Người dịch: Whistle
Nhìn thì giống như đã tăng thêm không ít, nhưng lại không thể thay đổi tình trạng sư nhiều cháo ít.
Hudson không biết các thế lực khác muốn mua bao nhiêu con chiến mã.
Riêng hắn thì số lượng càng nhiều càng tốt, nếu được thì hắn muốn bao trọn gói số chiến mã này.
Nhìn thì có vẻ như rất nhiều, nhưng thực tế thì bên dưới hắn còn có rất nhiều người muốn chia, các chi mạch của gia tộc Koslow muốn một phần, các tiểu đệ trong quận cũng muốn một phần.
Tiểu quý tộc không cần phải có kỵ binh chuyên nghiệp, nhưng nhất định phải có một vài tên kỵ binh do thám.
Vì sự an toàn của bản thân, một vài tên hộ vệ thân tín đi theo xông pha chiến đấu nhất định cũng phải có chiến mã.
Một nhà cầm đi 8-10 con chiến mã không tính là gì, nhưng nếu như gần hai trăm nhà quý tộc cùng nhau chia, vậy thì sẽ là một con số khổng lồ.
Nếu như trực tiếp tranh đoạt, giá sẽ bị xào đến lên trời. Các quý tộc lão gia thông minh làm sao có thể để cho thương nhân nắm mũi của mình được?
Khi đấu giá hội bắt đầu, đám quý tộc phái thực lực đã thương lượng xong việc chia cắt chiến mã. Màn kịch bán đấu giá thì vẫn phải diễn, nhưng mà giá cả nhất định phải nằm trong tầm kiểm soát của mọi người.
Trên thực tế, mọi người cũng đã được cân nhắc đến những ảnh hưởng sau này. Nếu không hiện giờ sẽ không phải là thương nghị xem nên mua như thế nào, mà là sẽ trực tiếp động thủ cướp đoạt.
Là một nhà quý tộc có thực lực trong tỉnh Đông Nam, Hudson cũng may mắn mò được một căn phòng riêng, không cần phải vào trong đại sảnh chật chội.
"Tử tước Hudson tôn kính, bên ngoài có một vị nữ sĩ xinh đẹp tự xưng là hảo hữu thân mật của ngài, cố ý đến đây để gặp mặt, ngài xem?"
Giọng nói nhẹ nhàng của vị thị nữ đã đánh thức Hudson từ trong cuộc đấu giá.
"Hảo hữu thân mật" còn có một cách gọi khác là tình nhân. Nhưng vấn đề là hắn tìm tình nhân lúc nào chứ, rõ ràng là đang phỉ báng nha.
"Các ngươi lui xuống đi, ta muốn đơn độc tâm sự với Tử tước Hudson!"
Không đợi Hudson mở miệng, một giọng nói từ bên ngoài truyền vào. Những binh sĩ vốn nên chặn đường lại đột nhiên tránh ra để cho người tới bước vào.
Vị thị nữ ở bên cạnh liền rời đi với tốc độ nhanh nhất. Từ mức độ quen thuộc trên khuôn mặt, rõ ràng là trước đây vị thị nữ này cũng đã gặp phải nhiều được tình huống tương tự.
Hudson liếc nhìn Isabel một cái liền quyết định muốn dạy cho nữ nhân này một bài học.
Nếu như đổi sang một trường hợp khác, dám lén lút đưa tới cửa như vậy thì hắn cũng không để ý mình có thêm một vị tình nhân.
Nhưng mà trên đấu giá hội này thì không được, chẳng lẽ không biết trong cuộc đấu giá hội lần này còn có nhạc phụ của Hudson lão gia tham dự sao?
Mặc dù đã đính hôn, mọi người sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà đổi ý, nhưng mà cũng sẽ mất mặt nha.
Hudson không vội trở mặt là vì trong phòng có thêm mấy cái rương. Bằng vào cảm giác bén nhạy của mình, hắn biết được bên trong rương chứa Ma tinh thạch và Ma hạch.
