Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 259 - Chương 259 - Giao Dịch (3)

Chương 259 - Giao Dịch (3)
Chương 259 - Giao Dịch (3)

Người dịch: Whistle

Trong hoàn cảnh như vậy, mặc kệ là ai trú đóng phương bắc thì tình cảnh cũng vô cùng lúng túng.

“Trong khoảng thời gian gần đây, người của Thất Nguyệt Hội đang lén lút mua sắm vũ khí trang bị trong vương quốc, hơn nữa mãnh liệt yêu cầu chỉ mua vũ khí kém chất lượng.”

“Chỉ riêng Sơn Địa lĩnh đã tiếp được đơn hàng đủ để vũ trang cho một đội quân gồm 3 vạn người, từ kích thước của những vũ khí trong đơn hàng đến xem thì không giống như dùng để trang bị cho binh sĩ nhân tộc.”

“Con hoài nghi số vũ khí này đang được chuẩn bị buôn lậu sang đế quốc Thú Nhân, chuyên môn cung cấp cho những chủng tộc dưới quyền của ngũ đại Hoàng tộc sử dụng.”

“Nếu như suy đoán này là chính xác, vậy thì đế quốc Thú Nhân đang chuẩn bị bắt đầu một cuộc chiến tranh.”

“Ít nhất là một trong ngũ đại Hoàng tộc đang chuẩn bị xâm lược phía nam.” Hudson lo lắng nói.

Không phải mỗi lần đế quốc Thú Nhân xâm lược phía nam đều là ngũ đại Hoàng tộc đồng thời xuất động, chỉ có cuộc chiến toàn diện mới có thể dốc hết toàn bộ lực lượng.

Có đôi khi chỉ có một nhà hoặc hai nhà tới, tới bao nhiêu người thì phải tâm tình của bọn chúng.

Mỗi lần xâm lược phía nam đều sẽ sai những chủng tộc phụ thuộc đếm không xuể làm bia đỡ đạn đánh tiên phong. Thay vi nói là tới xâm lược phía nam, chẳng bằng nói là để tiêu hao nhân khẩu quá dư thừa trong quốc nội, nhân tiện ăn cướp một phen.

Nếu như phải đối đầu với một nhánh thú nhân do một Hoàng tộc xâm lấn thì vương quốc Alpha cũng không sợ. Dù là gặp phải hai Hoàng tộc thú nhân, chỉ cần có được cứ điểm để phòng thủ cũng có thể miễn cưỡng ứng phó.

Nhiều hơn nữa thì chỉ có thể cầu viện!

Đừng nói là đánh, ngay cả phòng thủ cũng thủ không được. Chỉ có thể lấy không gian đổi thời gian, không ngừng cầm cự trên chiến trường cục bộ, kéo dài thời gian chờ đợi viện quân của những quốc gia khác.

“Chuyện này cũng không cần phải quá lo lắng, con cũng có thể phát hiện ra được, đám cao tầng trong vương quốc cũng không phải là đồ đần.”

“Thất Nguyệt Hội chắc là mất trí rồi.”

“Mua sắm quân giới rất dễ, nhưng mà muốn vận chuyển nhiều vũ khí trang bị như vậy đến đế quốc Thú Nhân thì lại không hề đơn giản như vậy.”

“Vô luận là quân thường trực của vương quốc hay là ngũ đại gia tộc Bắc Cương đều sẽ không ngồi yên để bọn hắn muốn làm gì thì làm.”

“Ngoại trừ chú ý quân giới ra, con còn có thể lưu tâm để tình hình lương thực trên thị trường. Trước khi nhiều cuộc đại chiến bùng nổ, giá lương thực sẽ dâng lên.”

“Chắc chắn sẽ có một đám kẻ gian nghĩ trăm phương ngàn kế cướp vận vật tư cho đế quốc Thú Nhân. Trong vương quốc còn có một vài quý tộc sẽ vì lợi ích của bản thân mà bỏ mặt chuyện này.”

Nam tước Redman tràn đầy căm phẫn nói.

Nhìn biểu tình của ông ta giống như hận không thể xé xác đám kẻ gian và những gã quý tộc tham lam làm tổn hại đến loài người kia.

