Người dịch: Whistle
“Đáp lại lời kêu gọi của Vương quốc Frank, các quốc gia sẽ cử đại diện tham dự Hội nghị liên minh nhân loại lần thứ 17 tại Lutecia vào tháng Bảy năm nay để thảo luận cách đối phó với tình hình phức tạp hiện tại trên lục địa.”
“Theo thông tin tình báo chúng thần thu thập được, ngoài việc thảo luận về các vấn đề liên quan đến các chủng tộc khác, người Frank có thể sẽ đưa ra những đề xuất bất lợi cho Giáo hội trong cuộc họp này.”
“Hiện tại, mối quan hệ giữa họ và Giáo hội đang rất căng thẳng. Tổng giám mục mới của vùng Frank đã tuyên bố một cách công khai rằng: sẽ không chấp nhận bất kỳ mệnh lệnh nào từ Giáo Đình và đặt nghi vấn về tính hợp pháp của Giáo hoàng Shelter VII."
Nghe xong lời mà bộ trưởng bộ ngoại vụ nói, Joseph tức đến râu ria đều sắp dựng đứng. Bọn hắn đang liều sống liều chết với thú nhân ở tiền tuyến, trong khi các quốc gia loài người khác thì chỉ đứng xem náo nhiệt.
Ngoài miệng nói là sẽ chi viện, nhưng khi đến bước hành động cụ thể thì cả đám đều ra sức khước từ.
Nói dễ nghe là đang thương nghị thảo luận, khó nghe một chút chính là kiếm cớ từ chối, không muốn tiêu hao thực lực của nhà mình.
Hiện giờ mới là tháng ba, còn bốn tháng nữa mới đến tháng bảy. Còn phải chờ 4 tháng nữa mới tới thời gian tổ chức Hội nghị liên minh nhân loại.
Nếu như đợi thêm các quốc gia hoàn thành cuộc thảo luận và đưa ra kế hoạch cụ thể để gửi quân viện trợ thì chẳng biết sẽ phải chờ tới bao giờ.
Trong lòng của Joseph II đã không nhịn được bắt đầu hỏi thăm tổ tông nhà mình. Tại sao trong cuộc chiến thú nhân xâm lấn lần trước bọn họ chỉ ngồi xem kịch mà không chịu làm gì, nếu họ chịu hành động sớm và giúp Vương quốc Alpha một chút thì nhà mình cũng sẽ không gặp phải tình thế nguy hiểm như hiện giờ!
Chỉ có tự mình trải qua sự tàn khốc của thú nhân xâm lấn thì mới biết được có người ở phía trước cản đao là chuyện tốt biết bao nhiêu. Tiếc rằng thời gian không thể quay lại, hiện giờ thì Vương quốc Warhammer cũng chỉ có thể cố gắng kiên trì.
Nếu như có thể nói, Joseph II không ngại ủng hộ Vương quốc Alpha trong việc tái chiếm lãnh thổ đã mất. Ông ta dám cam đoan, lần này các quý tộc trong Vương quốc Warhammer tuyệt đối sẽ không ghen tị.
Đặc biệt là các quý tộc ở khu vực biên giới, trong vài chục năm gần đây, họ đã bị thú nhân chơi đùa quá sức, rất nhiều trung tiểu quý tộc đều sắp không chịu nổi nữa.
Nếu không vì Vương quốc Warhammer học theo cách làm của hàng xóm, phụ cấp cho các quý tộc biên giới, có lẽ có rất nhiều trung tiểu quý tộc gần như sắp phá sản đã vứt bỏ lãnh địa chạy trốn rồi.
Tình hình nguy cấp như vậy mà nhân tộc còn lo nội đấu. Nếu như vào lúc khác, người Frank muốn nhằm vào Giáo Đình, ông ta tuyệt đối không ngại ở phía sau thêm dầu vào lửa.
Chất vấn Giáo Hoàng không hợp pháp, đây chính là một việc vui lớn. Nếu như không tham dự một lần thì thật sự không phải là một vị Quốc vương hợp cách.
