Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 290 - Chương 290 - Thôi Thúc

Chương 290 - Thôi Thúc
Chương 290 - Thôi Thúc

Người dịch: Whistle

Đại đa số Trùng vương đều chết mà chưa kịp xuất sư. Có vị khắc tinh lớn nhất là loài người ở đây, con đường tiến hóa của Trùng vương sẽ không yên bình như vậy.

Vì cố gắng hết sức để gây thêm phiền phức cho địch nhân, dưới lời dặn dò của Caesar đệ tam, những con Trùng vương xui xẻo này sẽ được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt.

Đủ loại thủ đoạn thôi thúc Ma thú trưởng thành đang không ngừng được thử nghiệm trên người bọn nó. Chỉ vì bồi dưỡng ra những con Trùng vương mạnh hơn mà các Ma pháp sư đều thỏa thích sáng tạo.

Mặc dù thủ đoạn này hơi tàn nhẫn một chút, nhưng vương quốc Alpha cũng không còn sự lựa chọn nào tốt hơn nữa.

Nếu như không làm cho địch nhân bị trọng thương, vậy thì bản thân phải chấp nhận thiệt hại, nếu tình huống cứ kéo dài như vậy, trình độ chênh lệch giữa song phương chỉ có thể bị kéo càng dài hơn.

Lửa là do địch nhân đốt, nếu như người ta đã dám nhằm vào vương quốc Alpha mà không chút kiêng kỵ như thế, vậy thì Caesar đệ tam cũng sẽ không để ý ăn miếng trả miếng mà phản kích ngược về.

Nhưng kế hoạch thì vẫn cứ là kế hoạch, đầu tiên vẫn phải đối mặt với thực tế trước đã. Nhìn bảng số liệu thống kê thiệt hại trên tay, Caesar đệ tam liền cảm thấy đau đầu.

Dưới ảnh hưởng của nạn châu chấu, những tỉnh lớn sản xuất lương thực chủ yếu ở phía nam đã không còn là giảm sản lượng trên phạm vi lớn nữa, mà là trực tiếp tuyệt thu.

Vì vậy mà thiệt hại gây ra là một con số khổng lồ. Không cần nghĩ cũng biết, năm nay nhất định là không thể nào trông cậy vào thuế má của mấy tỉnh này rồi.

Vào những lúc mấu chốt như thế này, người làm lão đại không thể bỏ đá xuống giếng với tiểu đệ của mình được. Cho dù tình hình tài chính có khẩn trương như thế nào thì cũng không thể làm chuyện tát ao bắt cá.

Không chỉ không thể thu thuế, ngay cả số lượng lương thảo vận dùng để trợ giúp tiền tuyến Bắc Cương cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.

Chuyện duy nhất đáng giá vui mừng chính là: ngoài một số kẻ cá biệt mặt dày ra, đại đa số quý tộc lãnh chúa đều không hề vươn tay cầu viện vương quốc.

Điều này đủ để chứng minh các vị tiểu đệ rất cần cù và tiết kiệm, cho dù là gặp phải loại thiên tai có cấp bậc như vậy thì vẫn còn có thể sống được.

Dưới loại tình huống này, thư cầu viện của các quý tộc lãnh chúa phương bắc ở hai quận Ryton và Wright liền tỏ ra vô cùng chướng mắt.

Sự thật lại một lần nữa chứng minh là không thể đắc tội với cấp trên trực thuộc. Trong tình huống bình thường, những bức thư cầu cứu không có ý nghĩa này sẽ bị phủ tổng đốc giữ lại trước, sau khi trải qua nghệ thuật gia công rồi mới thống nhất báo lên trên.

Nhưng tình huống lần này rất đặc thù, Bá tước Pierce lại muốn hố bọn hắn, cho nên chẳng thèm quy nạp chỉnh lý, tinh luyện tinh hoa, nghệ thuật gia công mà trực tiếp chuyển giao lên vương đô luôn.

