Người dịch: Whistle
Hudson không dám hi vọng xa vời rằng hiện giờ có thể tạo ra được một đội quân siêu phàm, nhưng hắn muốn làm cho đội quân dưới trướng trở nên càng tinh nhuệ hơn.
Binh lính hợp cách đã có, bây giờ chỉ còn thiếu sĩ quan hợp cách nữa thôi. Nông nô binh chưa từng học qua bất luận kiến thức gì, có thể quản lý được 80-100 người đã là cực hạn rồi.
Trừ phi thân kinh bách chiến, trải qua khảo nghiệm sinh tử trên chiến trường, nếu không sai bọn họ mang binh đánh giặc thì thật sự là đang làm khó họ.
Không phải là vấn đề thiên phú, chủ yếu là vì nền giáo dụ hiện giờ đã làm cho bọn họ quen với việc nghe lệnh lãnh chúa, gặp chuyện đều không cần phải động não.
Nhân tài rất hiếm thấy. Đại đa số con em gia tộc tới đây lần trước đều lưu lại, bị Hudson lừa gạt vào trong quân đội tôi luyện.
Trình độ năng lực của con em gia tộc cũng là cao thấp không đều, nhưng mà nội tình lại mạnh hơn nông nô nhiều, tiềm lực phát triển cũng cao hơn nhiều.
Dù rằng biết rõ tử đệ binh là một thanh kiếm hai lưỡi, sử dụng con em gia tộc với quy mô lớn sẽ rất dễ tạo ra phe phái, nhưng Hudson lại không lo được nhiều như vậy.
Cận thân phồn thực(giao phối cận huyết), những chuyện phiền phức về ích lợi khi bão đoàn đều là chuyện tương lai. Nếu như hiện giờ không tăng cường thực lực quân sự, lỡ như đế quốc Thú Nhân đánh tới thì sẽ chẳng thấy được tương lai.
Chờ đến khi gặp được hậu hoạn rồi tính, dù sao trước mắt Hudson chỉ cần một đội quân có độ trung thành cao, sức chiến đấu mạnh để ứng phó với tình thế hỗn loạn sau này.
……
“Hudson, thiệp mời đã được chuẩn bị xong rồi. Con xem thử có cần phải người nào nữa, hay là có bỏ sót một vài nhân vật quan trọng nào không.”
Nam tước Redman dặn dò.
Thân phận địa vị quyết định vòng tròn. Vào lúc mới ra đời, vòng tròn của Hudson chỉ xoay quanh những Kỵ sĩ ở tầng lớp thấp nhất, ngẫu nhiên có thể kết giao được vài vị Nam tước đều đã là vô cùng khó khăn rồi.
Nhưng bây giờ thì khác, Hudson đã đặt nửa bước chân vào trong “xã hội thượng lưu” của tỉnh Đông Nam này rồi. Mặc dù cũng không có quen biết nhiều với quý tộc ở cấp bậc này, nhưng hắn biết nhiều cường giả nha!
Cuộc chiến diệt hoàng lần trước cũng không phải là toi công lăn lộn. Hudson cũng xem như là đã chào hỏi đám cường giả đã từng tham gia hành động.
Loại giao tình này vốn không tính là gì, nhưng mà chuyện Belersden “trưởng thành” đã làm cho hắn có tư cách để người ta lau mắt mà nhìn. Chuyện khác thì không dám khẳng định, nhưng khi phát thiệp mời, cho dù bản thân không tới thì nhất định cũng sẽ phái một vị đại biểu tới.
Bởi vậy, gần như toàn bộ những thế lực có một chút phân lượng trong tỉnh đều được mời đến dự.
Không hề nghi ngờ, loại phương thức giao thiệp khoe khoang này rất có ý nghĩa về mặt chính trị.
Mục tiêu của Hudson vô cùng rõ ràng, chính là tạo ra cho ngoại giới một bộ giả tượng là toàn bộ phái thực lực trong tỉnh Đông Nam đều đang nâng đỡ hắn.
