Người dịch: Whistle
Miễn là gia tộc Felix vẫn mạnh mẽ như trước, và vị phụ thân Đại công tước của gã vẫn đang nắm giữ quyền lực, không có người nào dám để cho gã xảy ra chuyện.
"Kẹo da trâu!"
Đây là phản ứng đầu tiên của Hudson. Mặc dù thủ đoạn của Tử tước Sith có phần vô sỉ, nhưng lựa chọn của gã ta thực sự làm cho Hudson cảm thấy khó chịu.
Nếu muốn từ chối, hắn nhất định phải cân nhắc đến phản ứng của đám con em quý tộc Bắc Cương. Mặc dù thực lực của những người này đã suy yếu, nhưng hắn vẫn cần bọn họ hỗ trợ trong việc mang binh đánh trận.
Gia học uyên thâm thì không nói, đám quý tộc đất phong này đều do cầm đao thương từ trong chiến trường giết. Nếu bàn về tài năng quân sự, đa số quý tộc bản địa còn lâu mới sánh kịp.
Trước đây họ là địch nhân, những người này càng có tài thì càng phải chèn ép.
Nhưng tình huống hiện giờ đã phát sinh biến hóa, mọi người sắp khai chiến với thú nhân, Hudson không chỉ không kiêng kị tài năng của họ, mà còn đang lo lắng rằng họ không đủ sức để đánh bại thú nhân.
Ân oán cá nhân thì phải chờ đến khi chiến tranh kết thúc rồi tính. Dựa vào tỷ lệ thương vong lớn trong những cuộc đại chiến lần trước, có lẽ những người có mâu thuẫn đã chết mất xác trên chiến trường rồi.
"Tử tước Sith nguyện ý lưu lại, chúng ta đương nhiên là hoan nghênh. Nhưng mà, trên chiến trường hiệu suất là quan trọng nhất, chỉ có thể có một người ra lệnh.”
“Quốc nạn lâm đầu, Hudson trùng hợp có được vài phần tài năng quân sự, sẵn lòng đảm nhận trách nhiệm này ra sức vì nước này.”
“Điều này đòi hỏi các hạ phải ủy khuất một lần, nghe quân lệnh làm việc. Không cần bởi vì thể diện nhất thời mà làm ra chuyện có hại đến lợi ích của nhân tộc ta."
Nên tranh thời điểm nhất định phải tranh. Đại lục Aslante luôn tuân theo quy tắc cường giả vi tôn, từ trước tới nay đều không có ai coi trọng mỹ đức khiêm nhường.
Dù hắn có muốn chơi trò giả vờ “khiêm nhường” thì các tiểu đệ cũng không biết phải phối hợp như thế nào. Nhập gia tùy tục, chuyện dính đến quân quyền, Hudson cũng chỉ có thể biểu hiện ra bá khí việc nhân đức không nhường ai.
Tử tước Sith quét mắt nhìn toàn trường, thực sự là không tìm thấy bất kỳ người ủng hộ nào, điều này làm cho gã ta cảm thấy chạnh lòng.
Một bên thầm mắng đám con em quý tộc tộc bất tranh khí, nhát gan; một bên âm thầm ảo não bản thân không cẩn thận, bị người ta đào chân tường mà cũng không hề phát hiện.
May mắn là gã ta không biết chuyện đám quý tộc Bắc Cương thấy người làm lão đại như gã không nỗ lực nên mới lâm thời quyết định đi ăn máng khác, nếu không chắc hẳn gã ta sẽ sụp đổ ngay lập tức.
"Xin Tử tước Hudson cứ yên tâm. Chuyện này có liên quan đến sự sống của hàng triệu sinh linh của nhân tộc chúng ta, Sith sao dám chậm trễ.”
“Chỉ sợ có người có ý định trả thù, thừa cơ chèn ép đối lập, hy sinh lợi ích của nhân tộc ta để làm lợi cho dị tộc cường đạo. . ."
