Người dịch: Whistle
Một nhà góp mấy vạn viện binh, cộng lại cũng là một con số không nhỏ. Cho dù đánh không thắng được quân chủ lực của thú nhân thì ít nhất cũng có thể giúp ổn định thế cục.
Ngoài viện binh ra, thứ mà Công quốc Mosey cần nhất hiện giờ chính là "lòng tin". Có viện binh và không có viện binh là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
"Bệ hạ, đây là thông điệp được Vương quốc Warhammer gửi tới. Bọn họ đề nghị kết hợp sức mạnh của hai nước, lại thêm viện binh của các quốc gia khác để thu phục lại Pháo đài August, khôi phục tuyến phòng thủ trước đây."
Trong khi nói chuyện, Bộ trưởng bộ ngoại vụ Renato đưa tới một phần văn thư.
Chris IX nhận lấy văn thư, đọc lướt qua nội dung trên đó một lần rồi đắm chìm trong do dự.
Lý do mà Vương quốc Warhammer cho ra rất đầy đủ, Pháo đài August có địa hình hiểm trở và là nơi tốt nhất để xây dựng tuyến phòng thủ.
Ngược lại, tuyến phòng thủ hiện tại ở Thành phố Terence được xây dựng hoàn toàn bằng nhân lực. Cái gọi là nơi hiểm yếu cũng chỉ là một ngọn đồi nhỏ cao 180 mét.
Nếu có nhiều ngọn đồi nối liền nhau, tạo thành địa hình đồi núi, thì cũng có thể dùng để làm tuyến phòng ngự.
Thật đáng tiếc, không có nhiều ngọn đồi trong khu vực này. Địa hình đồi núi thực sự vẫn là khu vực phía nam của công quốc Mosey.
Cho dù có lùi lại như thế nào thì cũng không thể ném công quốc cơ nghiệp để chạy đến đến khe núi đánh du kích với lũ thú nhân được!
Hơn nữa nhưng nơi đại quân thú nhân đi, cho dù không phải là đất trống thì cũng không có bao nhiêu người sống. Muốn đánh du kích cũng rất khó.
Chris IX khép văn thư lại rồi chậm rãi hỏi: "Đối với đề nghị của Vương quốc Warhammer, các khanh thấy thế nào?"
Có thể thấy rằng lần này ông ta đã thật sự động tâm. Bánh nướng mà Vương quốc Warhammer vẽ ra thật sự là quá hấp dẫn.
Một khi tuyến phòng thủ Pháo đài August được phục hồi thì mọi thứ sẽ trở lại như trước chiến tranh. Công quốc Mosey, nơi đang trên bờ vực sụp đổ, cũng sẽ đầy máu phục sinh.
Thậm chí còn có thể bởi vì chiến tranh mà bị động luyện ra được một đội quân có sức chiến đấu không sai. Tăng thêm tỷ lệ thắng trong cuộc chiến tiếp theo chống lại cuộc xâm lược của thú nhân.
"Bệ hạ, về mặt chiến lược thì việc thu hồi Pháo đài August đúng là lựa chọn tốt nhất, nhưng có hai vấn đề:
“Về mặt chính trị, liệu có ảnh hưởng đến Hội nghị liên minh vào tháng 7 tới hay không; về mặt quân sự, liệu các binh sĩ có thể hoàn thành nhiệm vụ chiến đấu như kỳ vọng hay không."
Tể tướng Herceg lo lắng nói.
Kế hoạch là tốt, nhưng cuối cùng vẫn là do con người thực hiện. đại quân thú nhân đang liên tục không ngừng kéo đến, muốn thu hồi Pháo đài August từ trong tay bọn chúng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.
Nếu như việc chủ động tấn công dẫn đến thất bại lớn trên tiền tuyến, từ phe thu hồi lại lãnh thổ đã mất biến thành phe đang hốt hoảng chạy trốn thì toang.
