Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 307 - Chương 307 - Chém Giá

Chương 307 - Chém Giá
Chương 307 - Chém Giá

Người dịch: Whistle

Tước vị tăng lên, đặc biệt là tước vị của quý tộc đất phong tăng lên đều không phải chuyện bình thường.

Nhất là lần lên chức này hoàn toàn có thể được xưng là một bước nhảy vọt, đối với bất kỳ một gia tộc nào cũng có ý nghĩa trọng đại.

Đây cũng không phải là chuyện cá nhân của Hudson, mà là toàn bộ gia tộc phương diện của Koslow được tăng lên. Cho nên cũng tăng thêm không ít công tác chuẩn bị.

Nhiều chuyện lung ta lung tung như vậy, Hudson không muốn mình bị cuốn vào đó. Có thời gian rảnh rỗi này, hắn thà rằng cố gắng khổ tu, nâng cao thực lực của bản thân.

Hudson không muốn làm, nhưng lại có người vui vẻ làm.

Nam tước Redman là một vị phụ thân đã gần 50, đã qua thời kỳ tu luyện hoàng kim, lãnh địa tổ truyền cũng chẳng có gì phải lo lắng.

Đến cái tuổi này rồi mà vẫn không leo lên được tầng dưới chót của quý tộc, thứ mang ra so sánh đã không còn là sự nghiệp nữa, mà là hậu đại.

Nếu như người làm cha đã có nhu cầu, kẻ làm con như Hudson chỉ có thể phối hợp. Loại chuyện đại xuất danh tiếng giao cho Redman tuyệt đối sẽ không phát sinh bất kỳ việc xấu gì.

Thông báo sớm một chút để công tác chuẩn bị sớm một chút, tránh cho đến lúc đó luống cuống tay chân gây ra chuyện cười.

……

“Lão gia, trong thời gian gần đây, nô lệ trong lãnh địa hao tổn có chút lớn.”

“Gần đây có người đang bán tháo nô lệ thú nhân, chúng ta có muốn nhân lúc giá thấp mua sắm một nhóm để bổ sung không?”

Kẻ mở miệng chính là người phụ trách cải tạo đầm lầy -- Luke.

Kẻ này vốn là một thương nhân, chẳng qua trước đó bất hạnh bị đám quý tộc phương bắc địa cướp sạch hàng hóa dẫn đến phá sản, vì tránh né chủ nợ nên mới vội vàng chạy tới phụ thuộc.

Thấy năng lực của người này không tệ, lại đang thiếu rất nhiều nhân tài, Hudson liền nhanh chóng đề bạt kẻ này lên làm chủ nhiệm phụ trách việc cải tạo đầm lầy.

Sự thật chứng minh, bàn về thủ đoạn nghiền ép thì vẫn là thương nhân càng chuyên nghiệp hơn.

Có thêm một người phụ trách, tiến độ cải tạo đầm lầy lại được nâng cao 40%, chẳng qua số lượng nô lệ bị hao tổn cũng càng ngày càng tăng. Có thể nói, sau lưng của mỗi một mẫu đất được cải tạo đều tràn đầy máu và nước mắt.

Nếu như không phải Hudson lão gia nhân từ cảm thấy không đành lòng nên đã đứng ra khuyên răn thì tốc độ này còn có thể càng nhanh hơn.

Nhưng nhân từ thì nhân từ, Luke vẫn còn đang ngồi vững vàng trên cái ghế người phụ trách, hơn nữa còn nhảy lên trở thành phụ tá đắc lực của Hudson lão gia.

“Đám quý tộc phương bắc kia bỏ cuộc nhanh vậy sao?”

Hudson cười ha hả hỏi.

Trên thực tế, trước đây tất cả mọi người đều đã từng tiếp xúc thương lượng về vấn đề liên quan tới mua bán nô lệ thú nhân.

Tiếc rằng giá cả mà song phương mong muốn chênh lệch quá lớn, Hudson chỉ chịu bỏ ra một chút tiền, hoàn toàn không thể thỏa mãn được khẩu vị của mọi người.