"Khế ước ở đây, để cho mấy vị sau lưng cô kí đi!"
Trong khi nói chuyện, một quyển da dê từ trong tay Hudson bay ra ngoài. Chính là văn thư khế ước đã được chuẩn bị từ trước.
Vì chế tác văn thư này. hắn đã phải chịu khổ không ít. Cuối cùng, nhờ vào sự giúp sức của cái la bàn thần bí mới có thể hoàn thành khế ước.
Còn về phần hiệu quả thế nào thì phải thử qua mới biết được. Ít nhất là trông nó sang trọng hơn những khế ước ma pháp bình thường nhiều, nhìn giống như là hàng cao cấp vậy.
Trong những trường hợp này, "hộ vệ" là đối tượng không thể ở lại đây lâu được. Sau khi mấy tên cường giả này khí tên lên khế ước, trong phòng chỉ còn lại Hudson và Isabel.
Trong lúc mơ hồ, Hudson có cảm giác như đang bị người nhìn trộm, con gấu ở trên vai hắn cũng duỗi ra móng vuốt.
"Bị người theo dõi!"
Ý thức được điểm này, Hudson cũng không khách khí, một tay ôm lấy Isabel vào trong ngực, vuốt ve an ủi giống như gặp mặt tình nhân vậy.
Ngay trong nháy mắt này, số Ma tinh thạch và Ma hạch trong rương đã biến mất không còn một mảnh.
Một tiếng "Sưu" vang lên, Lưu Ảnh Thạch cũng bay vào tay của Belersden. Cùng một thời gian, Huyết Nguyệt Kèn Lệnh bị phong ấn cũng lặng yên được đưa ra ngoài.
Mấy tên "hộ vệ" lấy được đồ liền lấy cớ là đi bài tiết để hỏi đường vị thị nữ đứng ở phía sau, sau đó liền rời khỏi hiện trường.
Cùng một thời gian, một số người có bóng dáng tương tự như các hộ vệ trước đó đã xuất hiện ở bên ngoài phòng riêng, thay thế vị trí của những người trước đó.
Tốc độ phản ứng rất nhanh, nếu như không phải Hudson dặn Belersden lưu ý thì cũng sẽ không phát hiện ra bên ngoài đã thay đổi người.
"Đại nhân, có thể buông tôi ra được chưa."
Sắc mặt Isabel đỏ ửng, có chút bối rối nói.
Vừa rồi, tay của Hudson cũng không an phận, làm cho nàng cảm thấy tâm phiền ý loạn. Rõ ràng là rất tức giận, nhưng lại không dám phát tác.
Từ khi vụ giao dịch này được hoàn thành, nàng đã bị tổ chức thần bí kia từ bỏ. Nếu như không vì còn cần nàng ở đây hấp dẫn sự chú ý, yểm trợ cho cuộc giao dịch có thể tiến hành thuận lợi, sợ là bây giờ nàng đã chết rồi.
"Buông ra, ta ôm tình nhân của ta, tại sao phải buông ra?”
“Không phải cô luôn tự xưng mình là tình nhân của ta sao, chẳng lẽ bây giờ muốn đổi ý, tưởng ta dễ bắt nạt à!"
Trong khi nói chuyện, Hudson vỗ xuống một cái.
Cảnh tượng này làm cho đang giám thị ở phía đối diện tỏ ra rất xấu hổ. Nhìn trộm người ta âu yếm không phải là chuyện mà bọn họ nên làm.
"Yuli, có chắc là người đối diện cấu kết với Giáo Đình và thú nhân để mưu đồ làm loạn, mà không phải là một đôi vợ chồng trẻ đang âu yếm đó chứ?”
“Lúc còn trẻ, phạm phải một chút sai lầm nhỏ thì không sao. Vị quý tộc có năng lực nào mà không có vài chuyện phong lưu chứ.”
“Nếu như vạch trần việc này, gia tộc Koslow và Gia tộc Holliser sẽ mất mặt, cũng không phù hợp quy củ.”