Người dịch: Whistle
Con người đều rất mù quáng, rất nhiều chuyện đều không thể tránh được "tưởng tượng". Hudson và Isabel đã tiếp xúc với nhau nhiều lần, mọi người đã nhận định rằng giữa họ có mối quan hệ tình nhân.
"Xin lỗi Tử tước các hạ. Là do tôi hồ đồ rồi, có thể thả tôi ra trước được không. Ngài làm vậy, rất dễ khiến cho tôi làm ra những chuyện ngu ngốc!"
Isabel kiên trì nói.
Biết rõ là Hudson đang diễn kịch, nàng cũng chỉ có thể phối hợp. Trực giác nói cho nàng biết, bản thân mình có thể sống sót rời khỏi đây hay không đều sẽ dựa hết vào cuộc trò chuyện này.
"Tiểu thư Isabel, cô đang nghĩ một đằng nói một nẻo sao. Rõ ràng là cô đang dựa vào ngực của ta, tại sao có thể nói ngược lại chứ?”
“Hiện giờ thì ta mới là người cần một lời giải thích, một lời giải thích có thể đền bù danh dự đã bị tổn thương của ta. Nếu như để cho vị hôn thê của ta biết được thì nhất định sẽ không vui."
Trong khi nói chuyện, bàn tay của Hudson trở nên càn rỡ hơn. Hắn đang muốn dùng hành động thực tế để nói cho Isabel biết rằng, nếu cứ tiếp tục lả lơi đưa tình thì hắn sẽ không khách khí.
Các quý tộc sẽ chỉ dùng danh dự để phán đoán người khác. Một vị nữ nhân xinh đẹp ba phen mấy bận đưa tới cửa, nếu như Hudson nói mình cũng không làm gì cả, người ta không chỉ không nghĩ "Hudson lão gia" có phẩm đức cao thượng, mà sẽ nghi ngờ là có phải thân thể của hắn không tốt hay không.
Không thể tự nhiên bị thiệt thòi như vậy được, nếu đã không rửa sạch được, vậy thì cũng chỉ có thể làm cho truyền ngôn trở thành sự thật, hưởng thụ một lần trước rồi tính.
Isabel đã quen với các loại chiêu số của cánh đàn ông, khi nhìn thấy cảnh này thì chỉ còn biết âm thầm kêu khổ.
Người trước mặt thật sự là quá lý trí. Rõ ràng trong mắt đối nàng đã tràn đầy dục vọng, nhưng vẫn không quên nắm giữ quyền chủ động, giống như muốn đùa bỡn nàng trong lòng bàn tay vậy.
"Từ nãy tới giờ ngươi đều đang diễn kịch?"
Isabel run rẩy hỏi.
"Ha ha. . ."
"Tiểu thư Isabel quả nhiên cực kỳ thông minh, nhanh như vậy đã phát hiện ra vấn đề.”
“Chỉ là lỗ thủng ngày hôm nay thực sự là quá rõ ràng. Hộ vệ không hề ngăn cản mà để cho các ngươi tùy tiện vào đây, hơi suy nghĩ liền biết là có vấn đề rồi.”
“Hiện giờ thì người của tổ chức thần bí đã mang theo đồ vật rời đi, ta cũng đã nhận được vật phẩm giao dịch rồi, có thể nói là mọi người đều đã lấy được thứ mình muốn.”
“Tai họa ngầm duy nhất chỉ còn lại cô nữa thôi.”
“Đừng sợ, con người của ta biết thương hương tiếc ngọc, vẫn không thể hạ thủ với một vị đại mỹ nhân như cô.”
“Nhưng vì sự an toàn của cô, trong một khoảng thời gian dài sau này, cô không thể rời đi.”
“Ta biết rõ tiểu thư Isabel cô rất hiếu thắng, chắc chắn không chịu ăn không ngồi rồi. Hay là cô thể hiện giá trị của mình ra cho ta xem một chút. . ."
