Người dịch: Whistle
Sơn Địa Lĩnh, Tin tức về một cuộc đại chiến đã được truyền đến, đi cùng là văn thư thúc giục của phủ tổng đốc.
Áp lực đại tăng, Hudson cũng chỉ đành yêu cầu các lãnh chúa khác tăng tốc độ gom góp vật tư.
So với việc gom góp vật tư thì việc đưa các hàng hóa ra tiền tuyến mới là một thử thách khó hơn. Theo kế hoạch, mỗi tháng tỉnh Đông Nam cần chuyển vận hơn vạn tấn vật tư ra tiền tuyến.
Nhiệm vụ vận chuyển nặng nề như vậy đương nhiên là không thể hoàn thành chỉ với phải một đội kỵ mã rồi. Các quận chỉ có thể tự mình tổ chức đội ngũ riêng, chịu trách nhiệm vận chuyển hàng hóa.
Phủ tổng đốc đóng vai trò làm sáng tỏ và giám sát, nhưng việc thực hiện cụ thể vẫn do nhóm quý tộc lãnh chúa bên dưới chịu trách nhiệm.
Quận Wright có vẻ may mắn khi Hudson đã đổi một lượng lớn ngũ cốc thành sản phẩm sắt. Cùng là nhiệm vụ vận chuyển, nhưng việc chuyển sắt rõ ràng là dễ hơn vận chuyển lương thực.
Một pound sắt có thể đổi thành hai mươi lăm pound hoa màu, không cần đề cập đến chuyện thể tích và trọng lượng đồng thời rút ngắn lại, thậm chí còn không cần phải lo về chuyện hao tổn trên đường vận chuyển.
Cho dù có một số sự bất ngờ xảy ra trên đường, bị gió thổi hay mưa rơi, nhiều nhất cũng chỉ tạo thêm một lớp sắt gỉ, trước khi giao nhiệm vụ cạo đi là được.
Nếu đổi thành lương thực, có lẽ sẽ có chừng mấy xe bị mốc meo hỏng hóc.
Trong tình huống bình thường, vận chuyển những vật tư như lương thực và muối đều phải dự trữ thêm một ít để đối phó với hao tổn trên đường.
Thành Dadir, nhìn những đống vật tư chất đống như núi, Hudson liền dùng giọng khách át giọng chủ nói:
"Các vị, vật tư của tháng này đã được gom đủ rồi, chỉ còn việc vận chuyển ra tiền tuyến nữa thôi.”
“Ta không muốn nói nhảm nhiều như vậy nữa, để cho công bằng, các quý vị đến rút thăm đi.”
“Trên những cây que gỗ có số hiệu, ba người rút được số 1 sẽ phải phụ trách thực hiện nhiệm vụ vận chuyển đầu tiên.”
“Ba người rút được số 2 sẽ phụ trách nhiệm vụ vận chuyển tháng sau, cứ như vậy tiếp tục lặp đi lặp lại.”
“Mọi chuyện đều giao hết cho ông trời quyết định, nếu như không may rút phải những con số đầu tiên thì chỉ có thể tự nhận là do mình đen thôi!”
“Muốn thay đổi cũng được, nhưng nhất người trong cuộc định phải phải tự nguyện. Không được phép dùng bất cứ thủ đoạn hèn hạ nào.”
“Bây giờ bắt đầu rút thăm, nguyện Thần Hi chi chủ phù hộ các vị!"
Đây là quyết định, không phải thương lượng.
Hudson trực tiếp đưa ra phương án mà không trưng cầu ý kiến của mọi người. Sự thay đổi đột ngột này làm cho nhiều người cảm thấy không thích ứng.
Một vài người có hiểu biết về chính trị sẽ nhận ra đây là một động thái để kiểm tra sớm, chuẩn bị cho việc chỉnh biên quân đội sau này.
Dù không thoải mái, nhưng lại không có cơ hội để phản đối. Quyết định rút thăm để xác định thứ tự vận chuyển vật tư, nhìn như rất công bằng.