Chỉ có như vậy thì các tiểu đệ đi theo hắn lăn lộn mới có đủ lòng tin tiếp tục theo bước chân của hắn. Nếu không vào một ngày nào đó gia tộc Felix bày tỏ thái độ liền những tên tiểu đệ này sẽ trực tiếp rén ngang.
Hudson nhanh chóng nhìn hết số thiệp mời này rồi khẽ mỉm cười nói: “Yên tâm đi, phụ thân. Tất cả các đại thế lực tầm trung trong tỉnh đều đã được mới rồi.”
“Nếu như còn bị bỏ sót thì nhất định là vì thế lực này quá nhỏ yếu, không có cảm giác tồn tại. Để lọt cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.”
“Khách mời trọng yếu trong danh sách sẽ do con đích thân đứng ra chiêu đãi. Còn lại liền giao cho Nelson và Evola phụ trách, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
“Chủ yếu là lần này người bên phía gia tộc tới đây có chút phức tạp, cần ngài hao tổn tâm trí nhiều hơn.”
“Rất nhiều chi mạch sa sút bây giờ còn chẳng có nổi một vị Kỵ sĩ. Đến lúc đó sẽ rất dễ bị xem nhẹ.”
Không phải là Hudson xem thường người khác, thật sự là đẳng cấp trên lục địa Aslante này rất sâm nghiêm, nếu như sắp xếp các khách mời có thân phận cấp bậc khác nhau lại cùng một chỗ, trong lòng mọi người liền sẽ không thoải mái.
Công việc tiếp đãi này nhất định phải chia ra đủ loại tầng lớp Lúc này thì chỗ tốt của việc nhân khẩu hưng vượng đã được bộc lộ.
Căn cứ vào nguyên tắc ngang hàng, những vị khách mời tôn quý nhất sẽ do Hudson đích thân đi nghênh đón. Số khách mời còn lại liền giao cho các huynh đệ phụ trách tiếp đãi.
Người của gia tộc tới thì sẽ có Nam tước Redman đi ôn chuyện. Ngay cả nữ quyến tới tham gia khánh điển cũng có tỷ tỷ đã xuất giá đuổi trở về hỗ trợ chiêu đãi.
Còn người mẹ kế kia thì lại không có cơ hội lộ diện trong những trường hợp như vậy. Đây cũng vì thân phận quyết định, cho dù có không cam tâm thì bà ta cũng chỉ có thể ở lại gia tộc chờ tin.
Thổi gió bên gối cũng vô dụng, chuyện đại sự có liên quan đến mặt mũi của gia tộc Koslow này, Nam tước Redman không dám để xảy ra bất kỳ sơ xuất nào.
So với việc Nam tước Redman coi trọng thì Hudson lại càng buông lỏng.
Có lẽ là vì thực lực đã tạo ra lòng tin cho hắn, đối với yến hội chúc mừng đặc biệt này, hắn cũng chẳng có quá nhiều ý nghĩ.
Yến hội chỉ là trên mặt nổi, mọi người có thể tới đây cổ động đều vì xem trọng thực lực.
Nếu như là một năm trước, Hudson dám phát thiệp mời như vậy, có lẽ người ta sẽ trực tiếp cầm đi làm củi nhóm lửa.
Nếu như dựa theo ý nghĩ Hudson, trực tiếp cử hành tại phủ lãnh chúa tạm thời thì yến hội chúc mừng này đã sớm bắt đầu rồi.
Chủ yếu là vì Nam tước Redman dốc hết sức kiên trì nên mới kéo dài tới bây giờ, không thể tùy tiện qua loa như vậy được, nhất định phải làm ra cấp bậc.
Đã như vậy, phủ lãnh chúa tạm thời chỉ có mấy gian nhà nhỏ đương nhiên là không thể nào dùng để đãi khách được.