Điều này làm cho Hudson ở bên cạnh cảm thấy vô cùng xấu hổ. Nếu như dựa theo tiêu chuẩn này tới đánh giá, hắn chắc chắn là một thành viên trong hàng ngũ quý tộc tham lam mà cha hắn nhắc tới.

Không có cách nào, nhà buôn vũ khí đều không có kẻ nào là người tốt. Hoàn cảnh lớn như thế, hắn cũng đi theo học xấu.

Chỉ cần nhìn chuyện làm ăn phát đạt của toàn bộ các nhà buôn vũ khí trong quốc nội liền biết, tất cả mọi người đều không cự tuyệt những đơn hàng này.

“Được rồi, Redman. Tức giận với những người này ngoài việc chọc giận bản thân ra thì cũng chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì.”

“Đế quốc Thú Nhân có xâm lấn hay không, xâm lấn lúc nào, đây không phải là chuyện mà những tiểu nhân vật như chúng ta có tư cách hỏi tới.”

“Cho dù có thật sự đánh nhau thì cũng là chuyện mà đám người phương bắc kia nên đau đầu. Nói không chừng trận đại chiến này chính là một cơ hội để gia tộc chúng ta đoạt lại tổ địa.”

“Trước tiên cứ tiến hành theo kế hoạch lúc trước của chúng ta, nghĩ biện pháp kiếm nhiều một chút Sinh mệnh nguyên dịch, tận mọi khả năng nhiều bồi dưỡng thêm vài tên kỵ sĩ để tăng cường thực lực của gia tộc.”

Kỵ sĩ Fird, người lớn tuổi nhất, mở miệng khuyên.

Người đã có tuổi, trọng điểm chú ý liền không giống nhau. Đối với Kỵ sĩ Fird mà nói, ước mơ lớn nhất chính là lúc sinh thời có thể lấy lại được tổ địa.

Mặc kệ là do chi mạch nào đoạt được, chỉ cần có thể cắm được cờ hiệu của gia tộc Koslow vào đó đã là nguyện vọng suốt đời của ông ta.

Chủ đề lại đi chệch, đám người liền bắt đầu thảo luận về vấn đề thu phục tổ địa, xem Hudson giống như một người ngoài cuộc vậy.

Loại cố chấp phát ra từ trong xương cốt này không phải là thứ mà Hudson có thể hiểu được. Điều duy nhất mà hắn có thể làm được chính là thỉnh thoảng gật đầu, thể hiện sự ủng hộ thu phục tổ địa.

Tham dự thảo luận thì miễn đi. Không phải Hudson tiêu cực biếng nhác, thật sự là kế hoạch chiến lược của đám người này thô ráp đến mức làm cho hắn chẳng dám hó hé câu nào.

Chờ mọi người thảo luận không sai biệt lắm, Hudson mới chậm rãi mở miệng hỏi: “Phụ thân, các vị chú bác, mọi người có quen biết vị Luyện Kim đại sư naof không?”

“Hoặc là những chi mạch khác có giao thiệp với những người này không. Nhưng mà nhất định phải là người đáng tin tuyệt đối, không thể để xảy ra bất kỳ sơ sót gì.”

“Con hỏi những chuyện này làm gì, chẳng lẽ con muốn học Thuật luyện kim sao?”

Nam tước Redman ân cần hỏi han.

Thật vất vả bồi dưỡng ra được một đứa con trai ưu tú, ông ta cũng không muốn nhìn thấy Hudson rơi vào cái hố Luyện kim này.

Trong vòng tròn của tiểu quý tộc vẫn luôn lưu truyền một câu nói: “Ma pháp nghèo ba đời, luyện kim hủy một đời”.

Tóm lại, hai ngành nghề này đều là thú nuốt vàng, người nghèo không có khả năng đụng vào.

Mặc dù Sơn Địa lĩnh phát triển không tệ, nhưng vẫn còn đang nợ nần chồng chất, tạm thời Hudson không có quan hệ với hai chữ giàu có.

Bình Luận (0)
Comment