Bác bỏ đề nghị này không chỉ đắc tội với Hudson, quan trọng hơn là rất khó tìm ra phương pháp xử lý tốt hơn..
"Ta tới trước!"
Tử tước Sith nói với vẻ mặt âm trầm.
Xem ra gã ta đã vô cùng bất mãn với Hudson.
Chuyện lớn như vậy mà cũng không nói với gã ta trước một tiếng, rõ ràng là không xem người làm quận trưởng như gã ra gì mà.
Nhưng hết lần này tới lần khác Hudson lại giơ lên cờ hiệu chống lại thú nhân, cho dù trong lòng gã có bất mãn ra sao thì cũng chỉ có thể kìm nén.
"Thăm số 1!"
Người xui xẻo rồi thì uống nước lạnh đều sẽ bị mắc răng, Sith không ngờ là vận khí của mình lại tốt đến vậy, vừa ra sân đã rút được lá thăm xui xẻo nhất.
Nhìn như tất cả mọi người đều muốn chấp hành nhiệm vụ vận chuyển, thứ tự trước sau không quan trọng. Nhưng trên thực tế, nếu dựa vào số thứ tự để xoay vòng, kém một tháng nữa là tròn ba năm.
Đúng là muốn chiếm được Bắc Cương thì phải tốn một khoảng thời gian, nhưng đa phần đều chỉ cần hai ba năm là hạ màn. Nửa đường đánh một chút rồi ngừng lại, có thể kéo dài đến ba bốn năm cũng được xem là rất dẻo dai rồi.
Vận khí tốt, chiến tranh sẽ kết thúc trong vòng hai năm. Những quý tộc rút được những lá thăm sau cùng sợ là chẳng cần phải thực hiện nhiệm vụ vận chuyển lần nào.
Nếu như vận khí không tốt, đánh ba năm mới kết thúc. Như vậy thì lá thăm số 1 sẽ phải cần thực hiện hai lần nhiệm vụ vận chuyển.
Ở ngay trước mặt mọi người, Tử tước Sith không thể lật lọng, chỉ có thể nhăn mặt tự nhận xui xẻo.
"Tử tước Hudson, tới lượt người!"
Nhìn Sith đau đớn đưa hộp thăm đến, Hudson khẽ mỉm cười nói:
"Tử tước Sith khách khí. Rút thăm là do ta nói ra, để công bằng, ta sẽ để mọi người rút trước, lá thăm còn dư lại cuối cùng kia sẽ là của ta!"
Mặc dù hắn không phải dân chuyên nghiệp trong nghệ thuật giả vờ, nhưng cũng được chứng kiến không ít.
Dù sao cũng đều nhờ vào vận khí, vào những thời điểm có thể biểu hiện phong độ như lúc này, hắn không cần phải giành trước làm gì.
So với việc liều lĩnh đánh cược vận khí của mình tốt hay xấu; Hudson cho rằng chỉ cần lặng lẽ chờ đợi, trong đám đông chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ xui xẻo rút được những que gỗ có số thứ tự đầu tiên.
Không phải là Hudson đang coi thường người khác, thực tế là trong đám quý tộc quận Wright chẳng có người nào được xem là may mắn cả.
Họ phải đối mặt với cuộc sống khốc liệt, từ việc chiến đấu với tổ chức phản loạn, xung đột nội bộ, nạn châu chấu, và giờ là cuộc xâm lấn toàn diện của thú nhân, họ đã trải qua hai ba năm gian khổ, nhưng so với những người khác, họ có một cuộc sống phong phú hơn.
Những người có vận khí đặc biệt như vậy, sống đến ngày hôm nay cũng đã là kỳ tích rồi.
Nếu như không phải là không có biện pháp, Hudson còn chẳng muốn lập đội với những kẻ xui xẻo này.
Tử tước Sith chính là tài liệu giảng dạy về nhân vật phản diện hàng đầu. Ngay cả vận khí của mình kém đến đâu mà cũng không biết.
Lại còn nhảy ra rút thăm đầu tiên, chạm tay vào giải nhất cũng không có gì kỳ quái.