Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 380 - Chương 380 - Hải Tộc

Chương 380 - Hải Tộc
Chương 380 - Hải Tộc

Người dịch: Whistle

“Nếu như ngươi ở lại bến cảng chờ đợi, có thể một ngày nào đó sẽ thấy được cảnh ngư dân mang sinh linh hải tộc bắt được ra chợ để bán.”

“Hải tộc thần bí khó lường, thần thông quảng đại, không gì làm không được trong truyền thuyết kia căn bản không tồn tại. Đại đa số sinh linh Hải tộc đều yếu đáng thương."

Tử tước Aurane khinh thường nói.

Thực tế là các sinh vật có trí khôn ở dưới biển đang ít dần đi. Trong môi trường đặc biệt của biển cả, khả năng sinh ra những sinh vật có trí khôn thấp hơn trên cạn rất nhiều.

Ngay cả khi sinh ra đã có trí khôn, nhưng đối mặt với môi trường biển phức tạp, việc phát triển một nền văn minh là chuyện vô cùng khó khăn..

Bởi vì chuỗi thức ăn nên Hải tộc bị phân tán rất mạnh, hầu như là các bộ tộc hoạt động mỗi người một ý.

Hải tộc năm bè bảy mảng đương nhiên là không thể gây ra áp lực cho nhân tộc, không bị coi trọng cũng là tất nhiên.

Tuy nhiên, khi các bộ lạc Hải tộc tập hợp lại thì sẽ là một chủng tộc lớn nhất thế giới. Bởi tốc độ sinh sôi của các sinh vật dưới biển hoàn toàn như đang sử dụng hack.

Nếu không phải bị chuỗi thức ăn ngăn cản, sợ là đã có rất nhiều sinh linh bị tràn lan.

Hudson chỉ cười nhẹ một cái, không tiếp tục nói về chủ đề này nữa.

Không biết không đáng sợ, nhưng không biết mà còn đi tranh luận với người khác thì thật là đáng sợ.

Hiểu biết của Hudson về Hải tộc chỉ giới hạn ở một số truyền thuyết dân gian. Tài liệu được ghi chép trong gia tộc Koslow chỉ là những bộ tư liệu cũ hàng trăm năm trước và chỉ là các ghi chú không đầy đủ và phân tán.

Dù thời gian không có giá trị đối với một chủng tộc, nhưng vài trăm năm đã có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của một nền văn minh.

Đương nhiên, những chủng tộc có tuổi thọ lâu đời là ngoại lệ. Như loài rồng có thể ngủ cả trăm năm chỉ với một giấc, vài trăm năm đúng là không thay đổi được gì.

Công việc chất hàng lên tàu lại được tiếp tục.

Mọi người chỉ tới để xem một chút, biểu thị lập trường coi trọng của các cao tầng trong tỉnh Đông Nam, không có ý định diễn thuyết để cổ vũ sĩ khí.

Một nhóm công nhân không đáng nhận được sự quan tâm của các quý tộc lão gia.

Hành động lần này chủ yếu là vì cảnh cáo đám quan chức thi hành nên an phận một chút.

Nhìn theo con tàu chở hàng đầy hàng rời cảng, Hudson...

"Giết!"

"Giết!"

. . .

Cùng với tiếng gào thét giết chóc, xác chết nằm la liệt khắp mặt đất. Cảnh tượng đẫm máu này đã làm cho những người đã quen với cảnh tượng hoành tráng cũng phải thất thố.

Song phương giao chiến đều giết đỏ cả mắt, một binh sĩ nhân tộc bị đánh đến mức chỉ còn nửa cái đầu, nhưng bản năng của cơ thể vẫn đâm ra một thương cuối cùng.

Phản ứng đầu tiên của những người đang bị thương nặng không phải là xem xét thương thế của mình, mà là tiếp tục tấn công.

Loại bản năng phản ứng này rõ ràng là đa biến con người thành những cỗ máy chiến tranh, dường như chuyên vì chiến tranh mà sinh.