So sánh thì Hội nghị liên minh Nhân tộc sắp diễn ra vào tháng 7 đã không còn quan trọng nữa. Theo thông lệ trước đây, dù chỉ là gặp phải một chuyện thôi mà đám đại biểu trong liên minh đã có thể cãi lộn khí thế ngất trời rồi.
Xuất binh tiếp viện là chuyện lớn như vậy, nếu không làm ầm ĩ một khoảng thời gian thì căn bản không thể tiến đến khâu bỏ phiếu.
"Bệ hạ, cơ hội khó được. Có Vương quốc Warhammer phối hợp, cộng thêm viện binh của các quốc gia khác, đây là cơ hội để chúng ta thu hồi lại lãnh thổ của mình.”
“Nếu như có thể để cho Vương quốc Alpha kiềm chế đại quân thú nhân ở tiền tuyến thì xác suất thành công sẽ cao hơn."
Bộ trưởng bộ quân vụ Martins thận trọng nói.
“Cơ hội” chỉ là vấn đề về xác suất, không có nghĩa là chắc chắn sẽ thành hiện thực.
Trên chiến trường thiên biến vạn hóa, suy cho cùng vẫn phải dựa vào thực lực.
Đáng tiếc là có nhiều vấn đề không chỉ đơn thuần là vấn đề quân sự mà còn bao hàm hàng loạt các vấn đề chính trị.
Tiền tuyến liên tục mất thành mất đất, áp lực mà bộ quân vụ phải gánh chịu cũng càng ngày càng tăng. Những lời kêu gọi thay thế Martins trong nước ngày càng lớn, nếu như lại không lập được thành tích gì thì ông ta sẽ thật sự phải cút xéo rồi.
Cho dù biết rằng trong chuyện này vẫn tồn tại rủi ro, nhưng Martins cũng chỉ có thể kiên trì đánh cược một lần. Đối với cá nhân ông ta tới nói, thắng thì mọi chuyện đều dễ nói, nhưng dù thua thì tình hình cũng sẽ không tệ hơn bây giờ là bao.
Chris IX chần chờ nhìn phía bắc một chút rồi nghiêm túc hỏi: "Nếu như chúng ta liên thủ với Vương quốc Warhammer thì xác suất thu hồi lại phòng tuyến Pháo đài August sẽ là bao nhiêu?"
...
Quận Wright, trải qua một loạt chuẩn bị, ngày tập hợp của quân viễn chinh cũng đã đến.
Nhìn xem đống đội ngũ to nhỏ khác nhau, Hudson phi thường hoài nghi đây là một đội đi chợ mà không phải là đội quân đi xuất chinh.
Người ly hương tiện. Vừa đi chính là hai ngàn dặm, tha hương tác chiến nơi đất khách quê người, không chuẩn bị đầy đủ một chút là không được.
Những vật tư hàng ngày khác sẽ được Công quốc Mosey cung cấp đầy đủ. Quần áo và chăn màn dùng cho tất cả các mùa chắc là cũng đã được chuẩn bị trước rồi.
Bởi vì không tin tưởng vào năng lực hậu cần của đồng minh, cho nên các quý tộc lão gia hiếm thấy xuất huyết một lần, mua trang phục cho tất cả binh lính tham chiến.
Tổng cộng là 15,000 binh lính, chỉ nhiều chứ không ít, ngay cả gia súc cũng được tính vào, tổng binh lực trực tiếp đột phá 20,000, chỉ đợi vương quốc phái người tới điểm danh nghiệm thu.
Tuần tra đội ngũ đang xếp hàng ngay ngắn, một cảm giác tự hào trào dâng trong lồng ngực Hudson. Nhìn thấy hùng vĩ này, không uổng hắn cố gắng lâu như vậy.
Các sĩ quan quý tộc chịu trách nhiệm kiểm kê nhân số ở bên cạnh cũng giật mình trước khí thế mà đội ngũ này thể hiện ra.
Không phải là bọn họ không có kiến thức, mà là những binh lính ở quận Wright đã thể hiện ra sĩ khí nằm ngoài dự kiến của họ.