Người dịch: Whistle
Chiến trường Bắc Cương, ngũ đại Hoàng tộc thú nhân đã tập họp lại. Ngoài hoàng trữ Alex của tộc Behemoth ra, Hoàng giả của tứ đại Hoàng tộc còn lại cũng đích thân tới.
"Giết!"
"Giết!"
. . .
Tiếng la hét điên cuồng vang thấu trời xanh cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc họp, như thể cuộc chiến đang diễn ra bên ngoài không tồn tại vậy.
Có lẽ do tác động từ không khí giết chóc trên chiến trường, bầu không khí trong trướng bồng cũng có chút căng thẳng, sắc mặt của mấy vị Hoàng giả đều không hề tốt đẹp.
"Những chủng tộc đã hứa với chúng ta là cùng nhau phát động chiến tranh như Tộc Cự Nhân tộc, Dwarf, Tinh Linh vv. . . Đều không khởi xướng tiến công nhân tộc giống như những gì đã ước định.”
“Nếu như những chủng tộc này không tham chiến, chỉ dựa vào lực lượng chúng ta mà muốn lung lay vị trí bá chủ đại lục của của nhân tộc là chuyện gần như không thể!"
Ưng Hoàng nói với giọng điệu lạnh như băng.
Ngay từ đầu thì ông ta cũng đã không xem trọng cuộc chiến lần này rồi.
Liên minh các chủng tộc trên lục địa lại để nhằm lật đổ vị trí bá chủ của nhân tộc... nghe thì có vẻ tuyệt vời, nhưng muốn thực hiện được lại là một chuyện khác.
Ngay cả khi mọi người đã có ước định từ trước, nhưng đến thời khắc mấu chốt, nhưng đồng minh đều mang tâm tư trong mình lại thất hứa.
Đều là họa do lợi ích gây ra, liên minh để lật đổ nhân tộc vốn là một chuyện có rủi ro cao, còn lợi ích có xứng đáng hay không thì phải chờ khảo chứng.
Vị trí bá chủ đại lục chung quy chỉ có một, không phải mỗi chủng tộc đều có thực lực để thay thế vị trí của nhân tộc.
Đối với phần lớn các chủng tộc mà nói, so với việc tranh đấu vị trí bá chủ đại lục không thiết thực kia, việc bảo tồn thực lực mới là quan trọng nhất.
Thú nhân muốn kiếm chuyện, trong lòng mọi người đều vô cùng ủng hộ, nhưng khi cần mọi người phải cầm vũ khí ra chiến trường lại là một chuyện khác.
Vì hưởng ứng hành động của thú nhân, các chủng tộc khác cũng không hề ngồi yên, gần đây đã nảy sinh rất nhiều vụ xung đột với loài người.
Đáng tiếc, xung đột cũng chỉ là xung đột, muốn khơi mào cuộc chiến chủng tộc, tất cả mọi người đều phải suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi hành động.
Loại chuyện này không trách được người khác, trong cuộc chiến đại lục lần trước, thú nhân cũng đã vì lợi ích của mình mà bán đứng các tộc khác.
Phong thủy luân chuyển, lần này đến lượt thú nhân bị bán, mọi người đương nhiên là không chịu được.
Đáng chú ý là ngay cả tộc Tinh Linh cũng tham gia vào chuyện này, Tinh linh thuần khiết mà cũng bắt đầu học được cách lừa gạt, chuyện này thật sự nằm ngoài tưởng tượng của thú nhân.
Nếu như Ưng Hoàng đích thân tham gia đàm phán thì sẽ phát hiện ra Tộc Tinh Linh chưa từng hứa hẹn điều gì.
Chẳng qua người đại diện tham gia liên minh là thành viên của phái chủ chiến, vì xúc tiến cuộc chiến tranh này, họ đã thêm mắm thêm muối vào trong tin tức rồi mới truyền về.
Sư Hoàng ở bên cạnh cảm thấy rất ngượng ngùng, cuộc chiến tranh này là do ông ta một tay thúc đẩy, ngay cả việc liên hợp các tộc cũng là do ông ta làm.