Những lời này ngoại trừ nhận được một cái liếc mắt của Hudson ra thì cũng không hề ảnh hưởng đến chuyện hắn có được quyền chỉ huy quân đội.
Nhưng trong lòng Hudson vẫn đang âm thầm đề cao cảnh giác với Tử tước Sith. "Co được dãn được" nói thì dễ, nhưng muốn làm được thì không dễ.
Có thể cúi đầu chịu thua một đối thủ cạnh tranh vốn không bằng mình, đây cũng là một loại năng lực.
Nhìn như phí công biểu diễn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có ý nghĩa. Ít nhất là có thể chôn xuống một hạt giống không tín nhiệm vào trong suy nghĩ của đám con em quý tộc phương bắc, nếu như Hudson xử sự bất công, hạt giống này liền sẽ mọc rễ nảy mầm.
Cảng Hansen, nhóm công nhân đang bận chất hàng lên tàu khi phải đối mặt với những cơn gió biển gào thét.
"Tổng đốc đại nhân đến rồi!"
Ngay khi tiếng nói vừa dứt, cả bến tàu bỗng trở nên sôi động. Mọi người ngừng công việc đang làm, quay đầu nhìn theo hướng của người mới đến.
Trên bến tàu, đã quen thấy đủ loại nhân vật đi lại từ phương Nam ra phương Bắc, có thể nói là có kiến thức rộng rãi..
Nhưng với rất nhiều người thì đây mới chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy Tổng đốc đích thân tới hiện trường.
Biển rộng mênh mông vô cùng nguy hiểm, luôn khiến con người ta phải kính sợ. Bão tố, quái vật biển, cướp biển... đều đe dọa sự an toàn của hành trình trên biển..
Kiếm sống trên biển có thể nói là một cuộc sống liếm máu trên lưỡi đao, phải luôn chuẩn bị sẵn sàng táng thân trên biển cả.
Con người luôn sợ hãi trước điều chưa biết, cả những quý tộc cao cao tại thượng cũng không ngoại lệ.
Từ tỉnh Đông Nam đến thành Thương Lan ở vương đô, ngoài đường giao thông trên đất liền thì còn có thể đi đường biển theo dọc lục địa, sau đó là đi ngược dòng sông Lan Thương.
Tuyến đường giao thông biển này đã được mở hàng trăm năm nay, hàng ngày có vô số tàu thương khách lưu thông.
Thương mại phồn hoa vẫn không thể che giấu được sự nguy hiểm khi khi đi trên biển. Gần như mỗi cách một khoảng thời gian đều có tin tức về tai nạn tàu biển xảy ra.
Biển cả hung hiểm cũng ngăn nổi tâm tư phát tài của mọi người. Lợi nhuận thương mại kếch xù trên biển đã hấp dẫn vô số thương khách, các mạo hiểm giả kẻ trước ngã xuống, kẻ sau gia nhập.
Thậm chí có một số con em quý tộc cũng dấn thân vào nghề buôn bán trên biển này. So với sự bảo thủ truyền thống trên đất liền, cảng Hansen có bầu không khí cởi mở hơn nhiều..
Tuy nhiên, trong số những người tham gia này không bao gồm những người có gia nghiệp lớn.
Đối với các lãnh chúa đất phong mà nói, trừ khi không thể tránh khỏi, nếu không mọi người đều tình nguyện ở trên đất liền phi nước đại cũng không chọn đi đường biển.
Một phần là vì ghét sự nguy hiểm tiềm tàng trong lòng biển, một phần khác là trải nghiệm đi biển trong những năm này thật sự là không tốt đẹp gì.
Ưu điểm lớn nhất của vận chuyển bằng đường biển là chi phí vận chuyển thấp, còn vận chuyển hành khách thì không tồn tại. Tốc độ phóng ngựa phi nước đại của các quý tộc lão gia còn nhanh hơn tốc độ chạy của thuyền rất nhiều.