Đám quý tộc phương bắc kia còn hăm dọa là sẽ giảm bớt nhân khẩu để tỏ lòng bất khuất.

Tiếc là những chuyện này không dọa được Hudson lão gia, dù sao những nô lệ thú nhân bị xử lý không phải là tài sản của hắn, không đáng để hắn quan tâm.

“Lão gia, nghe nói bởi vì cơm nước quá kém nên nô lệ thú nhân ở Tiger lĩnh đã khởi xướng bạo động.”

“Mặc dù cuộc bạo động này rất nhanh liền bị các quý tộc lãnh chúa ở lân cận liên thủ trấn áp, nhưng Tiger lĩnh vẫn bị tổn thất nặng nề.”

“Kỵ sĩ Justin Finch thẹn quá thành giận, trong lúc nóng giận đã giết chết toàn bộ nô lệ thú nhân. Chỉ là sau khi giết xong thì gã lại cảm thấy hối hận……”

Luke có chút hả hê nói.

Tiger lĩnh phát sinh chuyện nô lệ nổi loạn không phải là do ngẫu nhiên. Justin Finch là một trong những kẻ chủ chốt tham gia vào sự kiện ăn cướp kia, binh sĩ trong tay không thể thoát khỏi vận mệnh bị phủ tổng đốc truy bắt.

Trong tay không binh, đám nô lệ thú nhân vốn được xem như sức lao động quý giá kia cũng trở thành tai họa ngầm lớn nhất trong lãnh địa.

Chỉ cần một cây diêm nhóm lửa, quả bom này lập tức phát nổ. Thấy Kỵ sĩ Justin Finch bị xui xẻo, những quý tộc phương bắc khác đương nhiên là sẽ cảm thấy sợ hãi.

Nếu còn để mấy trái bom này ở trong tay thì không biết nó sẽ lúc nào, chẳng thà báo tháo hết đi, ít nhiều gì cũng có thể đổi bù đắp được một chút thiệt hại.

Tiếc nuối duy nhất chính là người mua quá ít, không có cơ hội lựa chọn. Sau khi dạo qua một vòng thì vẫn chỉ có thể tìm tới trước mặt Hudson.

Chuyện này vốn là một bộ phận trong kế hoạch, lúc này Hudson đương nhiên sẽ không khách khí với bọn hắn.

“Nói với bọn hắn, mỗi một tên nô lệ thử nhân cường tráng ta sẽ ra giá ba mươi pound thổ đậu, nô lệ ngưu đầu nhân ta ra năm mươi pound thổ đậu, cẩu đầu nhân……”

Hudson trực tiếp chặt xuống một nửa giá hồi trước rồi báo giá cho bọn hắn. Đám quý tộc phương bắc có chấp nhận cái giá này hay không cũng đã không quan trọng.

Rừng vốn lớn, loài chim nào cũng có, không phải mỗi một vị quý tộc phương bắc đều có vốn liếng, cho nên chắc chắn sẽ có người thỏa hiệp.

Bây giờ bán ra còn có thể đổi được một chút lương thực, nếu như để xảy ra chuyện nô lệ bạo động, lúc đó sẽ mất cả chì lẫn chài.

Kết quả xử lý sự kiện “ăn cướp thương nhân” rất nhanh liền được truyền ra, không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, chung quy vẫn là do tổ chức tà giáo đã gây náo loạn vào năm ngoái, Khô Lâu Hội, gánh chịu toàn bộ trách nhiệm.

Những quý tộc bị tà giáo khống chế đã được Mục sư do phủ tổng đốc an bài để giải trừ nguyền rủa. Toàn bộ binh sĩ tham dự vào vụ cướp bóc này đều bị sung quân ra tiền tuyến Bắc Cương, cả đời cũng không được trở về.

Tổng thể mà nói, đây là một kết quả mà các phương đều có thể tiếp nhận. Bao gồm cả tổ chức gánh tội là Khô Lâu Hội cũng không có dị nghị gì.

Bình Luận (0)
Comment