Người dịch: Whistle
Kế tiếp phải xem những chi mạch khác rồi, dù sao thành viên gia tộc ở tỉnh Đông Nam đều đã cố gắng hết sức của mình.
Gấu con ở bên cạnh thì càng ghê gớm hơn, cầm “Huyết Nguyệt Kèn Lệnh” làm đồ chơi. Một hồi thì ném lên, một hồi thì đập xuống.
Không thể không thừa nhận, “Tà khí” đúng là rất khác biệt. Chiếc kèn lệnh trông rách nát này dù cho có bị Belersden giày vò như thế nào cũng không hề biến hóa.
Đủ loại binh khí áo giáp mà Hudson cất giữ trước đó thì không được như vậy, chỉ cần một cú tát của Belersden liền nát.
Vì giảm bớt thiệt hại, Hudson đã hạ lệnh cấm với Belersden. Cuối cùng chỉ đành lấy ra Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, thứ mà hắn không thể nhìn ra được tác dụng gì, để cho gấu con làm món đồ chơi duy nhất.
“Phanh!”
Một âm thanh vang lên, Hudson lại làm nổ lô. Kể từ khi thu được một chút tri thức luyện kim, tình huống này liền trở thành trạng thái bình thường.
Cũng chỉ có Hudson mới có thể dùng phương pháp luyện đan để điều chế Sinh mệnh nguyên dịch.
Nhìn xem cái thứ màu đen thui tạm thời tính là đan dược kia, Hudson cũng không biết nó có hiệu quả gì không.
Hắn hoàn toàn dựa theo cách điều chế để phối nguyên liệu, bởi vì thiếu thủ pháp luyện chế mấu chốt, nên chỉ có thể dựa vào động não để thử nghiệm.
Ví dụ như: Dung luyện ma hạch, Hudson liền thao túng kim thủ chỉ hút khô năng lượng bên trong ma hạch rồi lại rót vào lại bên trong ma hạch không còn năng lượng.
Những nguyên vật liệu khác cũng đều dựa theo cách điều chế để xử lý. Cuối cùng bỏ thêm một chút trí thông minh liền biến thành nồi cháo đen thui trước mặt.
Hắn đã từng bỏ vào nồi chưng, xào, nấu rồi, nhưng toàn bộ đều kết thúc với thất bại. Cuối cùng không còn cách nào khác, Hudson liền ném vào trong lò luyện đan chơi.
Vì chuyện này mà đám thợ rèn trong lãnh địa còn có thêm một nghề phụ, chế tạo lò luyện đan cho Hudson lão gia.
Củi lửa, lửa than đều đã chơi qua, lần này chơi ma pháp Hỏa Cầu Thuật, nhưng mà trình độ khống hỏa của hắn không đến nơi đến chốn, lần này lại thành công làm hỏng một cái đan lô.
“Belersden, tới đây giúp coi!”
Hudson không chút khách khí kêu gấu con lại.
Mặc dù Belersden không có cách nào xác định thành quả của hắn có thành công hay chưa, nhưng người ta có khả năng phán đoán ra có độc hay không.
Đây đều là kinh nghiệm giáo huấn, phàm là thứ mà gấu con cho rằng không thể ăn, cái kia nhất định sẽ mất mạng. Trước đó, đã có vô số động vật cống hiến sinh mệnh vì sự nghiệp nghiên cứu khoa học của Hudson.
Nó duỗi tay gấu ra, nhìn xem việc đan dược đen thui bằng ánh mắt ghét bỏ. Sau đó lại nhìn chằm chằm Hudson rồi trực tiếp nhét vào mồm.
Tốc độ nhanh đến mức Hudson không kịp ngăn cản.
“Belersden, ta bảo ngươi xem thôi chứ có bảo ngươi ăn đâu. Lỡ như ăn vào đau bụng thì ta không chịu trách nhiệm đâu nhé!”
Dù sao cũng là gấu nhà mình, đúng là nó có nghịch ngợm đôi chút, nhưng cũng xem như là một vị hộ vệ hợp cách.
