Người dịch: Whistle
Đối với đám hậu bối trong gia tộc mà nói thì chuyện này có thể sẽ có chút tàn khốc, nhưng ai bảo gia tộc Koslow nhân khẩu thịnh vượng quá mức như vậy chứ?
Chỉ tính riêng đám thiếu niên ở nơi này thôi cũng đã có hơn mấy trăm người rồi, còn không biết có bao nhiêu người chưa đến nữa.
Ngay cả đại quý tộc cũng không thể trọng điểm bồi dưỡng toàn bộ, càng không cần phải nói đến một Tử tước mới lên chức như Hudson.
Nếu không biểu hiện ra tiềm lực nhất định, không có người nào sẽ nguyện ý tiêu tốn tài nguyên lên người bọn hắn.
“Yên tâm đi, phụ thân! Con có kinh nghiệm rất phong phú trong việc mang binh, sẽ không để cho minh châu bị long đong đâu!”
Hudson tự tin nói.
Vị trí địa lý đặc biệt của vương quốc Alpha đã làm cho các quý tộc trong vương quốc tràn đầy tinh thần thượng võ. Có vài phần của câu “tất cả đều là hạ phẩm, chỉ có “cường giả” là thượng đẳng.”
Quân đội là nơi tôi luyện cường giả tốt nhất. Trùng hợp là Sơn Địa lĩnh lại nổi tiếng về “cường binh” trong tỉnh Đông Nam, ai cũng biết là Hudson không chỉ có thể đánh, mà còn am hiểu cả việc luyện binh.
So với những địa phương khác, quân đội là nơi dễ trở nên nổi bật nhất. Cho dù chỉ là một vị sĩ quan nhỏ thì đó cũng là có tiềm lực, địa vị cao hơn quản sự bình thường nhiều.
Đều là người trong nhà, sau khi lập được công lao, được thưởng một phần sinh mệnh nguyên dịch cũng không quá phận chứ?
Dù rằng đã qua tuổi tác tốt nhất để tu luyện, nhưng đối với rất nhiều chi mạch đã xuống dốc mà nói, chỉ cần có thể trở thành Kỵ sĩ liền có thể phục hưng.
Nếu như Hudson nói thẳng là chỉ sử dụng những người này giống như nhân tài quản lý bình thường, e rằng đám tộc nhân ở nơi này sẽ bị tức đến ngất đi.
Đây đều là vấn đề nhỏ, quân đội cũng có tỉ lệ đào thải. Nếu như thiên phú của bản thân không đủ, bị đào thải trong quá trình huấn luyện thì sẽ không có người nói được lời nào.
Dù sao lăn lộn trong quân đội đều có thể tùy thời phải lên chiến trường. Để cho những con em huấn luyện không hợp cách lên chiến trường chính là không chịu trách nhiệm với những binh lính còn lại.
Sau khi bị đào thải, lại được bồi dưỡng theo hướng nhân tài quản lý cơ bản chính là vì Hudson lão gia hắn nhớ thân tình.
……
Gia tộc Koslow đã hoàn thành buổi đại tu trăm năm lần thứ nhất trong hoàn cảnh mà chủ và khách đều vui vẻ. Chủ yếu thành quả có ba cái: Một, tập hợp toàn bộ tri thức trong tay của tất cả chi mạch lại rồi sao chép một phần, cất giữ trong Sơn Địa lĩnh, nội tình tích lũy phong phú của gia tộc làm cho con em các nhà có thể tới đây học tập miễn phí.
Hai, tất cả các mạch ra người, xuất lực, cùng nhau tới Sơn Địa lĩnh phát triển.
Ba, tăng cường giao lưu hợp tác, nhất là về phương diện tình báo và quân sự, chuẩn bị cho việc thú nhân xâm lấn.
Chi tiết cụ thể thì càng nhiều hơn.
Tóm gọn lại là: tận mọi khả năng để tăng cường thực lực của gia tộc, để ứng phí đại biến cục tiếp theo.