Cuộc tranh đấu liên quan đến vương quyền và thần quyền này, là một vị Quốc vương thì không cần phải suy nghĩ nên ngồi vào vị trí nào.
Nhưng mà bây giờ thì không được, Vương quốc Warhammer cần được hỗ trợ. Bất kỳ một cuộc đấu tranh nào xảy ra bên trong nhân tộc cũng sẽ làm suy yếu cường độ hỗ trợ mà các thế lực lớn dành cho bọn hắn.
Vương quốc Alpha và Giáo Đình bất hòa, nhưng Vương quốc Warhammer vẫn chưa đoạn tuyệt với Giáo Đình, vì lợi ích của mình, vua Joseph II nhất định phải đứng ra yêu cầu tạm dừng.
Đáng tiếc là quyền lên tiếng của ông ta có vẻ như không đủ. Đều là một trong thập đại vương quốc trên đại lục, nhưng Vương quốc Frank là thế lực mạnh nhất, Vương quốc Alpha cũng có thể xếp vào top ba, trong khi Vương quốc Warhammer chỉ nằm trong số những quốc gia hạng chót.
Ngay cả danh xưng "Thập đại vương quốc " cũng là do những người trong số bọn hắn nói ra, thực tế thì khoảng cách giữa Vương quốc Warhammer và những vương quốc đứng trước vẫn còn chênh lệch rất lớn.
Còn về đám vương quốc nhân tộc xếp sau thì càng không cần nói. Sự chênh lệch còn lớn hơn nhiều, một nước có thể được xưng là vương quốc thì không nhất thiết phải mạnh mẽ, cũng có thể là do tổ tiên của họ của đã từng cường đại.
"Hãy liên hệ với Bộ ngoại vụ của Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey, xem thử có thể lấy danh nghĩa của ba nước cùng nhau đưa ra lời kêu gọi giữ kiềm chế hay không.”
“Trong thời khắc quan trọng như lúc này, Nếu như Giáo Đình và Vương quốc Frank đánh nhau thì không xong rồi!"
Joseph II bất đắc dĩ nói.
Không biết tại sao, ông ta luôn cảm thấy bản thân có quá nhiều chuyện để lo. Cuộc chiến tiền tuyến phải xen vào, chuyện của các đồng minh cũng phải cân nhắc, ngay cả thế cục trên đại lục cũng phải nhọc lòng.
. . .
Sơn Địa Lĩnh, thế cục gió nổi mây phun cũng làm cho Hudson cảm thấy nhức đầu.
Nhìn vào chiến báo mà vương quốc công khai, mặt của hắn đều sắp trở thành màu tím rồi. Loại chiến tích rác rưởi này cũng dám lấy ra tuyên truyền, không cảm thấy ngại sao?
Có lẽ trong mắt người khác, đại quân thú nhân đều rất khủng bố, tà ác, sức chiến đấu cực mạnh.
Nhưng người có được mấy vạn nô lệ thú nhân như Hudson lão gia lại cho rằng thú nhân cũng chẳng có gì ghê gớm.
Nếu thực sự mạnh mẽ như trong truyền thuyết thì Sơn Địa Lĩnh đã sớm bị bọn này lật ngược rồi, làm sao có thể làm việc chăm chỉ như hiện tại được?
Là phe phòng thủ, đánh ra chiến tích rác rưởi lấy 1 đổi 2, hơn nữa đại đa số địch nhân đều là đội pháo hôi của kẻ địch.
Hudson cũng không biết mình nên phê bình như thế nào.
Không phải là hắn tự khen, nếu như mấy vạn nô lệ thú nhân nhà mình dám nổi loạn, hắn chỉ cần mấy trăm lính tinh nhuệ là có thể trấn áp.
Sức chiến đấu của đại đa số pháo hôi đều phi thường có hạn. Hudson không tin rằng Đế quốc Thú Nhân có khả năng trang bị áo giáp và vũ khí cho tất cả đám pháo hôi này, có lẽ một số thú nhân pháo hôi còn cầm gậy gỗ đi tác chiến.