ ràng, chỉ cần hơi ám chỉ một chút là được.
Đối kháng thì vẫn phải tiếp tục, nhưng nhất định phải chú ý chừng mực. Không thể làm thật, miễn cho không cách nào kết thúc.
Cho dù là bại bởi Hudson thì Nam tức Sith vẫn là thành chủ của thành Dadir, cùng lắm là yên lặng một khoảng thời gian thì vẫn còn có thể ngóc đầu trở lại.
Nếu như bại cho kẻ đại diện cho gia tộc Dalton, không chừng liền sẽ phải cuốn gói rời đi, vĩnh viễn cáo biệt với quận Wright này.
Tình huống của Hudson cũng giống vậy, cuộc tranh đoạt chức vị quận trưởng với Nam tức Sith không nguy hiểm đến tính mạng, dù là thắng hay thua. Cho dù không còn chức vị quận trưởng thì vẫn còn những danh hiệu như quan chính vụ, quan tư pháp, quan quân vụ để cho hắn vớt vát một chút?
Trong vương quốc Alpha không có chuyện ngươi là quận trưởng thì sẽ được bổ nhiệm toàn bộ quan viên trong quận. Mà ngược lại, khả năng cao là những quan viên này sẽ là kẻ địch đối đầu với quận trưởng.
Đều là kết quả của việc trên làm dưới theo, quốc vương dùng thủ đoạn như vậy để ngăn cản các Tổng đốc. Phủ tổng đốc liền thuận lý thành chương học tập, giày vò Quận phủ ở phía dưới.
Mất đi chức vị quận trưởng cũng không có nghĩa là đã hoàn toàn đánh mất quyền nói chuyện. Chủ yếu là lợi ích to lớn ở khoản thuế đã bị người ta ăn mất một miếng lớn.
Đối với Hudson mà nói, một hai vạn kim tệ ích lợi cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Dù cho Nam tức Sith có vơ vét như thế nào thì cũng không khả năng đẩy số vượt mức đó lên đầu của hắn.
Nếu gã dám làm vậy, hắn còn có thể chống đối không nộp thuế. Dựa vào thống kê không trọn vẹn, hàng năm trong vương quốc sẽ xuất hiện mấy chục cuộc vận động chống nộp thuế lớn nhỏ khác nhau.
Bình thường đều phát sinh ở khu vực quan viên bao thu thuế không đủ mạnh, không thể áp chế được quý tộc ở nơi đó. Cũng có một vài trường hợp là do quan viên quá tham lam, vượt quá giới hạn chịu đựng của quý tộc nơi đó.
Nhưng xác suất trường hợp sau thấp hơn một chút.
Bóc lột quý tộc không phải là một lựa chọn tốt. Nếu như bị đối xử không công bằng, người ta sẽ gọi thân bằng hảo hữu tới tận cửa đòi một lời giải thích, lúc đó chuyện này sẽ không dễ kết thúc.
Trừ phi là nhân duyên kém đến cực hạn, bằng không thì quý tộc rất ít bị khi dễ ở phương diện này. Thêm một chút thì có thể, nhưng ăn dày quá thì sẽ xảy ra đại sự.
Không riêng gì quý tộc sẽ hô bằng hoán hữu đòi giải thích, những quý tộc ở lân cận nhận được tin tức cũng sẽ gia nhập vào.
Dù sao hôm nay người khác bị khi dễ mà mình không đứng ra; Ngày mai đến lượt mình bị bắt nạt thì sẽ còn có người đứng ra sao?
Một khi chuyện này làm lớn, vương quốc truy cứu trách nhiệm, quan viên gây chuyện sẽ không toang. Vạn nhất gây ra hậu quả nghiêm trọng thì còn có khả năng trực tiếp bị tước đoạt tước vị.
Nhưng nếu bại bởi gia tộc Dalton thì khác. Không riêng gì chức vị quận trưởng bị mất, các quan chức khác trong quận cũng không có phần của hắn, không chừng còn bị xa lánh.
Ở tỉnh Đông Nam này, cho dù có là nhà quý tộc nào thì cũng không thể chịu được sự trừng phạt của gia tộc Dalton. Một khi bị để mắt tới, làm chuyện gì cũng là nửa bước khó đi.
Nhất là hiện giờ Sơn Địa lĩnh đang phát triển nhanh chóng, chủ yếu là đang chơi đòn bẩy tài chính.
Rất nhiều chuyện đều nhờ Hudson lừa gạt được.
Một khi phát sinh mâu thuẫn với gia tộc Dalton, không ai dám chắc là đám chủ nợ kia có còn ngồi vững hay không.