Nghe lời giải thích này, đôi mắt đẹp của Isabel khẽ chuyển động, cơ thể nép vào lòng Hudson, ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói: "Tôi đã như vậy rồi, ngài còn muốn thế nào?”
“Tin tức về tổ chức thần bí, tôi biết được rất ít. Những gì biết được đều đã nói hết với ngài rồi, cũng chẳng phải là những tin tức có giá trị gì.”
“Biểu diễn tài nghệ, sợ là ta còn chưa thể hiện xong thì một số người đã không kiềm chế được thú tính của bản thân. Còn những chuyện gì thì người ta không biết rồi!"
Đây là lời nói thật lòng, những tài nghệ học được ở đoàn ca cơ chỉ có nhiêu đó, còn lại chính là thủ đoạn dùng để kết giao với cánh đàn ông.
Cũng giống như hiện giờ, tình cảnh hương diễm này làm cho Hudson có chút không chịu nổi.
"Cô lăn lộn trong tổ chức thần bí lâu như vậy rồi, ít nhiều gì cũng nên học được một chút gì đó chứ. Ví dụ như: cách thu thập thông tin tình báo, đào tạo nhân viên tình báo?”
“Đương nhiên, nếu như không biết cũng chẳng sao. Chỉ cần cô lấy thủ đoạn của mình ra để hầu hạ lão gia ta đây. . ."
Nói được một nửa, Isabel liền nước mắt long lanh, nằm lên cổ của Hudson khóc không ngừng.
Kỹ năng diễn xuất chuyên nghiệp như vậy làm cho Hudson hiểu ra rằng, hắn muốn thu phục được nữ nhân trước mắt sẽ không dễ thu phục như vậy.
Tận dụng cơ hội ôm mỹ nhân về dễ dàng. Nhưng nếu như muốn nàng bán mạng thì sẽ vô cùng khó khăn. Sau khi bị tổ chức thần bí vứt bỏ, bây giờ Isabel đang vô cùng cảnh giác.
Dù gì cũng là người được đào tạo từ trong đoàn ca cơ, đã quen với việc sử dụng cơ thể để đổi lấy tài nguyên sinh tồn. Bây giờ Isabel tình nguyện bị Hudson chiếm tiện nghi cũng chỉ vì không muốn lại cuốn vào một cuộc phong ba mới.
Đối với tình huống này, Hudson cũng đã dự đoán trước rồi. Nếu như có thể thu phục của cô ta một cách dễ dàng như vậy, hắn chắc chắn sẽ nghi ngờ liệu cô ta có phải là nội ứng do tổ chức thần bí phái tới hay không.
Ảnh hưởng tiêu cực đã xảy ra rồi, điều mà anh có thể làm chỉ là tận dụng tình hình để giảm thiểu ảnh hưởng càng nhiều càng tốt..
Ngoại giới nghĩ như thế nào thì là thế đó. Chỉ cần không có tin tức mới xuất hiện, một chuyện tình phong lưu như thế này sẽ bị người ta quên lãng nhanh thôi.
Nếu không dùng được năng lực Isabel thì cứ để lại làm bình hoa vậy, việc này cũng có thể thể hiện ra mị lực của Hudson lão gia.
Nói chuyện tình cảm thì cũng chỉ là đang tự rước lấy nhục. Một nữ nhân có thể ăn sung mặc sướng trong đoàn ca cơ thì trái tim của nàng cũng đã chết từ lâu rồi.
Chuyện phiền phức duy nhất chính là phải giải thích cho vị hôn thê bên kia, chẳng qua vấn đề này cũng rất dễ xử lý. Là một vị tiểu thư quý tộc, chắc chắn là vị hôn thê của hắn cũng đã gặp được không ít những chuyện tương tự như vậy rồi, chắc là khả năng chịu đựng sẽ rất mạnh.
So với việc có tin đồn xấu với một vị tiểu thư quý tộc thì việc có quan hệ với một ả ca cơ vẫn tốt hơn. Dù cho ca cơ có xinh đẹp ra sao thì cũng không thể nào bước qua ngưỡng cửa danh phận được.