Nếu là vị hộ vệ này có chuyện gì thì ai sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ sự an toàn cho Hudson lão gia chứ?
An bài hộ vệ mới?
Không phải là đang tự diệt uy phong của mình sao. Cho dù có là tên binh sĩ đánh nhau giỏi nhất trong Sơn Địa Lĩnh thì cũng không chịu nổi một cú tát của gấu con.
“Hương vị kém một chút, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nuốt vào trong bụng. Hudson, không ngờ ngươi lại còn có thiên phú trở thành Nhà giả kim.”
“Tiếp tục cố gắng đi, cải tiến một chút hương vị, bề ngoài, tốt nhất là thêm một chút mật ong và sữa thú đi vào, lại bỏ thêm chút đường......”
Lời nói của Belersden lập tức làm cho Hudson cảm thấy yên tâm. Hắn bèn tức giận trừng con gấu tham ăn này một cái, sau đó lại bắt đầu khai lò luyện đan.
Công hiệu cụ thể như thế nào thì tạm thời chưa xác định được, nhưng có hai điểm có thể chắc chắn: một là gấu ăn không chết, hơn nữa còn có chỗ tốt với gấu trưởng thành.
Về phần người ăn sẽ như thế nào thì cần thêm một bước thí nghiệm nữa mới có thể cho ra kết luận.
Dù sao sức chịu đựng của Đại Địa Chi Hùng không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh.
Sự thật đã chứng minh là suy đoán của Hudson hoàn toàn không sai.
Sau khi mười mấy con thỏ, hai con hươu hoang ăn vào liền lập tức nổ tung, hắn không thể không thừa nhận viên đan dược mà mình vừa tạo ra là thức ăn cho gấu.
Dù cho có bỏ nước pha loãng liều lượng thì cũng không có con động vật trở thành vật thí nghiệm nào có thể còn sống bước ra phòng thí nghiệm.
Sau khi tai họa hết năm ngàn kim tệ dược liệu, cuối cùng Hudson cũng dừng cuộc thí nghiệm này lại. Bây giờ hắn đã cảm nhận được cái gì gọi là “Luyện kim hủy một đời”.
Cũng không tính là thất bại, ít nhất hắn đã làm ra một hạng thành quả. Mặc dù vô cùng kém cỏi, còn thường xuyên bị Belersden phàn nàn về hương vị của viên thức ăn cho gấu này, nhưng chung quy vẫn là thành quả.
Lần đầu nghiên cứu phát minh liền có thể làm ra thành quả. Mặc kệ là thành quả này có kém cỡ nào, nhưng cầm ra bên ngoài liền có thể được ca ngợi là “Nhà giả kim có thiên phú”.
Con đường trưởng thành của đại đa số Nhà giả kim đều là vậy. Phương pháp luyện dược của mỗi một vị Luyện kim đại sư đều là độc nhất vô nhị.
Có muốn bắt chước cũng không được. Cho dù là sư đồ truyền thừa, chứng thực đến chi tiết thì cũng khác nhau một trời một vực.
Cuối cùng vẫn phải mua Sinh mệnh nguyên dịch ở bên ngoài để giải quyết tình hình khẩn cấp. Bất quá dưới sự khuyên bảo của Hudson, gia tộc cuối cùng vẫn tạm thời gác lại kế hoạch nghiên cứu chế tạo Sinh mệnh nguyên dịch.
Không có Nhà giả kim, bỏ tiền cho người khác nghiên cứu phát minh là một việc làm rất tốn kém.
Bản thân hắn lý trí như vậy mà cũng có thể tiêu hết mấy ngàn kim tệ chỉ trong thoáng chốc, đổi thành đám Nhà giả kim điên rồ kia, có trời mới biết sẽ tiêu phí bao nhiêu.
Mấu chốt nhất vẫn nằm ở trong phòng thí nghiệm, rốt cuộc là người ta đang nghiên cứu Sinh mệnh nguyên dịch hay là đang làm những chuyện khác, người đầu tư như bọn hắn lại hoàn toàn không biết gì cả.