Rơi vào trong mắt của Caesar đệ tam thì đương nhiên là sẽ từ từ dâng lên ác cảm. Khi trấn giữ ở Bắc Cương, gặp phải thú nhân uy hiếp, đưa tay cầu viện còn có thể miễn cưỡng hiểu được.

Nhưng mà tình huống hiện giờ đã khác, đều đã chạy đến phương nam hưởng phúc mà còn thích giày vò như vậy, so với biểu hiện của những quý tộc cũng gặp nạn khác, biểu hiện của đám quý tộc phương bắc quả thực là rất mất mặt.

Chỉ có thể nói, nếu đã xem đám người màu không vừa mắt thì mặc cho bọn chúng có làm cái gì cũng sẽ cảm thấy không vừa mắt. Lựa chọn tốt nhất là không nên xuất hiện, chỉ cần xuất hiện thì đã rất chướng mắt.

“Để cho tất cả các tỉnh xem xét tình hình thiên tai cụ thể như thế nào rồi xử lý đi!”

Caesar đệ tam mặt không biểu lộ nói.

Là một vị Quân vương, ông ta không thể dùng cảm tính của mình để quyết định đại sự. Bất quá qua chuyện lần này sẽ làm cho Caesar đệ tam càng không ưa đám con em quý tộc phương bắc hơn.

Loại mâu thuẫn này là không thể tránh khỏi, đối với đám người suốt ngày đưa tay đòi tiền, đòi lương thực, đòi vật tư, lại còn không nhìn thấy hồi báo, cho dù là không có ân oán từ đời tổ tiên thì dù có là ai cũng rất khó có hảo cảm được.

Một chút chuyện nhỏ này chẳng là gì đối với một vị Quốc vương trăm công nghìn việc mỗi ngày.

Đối với đám vương công đại thần thì sự cầu viện của đám tiểu quý tộc cũng chẳng phải là đại sự gì.

Dù rằng gia tộc của những người này cũng đã phái người tới cầu tình, nhưng nhiêu đó vẫn không đủ để cho mọi người đứng ra bác bỏ quyết định của Quốc vương.

Quan trọng nhất vẫn là những chữ “xét tình hình cụ thể rồi xử lý” này thật sự có thể hiểu theo quá nhiều nghĩa, hoàn toàn không tìm ra bất kỳ một khuyết điểm nào.

Không giải quyết ổn thỏa thì nhất định là do những Tổng đốc bên dưới không lĩnh hội được thâm ý của Quốc vương, tuyệt đối không phải là do Quốc vương vĩ đại an bài sai lầm.

“Bệ hạ, những vị công thần bắt sống được Trùng vương thì nên an bài như thế nào?”

Đại công tước Newfoundland dò hỏi.

Có thể thấy được trong mắt của vị Tể tướng việc trấn an những bề tôi có công còn quan trọng hơn chuyện giải quyết thư cầu viện của đám tiểu quý tộc.

Dù gì thì những người có thể xuất thủ bắt được Trùng vương cũng đều là cao thủ đỉnh tiêm trong vương quốc, đại biểu cho sức chiến đấu mạnh nhất ở khu vực phương nam.

“Bọn họ đều là cột trụ của quốc gia, sẽ rất khó động tâm với danh lợi thế tục. Vậy thì mở ra một chút tài nguyên trân quý để bọn họ tự do hối đoái đi!”

“Nếu như có yêu cầu khác, chỉ cần không phải quá phận, đều có thể thương lượng. An bài Tổng đốc các nơi làm cho tốt việc câu thông trấn an những người này, đừng có làm hư đó.”

Caesar đệ tam như có điều suy nghĩ nói.

Cách đối đãi với cường giả của các quốc gia trên đại lục luôn luôn đều lấy lôi kéo làm chủ. Không có một quốc gia nào ghét bỏ trong quốc nội của mình có nhiều cao thủ.

Bình Luận (0)
Comment