Đáng tiếc là trong các chủng tộc cũng có quá nhiều người thông minh, toàn bộ đều muốn chờ đồng minh tiêu hao thực lực của nhân tộc trước, sau đó mới nhảy ra kiếm chỗ tốt.
Đến mức chỉ có thú nhân thật sự đứng ra chiến đấu, các chủng tộc khác đều dừng lại trước khi thời khắc cận kề.
"Ưng Hoàng, bây giờ nói những chuyện này cũng vô dụng. Các tộc không giữ lời hứa, sớm muộn cũng phải trả giá đắt.”
“Chiến tranh đã khai hỏa, ba nước nhân tộc đều đã triển khai điều động toàn diện, cho dù chúng ta muốn ngừng cũng đã không thể ngừng được.”
“Càng là thời điểm như vậy thì chúng ta lại càng phải mạnh mẽ hơn. Bất kỳ hành vi mềm yếu nào cũng chỉ làm cho nhân tộc trở nên trầm trọng hơn, từ đó gây ra những hậu quả khôn lường!"
Sư Hoàng nghĩa chính ngôn từ nói.
Chỉ cần da mặt dày, mọi chuyện đều không là vấn đề. Chiến tranh đã bắt đầu rồi, lúc này dù có nói là hiểu lầm thì cũng sẽ không có người tin.
Đại quân thú nhân công kích mạnh mẽ như vậy, các quốc gia loài người muốn bảo tồn thực lực sẽ lựa chọn tạm thời quan sát. Nhưng một khi bọn chúng biểu hiện ra thế chán chường, chắc chắn sẽ không có người ít tham gia vào việc đánh chó mù đường.
Liên minh nhân tộc cũng không phải là vật bài trí, nếu như thật sự có cơ hội hủy diệt thú nhân, mọi người tuyệt đối sẽ không lưu tình.
Trong vấn đề đối xử với các dị tộc, lập trường của các cao tầng nhân tộc đều rất nhất trí. Không có người nào muốn để cho những kẻ này có thể tro tàn lại cháy, một ngày nào đó phá hủy cơ nghiệp của mình.
"Ưng Hoàng bớt giận, vào những thời điểm như lúc này, chúng ta càng phải đoàn kết hơn.”
“Việc các chủng tộc trên đại lục chọn quan sát cũng chỉ là tạm thời.”
“Chỉ cần chúng ta lấy được trọng đại đột phá trên chiến trường, bọn họ sẽ không nhịn được mà tham dự vào.”
“Chuyện trước đó thì tạm thời bỏ qua, hay là chúng ta cùng nhau thảo luận về cuộc chiến tiếp theo đi.”
“Chiến trường bên phía Vương quốc Alpha đã rơi vào trạng thái giằng co, đám đối thủ cũ này quá hiểu chúng ta, ngay cả khi chúng ta phá vỡ được tuyến phòng thủ của bọn chúng thì phía sau vẫn có vô số thành lũy đang chờ đợi chúng ta. . ."
Alex kiên trì hoà giải.
Trong số năm người có bốn vị là Hoàng giả, chỉ có một minh gã ta vẫn còn là hoàng trữ, nghĩ thôi cũng đã cảm thấy biệt khuất rồi.
Đối với bốn vị Hoàng giả mà nói, nếu như trận chiến này thắng thì chính là kiếm lời lớn.
Thua cũng có thể lợi dụng cơ hội để thanh trừ đối lập và những nhân tố không ổn định trong Hoàng đình, chỉ có Alex là ngoại lệ.
Có một số việc Hoàng giả có thể làm, nhưng hoàng trữ thì lại không thể đụng. Nếu như làm cho Behemoth đại đế kiêng kỵ, cái chức hoàng trữ mà gã đang làm cũng có thể thoái vị được rồi.
Nhớ tới những chuyện phiền lòng này, Alex hoài nghi rằng liệu có phải cha mình đang cố ý làm như vậy hay không, muốn dùng những chuyện phiền lòng này để tiễn gã đi sớm.
Dù sao, với tình trạng cơ thể của Alex, gã ta sẽ không thể chịu được những nỗi vất vả này.