Không có phê phán tư cách, bởi vì địch nhân đối diện là thú nhân. Ở trước mặt nguy cơ sinh tử vong tộc diệt chủng, bất kỳ biện pháp nào cũng được chấp nhận.

Những hình ảnh được Lưu Ảnh Thạch ghi lại chỉ là một tình tiết nhỏ trên tiền tuyến Bắc Cương. Còn có rất nhiều màn chiến đấu tương tự xảy ra trên tiền tuyến.

. . .

"Số lưu ảnh thạch này đều đã ghi chép lại tình hình chiến đấu ở tiền tuyến. Những gì mà các vị thấy chỉ là một trận chiến với quy mô nhỏ, hàng ngày trên tiền tuyến đều phát sinh vô số các trận chiến tương tự.”

Đại quân thú nhân đã bị chia cắt rất nghiêm trọng, mặc dù vậy nhưng bọn chúng vẫn còn rất hung hãn.

“Gặp phải những chủng tộc pháo hôi kia, mọi người còn có thể tiêu diệt rất dễ dàng, nhưng một khi gặp phải những chủng tộc mạnh mẽ, binh lính của loài người chúng ta sẽ đụng phải khó khăn lớn.”

“Những lang kỵ binh xuất hiện trong cuộc chiến chỉ là những người sói bình thường trên thảo nguyên, trong đế quốc Thú Nhân chỉ được vào hàng trung đẳng, nhưng lại sức chiến đấu không kém lính tinh nhuệ của nhân tộc ta bao nhiêu.”

“Nếu là đổi thành ngũ đại Hoàng tộc thú nhân, cảnh tượng còn khủng khiếp hơn nhiều. Đặc biệt là tộc Behemoth cường đại nhất trong đó, sức chiến đấu của bọn chúng là đáng sợ nhất.”

“Mỗi một gã nam tử trưởng thành tộc Behemoth đều có được sức chiến đấu không thua gì kỵ sĩ sơ cấp. Sau khi tu luyện thì sức chiến đấu sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa.”

“Gặp phải đại quân Behemoth, nếu như không có ưu thế là hơn gấp mười lần binh lực thì nhớ là hãy chạy ngay đi, đừng nên mang theo bất cứ do dự nào.”

“Cho dù là binh lính tinh nhuệ nhất trong vương quốc, khi đối mặt với một lực lượng quân địch ngang nhau thì chúng ta cũng không phải là đối thủ của bọn chúng.”

“Ta nói những điều này không phải để làm cho các vị e ngại và tránh chiến, mà để nhắc nhở các vị là trận chiến này rất nguy hiểm, địch nhân mạnh hơn trong tưởng tượng của chúng ta rất nhiều.”

“Khi đến chiến trường, đừng nên tự cho mình là thông minh rồi chơi trò chủ động xuất kích, chỉ cần nghe theo mệnh lệnh từ cấp trên là đủ rồi.."

Sau lời cảnh cáo của Bá tước Pierce, mọi người cũng không có phản ứng gì nhiều.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thị sát bến cảng rồi bị kéo qua xem phim thì mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.

Một quốc gia có thể điều động cả nước thì làm sao có thể coi thường việc đào tạo sĩ quan được. Cho dù là ở phía sau chiến trường thì vẫn phải tiếp tục học tập.

Là đội dự bị của vương quốc, ưu thế lớn nhất chính là có thể học hỏi kinh nghiệm chiến đấu từ những trận đánh trước mắt. Những trận đánh khốc liệt này chính là tài liệu giảng dạy tốt nhất.

Từ hình ảnh của những trận đánh trên chiến trường có thể thấy được sức mạnh chiến đấu của các chủng tộc thú nhân.

Hudson còn mơ hồ hiểu ra tại sao Vương quốc lại không đề xướng chủ động xuất kích rồi. Đó đều là những bài học đẫm máu mà tiền bối truyền dạy và tổng kết ra được từ những kinh nghiệm quý báu.

Bình Luận (0)
Comment