Người dịch: Whistle
Nếu như cơn tức bộc phát, bị đánh là chuyện có thể xảy ra.
Còn việc gã ta có thể còn sống trở về hay không thì không biết, ai sẽ nể mặt của một vị Đại công tước đang ở cách xa ngàn dặm chứ.
Hudson phất tay ngăn cản cuộc nghị luận ầm ĩ của đám quý tộc rồi chậm rãi nói:
"Nếu quận trưởng Sith đã được vương quốc điều động rời đi, vậy thì chuyện tiếp theo sẽ do ta phụ trách chỉ huy.”
“Nhiệm vụ cứu viện Công quốc Mosey đã rơi trúng người của Quận Wright chúng ta, dù có nói thêm thì cũng không có ý nghĩa gì.”
“Dựa theo quy định của vương quốc, quân số thấp nhất không được thấp hơn 15,000 người, hơn nữa nhất định phải là lính tinh nhuệ.”
“Không có chỗ trống để thương lượng, dù có thiếu đi quận trưởng Sith thì vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ.”
“Việc phân công nhiệm vụ vẫn dựa theo quy tắc cũ, mọi thứ đều được tiến hành theo quy tắc của vương quốc.”
“Những tình huống đặc biệt thì có thể cân nhắc.”
“Quý tộc vị thành niên không bắt buộc phải ra chiến trường. Tuy nhiên, các nghĩa vụ quân sự khác thì vẫn phải tiếp tục thực hiện.”
“Quý tộc lớn tuổi có thể để cho người thừa kế tước vị thay thế phục dịch.”
“Chắc là trong lòng mọi người đều đã biết rõ những quy củ này rồi.”
“Chuyện ta muốn nhấn mạnh chính là phẩm chất của quân lính, nhất định phải là tinh nhuệ, đừng có nhét rác rưởi vào trong quân.”
“Cho dù ta không truy cứu thì cũng không thể vượt qua bài kiểm tra của vương quốc.”
“Đến lúc đó bị bắt lại, liên lụy mọi người đồng thời mất mặt thì đừng trách ta không nể tình.”
“Các vị cũng không cần quá bi quan!”
“Mặc dù chuyến đi Công quốc Mosey lần này đúng là rất nguy hiểm, nhưng cũng không phải là nhiệm vụ chắc chắn phải chết.”
“Muốn bảo toàn thực lực cho gia tộc là không sai, nhưng điều kiện tiên quyết là các vị có thể sống sót trở về.”
“Rõ ràng là có thể sống sót trở về, nhưng lại bởi vì binh sĩ dưới trướng không hợp cách mà mất mạng oan uổng thì sẽ trở thành chuyện cười!"
Việc tiểu đệ có thể đánh hay không có liên quan trực tiếp đến việc có thể giành chiến thắng trong trận chiến hay không. Lần đầu tiên lãnh đạo một đội quân xuất chinh, Hudson cũng không muốn mình bị bại trận.
Muốn xây dựng hình tượng rất không dễ dàng, nhưng muốn phá bỏ hình tượng thì lại vô cùng đơn giản. Chỉ cần bại trận mấy lần, danh tiếng mà hắn đã rất vất vả mới kiếm ra được sẽ trực tiếp bị hủy hoại.
Cho dù thực sự phải bại trận thì hắn cũng muốn tạo dựng hình tượng một anh hùng bi tráng.
Chỉ cần giết đủ số lượng địch nhân, chiến tích đủ chói sáng, cho dù toàn quân bị diệt, mọi người cũng sẽ hỗ trợ tìm kiếm lý do không thể không bại trận.
Ở phương diện này, có thể nói là Vương quốc Alpha đã làm rất tốt. Khi đánh giá công trạng của các danh tướng, bao giờ cũng nhìn vào thành tích và thương vong, chứ không chỉ đánh giá anh hùng qua thắng bại.
Đều là bị thú nhân ép phải như vậy. Là bên yếu hơn, nếu như bọn họ bị quy trách nhiệm một cách máy móc dựa trên lý thuyết thắng bại thì vương quốc sẽ không có tướng lĩnh để sử dụng.