Thậm chí những chi mạch có đất phong chi mạch còn căn cứ vào tình huống thực tế mà phân phối nhiệm vụ tăng cường quân bị.
Theo lý mà nói, một khi kế hoạch tăng cường quân bị này hoàn thành, tổng binh lực mà toàn bộ gia tộc Koslow có thể điều động được sẽ vượt quá mười hai ngàn người.
Từ trên giấy đến xem thì phần thực lực quân sự này đã có thể được xếp vào vị trí thứ năm trong hàng ngũ trung đẳng quý tộc của vương quốc.
Nhưng mà Hudson lại không hề lạc quan như vậy, kế hoạch thì luôn luôn chỉ là kế hoạch, thực lực cụ thể thì vẫn phải xem ra tình hình thực tế.
Huống hồ gia tộc Koslow cũng không thể nuôi được nhiều quân thường trực như vậy, cho nên đội quân với quy mô khổng lồ này vẫn là lấy nông nô binh chiếm đa số.
Vào mùa vụ thì nhất định phải xuống đất làm việc. Chỉ khi đến thời kỳ nông nhàn thì các lãnh chúa lão gia mới tổ chức huấn luyện định kỳ.
Cụ thể là một ngày huấn luyện một lần, vẫn là ba ngày huấn luyện một lần, hoặc có lẽ là mười ngày nửa tháng huấn luyện một lần, vậy thì phải xem năng lực chấp hành của mọi người.
Nếu như gặp phải một vài gã lười biếng, cường độ huấn luyện còn không bằng quân dự bị của Sơn Địa lĩnh. Ít nhất là Hudson lão gia đối với quân dự bị là mười ngày huấn luyện một lần.
Điều duy nhất có thể khẳng định là đội quân trải qua huấn luyện sẽ mạnh hơn đội quân không tham gia huấn luyện.
Ngay cả cơ hội thấy máu cũng chỉ giới hạn trong việc đi theo lãnh chúa lão gia ra ngoài săn bắn, nhưng sức chiến đấu cũng sẽ mạnh hơn những nông nô vừa mới bỏ cuốc.
Đều là bị ép phải làm như vậy.
Ai bảo mọi người vẫn luôn nhớ mãi không quên việc thu lại tổ địa, còn nhất định phải ép Hudson làm ra một bộ phương án nữa?
Không nói được gì, vậy thì chỉ có thể tăng cường thực lực quân sự của bản thân.
Chỉ cần gia tộc Koslow có trong tay mấy vạn binh tinh nhuệ vào lần xâm lấn tiếp theo của thú nhân thì sẽ có thể nhẹ nhàng đoạt lại tổ địa.
Không hề nghi ngờ, đây gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành. Hiện giờ cũng không bỏ ra nổi mấy vạn quân, lại càng không cần phải nói đến sau cuộc chiến.
Cái gọi là kế hoạch thu lại tổ địa cũng chỉ là trăng trong nước, hoa trong gương.
Bất quá ước mơ thì vẫn phải, nếu như không có ước mơ thì Hudson làm sao vẽ bánh nướng cho mọi người được?
Không có một lý do cao đại thượng thì dựa vào cái gì mà tất cả chi mạch phải phái con em tới trợ giúp Sơn Địa lĩnh phát triển chứ?
Chỉ cần có liên quan đến vinh quang của gia tộc thì rất nhiều chuyện căn bản không có lựa chọn. Cho dù mọi người vẫn còn đang hoài nghi về kế hoạch của Hudson, nhưng ít nhất là về mặt lý thuyết thì nó vẫn có thể thực hiện được.
Thật vất vả mới trở lại được hàng ngũ trung đẳng quý tộc, nếu như gia tộc Koslow không sử dụng hành động thực tế để thu phục tổ địa thì làm sao có ý tứ mà lăn lộn trong giới quý tộc nữa?