Người dịch: Whistle
“Huống chi, với tình hình ở Công quốc Mosey, cho dù chúng ta có phái binh tiếp viện thì bọn họ cũng chưa chắc có thể giữ vững phòng tuyến.”
“Tuyến phòng thủ Pháo đài August không có ảnh hưởng gì lớn với chúng ta, lại còn có bị dãy núi Parhati ngăn trở, địa hình nơi đó không thuận lợi cho việc triển khai quân đội..”
“Nếu như tuyến phòng thủ tiếp theo của bọn họ cũng không giữ được, vậy thì tác dụng của các ngọn núi cũng sẽ không lớn. Mặt trận phía tây của chúng ta sẽ sớm phải đối mặt với đại quân Thú nhân, vương quốc nhất định phải chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất.”
“Dưới bối cảnh này, quân đội duy nhất có thể rút ra được chính là quân tư nhân của quý tộc, đồng thời nhất định phải là quân tư nhân của quý tộc ngoài các tỉnh miền Tây.”
“Cân nhắc đến các vấn đề hậu cần có thể xảy ra khi lao sư viễn chinh. Quân bộ đề nghị, đợt viện binh đầu tiên không nên quá nhiều, đợi sau khi đến được Công quốc Mosey mới căn cứ vào tình hình thực tế để quyết định xem có nên điều động thêm viện binh hay không .”
“Đám viện quân đầu tiên tốt nhất là nên kiểm soát trong tầm 5-10 vạn. Vương quốc chỉ cần huy động tư quân của quý tộc trong một tỉnh là có thể hoàn thành được nhiệm vụ giải cứu..”
“Hoặc là để một số tỉnh ở phía đông nam tự mình điều động tư quân quý tộc của một vài tỉnh để tạo thành quân viễn chinh cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ."
Bộ trưởng bộ quân vụ - Đại công tước Alfiero lo lắng phân ưu nói.
Từ biểu lộ trên nét mặt có thể thấy rằng ông ta nằm trong nhóm những người bị quan, hoàn toàn không hề tin tưởng vào Công quốc Mosey.
Xuất binh cứu viện đã là cố gắng hết mình rồi, còn lại liền nghe theo ý trời thôi.
Mặt trận phía Bắc đã là chiến trường, mặt trận phía Tây bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành chiến trường, thực ra cũng không còn nhiều lựa chọn.
Các tỉnh nằm trong top đầu của danh sách điều động thì không thể nhúc nhích. Bọn họ đều đã chuẩn bị xuất binh đến biên cảnh phía bắc, nếu đột nhiên thay đổi phương hướng, chỉ gây ra thêm chuyện phiền phức mà thôi.
Caesar III nhìn vào một số tỉnh hậu phương lớn của vương quốc rồi do dự rất lâu. Cuối cùng ông ta mới chậm rãi nói: "Điều đi!
Áp lực cứu viện đều đổ dồn lên một tỉnh thì rất dễ làm gián đoạn các bước điều động của họ, nếu chỉ điều động tư quân quý tộc ở một quận thì áp lực của mọi người sẽ nhỏ hơn rất nhiều."
Rõ ràng, đây chỉ là một cái cớ trên bề mặt. Lý do sâu xa hơn là việc giải cứu công quốc Mosey là cuộc chiến đấu ở nước ngoài, rủi ro cao hơn nhiều so với thực hiện nhiệm vụ trong nước.
Chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị đồng minh của mình hố chết.
Toàn bộ áp lực đều dồn hết lên một tỉnh, nếu chẳng may Công quốc Mosey xảy ra biến cố, bất hạnh toàn quân bị diệt, vậy chẳng phải là sẽ liên lụy đến toàn bộ hệ thống tổ chức của một tỉnh sao.
Chuyện này vô cùng bất lợi cho việc điều động sau này của Vương quốc.
Huống chi đại quý tộc cũng không phải dễ trêu, người ta chắc chắn sẽ không tiếp loại nhiệm vụ có rủi ro cao này. Chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ nhấc lên một cuộc phong ba chính trị.
Dù sao đây không phải là đi bảo vệ quốc gia, mà là đang đi cứu viện Công quốc Mosey, nếu như cứng rắn nói là thực hiện nghĩa vụ quân sự thì có chút gượng ép.
Chỉ cần nằm trong quy tắc của trò chơi, cho dù có cự tuyệt chấp hành thì cũng là điều chính đáng.
Tin tức về việc gửi quân đến tiếp viện cho Công quốc Mosey được truyền ra, một số tỉnh liên quan đến chuyện này lập tức bùng nổ.
Từ góc nhìn đại cục thì mọi người đều ủng hộ việc xuất binh. Nhưng nếu như nhiệm vụ xuất binh rơi xuống đầu mình thì lại là một chuyện khác.
Quý tộc là những người rất thực tế, bọn họ đều sẽ cân nhắc rủi ro và ích lợi trước khi làm việc. Rõ ràng nhiệm vụ lần này là một nhiệm vụ điển hình cho việc rui ro cao, lợi ích thấp.
Tham gia chiến đấu ở một quốc gia xa lạ đều là một thách thức đối với cả sĩ quan quý tộc cũng như binh lính cấp thấp.
Lỡ như phát sinh biến cố, cần có quân tiếp viện, đối tượng giao tiếp chỉ có mỗi Công quốc Mosey.
Phòng tuyến pháo đài August là một cứ điểm chiến lược quan trọng như vậy mà viện binh cũng không thể đến ngay lập tức, điều này đã đủ để chứng minh trình độ phối hợp nội bộ và năng lực điều động của Công quốc Mosey ra sao rồi.
Nếu như biến cố đột phát trên chiến trường, khả năng cao là không thể trông cậy vào một vị đồng minh như thế này được, chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân để giải quyết, và rủi ro cao là chuyện hiển nhiên.
Rủi ro cao, mà lợi ích thì thấp. Đánh trận thay cho người khác thì việc tính toán chiến công cũng là một vấn đề lớn.
Đừng thấy bây giờ nói rất dễ nghe, số liệu thống kê chiến công cũng sẽ giống như ở trong nước. Nhưng nếu như thật sự lập được công lao, quyết toán cuối cùng chắc chắn sẽ bị giảm xuống rất nhiều.
Đều là quân công lấy được từ việc giết địch, từ chiến dịch nhưng ý nghĩa chiến lược và giá trị chiến lược mà trận chiến này mang lại là không đáng kể.
Trong việc đánh giá quân công, những giá trị chiến lược này chiếm tỷ trọng quan trọng. Để có thể đạt được thắng lợi về mặt chiến lược thì không biết phải chém giết bao nhiêu địch nhân mới có thể bù đắp được.
Có nhiều tệ nạn như vậy, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt. Là khách quân, mọi người không cần phải cùng sống cùng chết với Công quốc Mosey, đánh không thắng có thể tùy thời tiến hành "Chiến lược chuyển tuyến" .
Điều kiện tiên quyết là: Có thể chạy được.
Chuyện này không chỉ là một bài kiểm tra khả năng phản ứng, mà còn phải xem kẻ thù mà mình đang đối mặt là ai. Ít nhất là khi đối mặt với quân đội của Hoàng đình tộc Ưng thì sẽ rất khó chạy thoát.
Khi có một việc mà không ai muốn làm thì cũng có nghĩa là sắp có rắc rối.