Đối mặt với thực lực tuyệt đối của địch nhân, nếu như có thể kiên trì thêm vài ngày, hoặc là thất bại không quá khó coi thì đã là tiêu chuẩn danh tướng rồi.
Mỗi lần đều yêu cầu tướng lĩnh tiền tuyến nhất định phải lấy yếu thắng mạnh thì quả thực là bị bệnh. Buộc phải thắng sẽ chỉ tạo ra một nhóm các nhà mạo hiểm.
Một vương quốc đầy kiên cường và sống sót sau vô số cuộc chiến tranh đã được định sẵn nó không phải là một vương quốc thích mạo hiểm.
So với đánh cược vào một chút hy vọng sống, mọi người càng thích sự ổn định hơn. Cho dù vẫn luôn liên tục bại trận, nhưng chỉ cần câu kéo đủ thời gian như kế hoạch thì đã là thắng lợi về mặt chiến lược rồi.
Dựa trên hệ tư tưởng chỉ đạo đúng đắn này, việc triển khai chiến lược của Vương quốc Alpha luôn thận trọng, tất cả chiến dịch đều phải phục vụ cho chiến lược.
Sự hy sinh duy nhất là danh tiếng của người chỉ huy tiền tuyến. Hầu như tất cả các tướng lĩnh chính của vương quốc đều bị đánh bại liên tiếp, thậm chí số trận thua còn nhiều hơn số trận thắng.
Danh hiệu "danh tướng " chỉ được nội bộ vương quốc nhắc tới, ngoại giới không hề công nhận.
Nhiều người thậm chí còn cho rằng Vương quốc Alpha bị động đánh chiếm là do Vương quốc Alpha thiếu “danh tướng”, chỉ cần có vài vị "danh tướng" là có thể lật ngược thế cờ.
Hudson hoàn toàn bác bỏ nhận định này. Có thể bị thú nhân đánh mấy trăm năm mà vẫn sừng sững không ngã đã đủ để thấy chiến lược mà Vương quốc Alpha đang thực hiện là đúng đắn.
Nếu như dựa theo cách chơi của các quốc gia trên đại lục, hoặc là thắng đậm hoặc là thua đậm. Vậy thì Vương quốc Alpha đã biến mất theo dòng lịch sử lâu rồi.
Không có cách nào, thực lực chênh lệch tuyệt đối không phải là chuyện chỉ cần thắng một hai trận là có đảo ngược; nhưng chỉ cần thua cược một trận thì vương quốc sẽ tiêu tan.
"Tử tước Hudson tôn kính, nhiệm vụ điều động lần này quá khẩn cấp, có thể xin vương quốc chờ đến sau khi thu hoạch vụ thu rồi mới xuất chinh được không?"
Đề nghị của Nam tước Kettler cũng là mong muốn của đám quý tộc. Dựa theo trình tự điều động bình thường, cho dù thời gian nhanh nhất mà mọi người phải ra chiến trường thì cũng là chuyện của năm sau.
Nhiệm vụ điều động đột ngột này không chỉ làm gián đoạn kế hoạch của lãnh địa, mà còn làm rối luôn kế hoạch luyện binh của mọi người.
Đừng thấy lời nói trước đó của Hudson rất ghê gớm, yêu cầu mọi người phải mang theo lính tinh nhuệ, trên thực tế thì Quận Wright vốn không thể nào tập hợp đủ 15,000 lính tinh nhuệ.
Cho dù cộng thêm gia tộc Koslow, nhiều nhất có thể tập hợp được một nửa số lính tinh nhuệ, phần còn lại chỉ có thể mang theo nông nô binh cho đủ số.
Xét đến tình hình thực tế, gia tộc Koslow không thể dốc toàn lực, đám quý tộc cũng không thể nào bỏ ra toàn bộ lực lượng, cho nên số lượng lính tinh nhuệ sẽ càng ít hơn.