Người dịch: Whistle
Không chỉ có biểu hiện của Vương quốc Alpha làm cho người ta cảm thấy thất vọng, mà biểu hiện của những người hàng xóm xung quanh cũng không khá hơn là mấy.
Đúng là các nước lân cận đều đã phái viện binh tới, nhưng chất lượng thì lại là một lời khó nói hết.
Căn cứ vào tin tình báo mà bộ ngoại vụ thu thập được, trong số tất cả các lực lượng tiếp viện được biết đến, lực lượng duy nhất có thể được gọi là quân tinh nhuệ chỉ có "quân đoàn quận Wright" .
Căn cứ vào nguyên tắc tốt khoe xấu che, Renato chỉ có thể nói những tin tốt.
Những chuyện xấu còn lại có thể bí mật bẩm báo với Quốc vương, không cần phải nói cho toàn thiên hạ biết.
"Lại phái người đi thúc giục một lần nữa đi, nói cho các quý tộc đến đây cứu viện biết, chỉ cần có công lớn trong việc bảo vệ Công quốc Mosey thì chúng ta sẽ có trọng thưởng.”
“Vàng bạc châu báu, cẩm y ngọc thực, mỹ nhân tước vị muốn cái gì có cái có, cho dù là đất phong cũng được!"
Chris IX ngoan tâm nói.
Quý tộc đều là những kẻ rất thực tế, không cho một chút chỗ tốt mà muốn mọi người bán mạng là chuyện không thể nào xảy ra.
Chris IX đang noi gương của Vương quốc Alpha, mỗi khi chiến tranh kết thúc, sẽ có một số lượng lớn quý tộc ngoại lai nằm trong hàng ngũ viện quân nhận được khen thưởng.
Thỉnh thoảng còn có những quý tộc ngoại lai là chi nhánh của gia tộc đang cắm rễ ở Vương quốc Alpha.
Nhưng đây đều là chuyện đã qua. Một quốc gia thường xuyên bị “chào hỏi” không quá hấp dẫn đối với giới quý tộc.
Nhất là đất phong, hầu như đều nằm ở tiền tuyến. Muốn giữ được đất phong thì nhất định phải liều mạng chiến đấu với thú nhân.
Đại đa số quý tộc lấy được đất phong đều ngã xuống trên chiến trường sau những cuộc xâm lược của thú nhân.
Có rất nhiều trường hợp thất bại, các đại quý tộc của các quốc gia khác đã có nhiều kinh nghiệm, nên cũng dần bỏ qua suy nghĩ phân nhánh trong Vương quốc Alpha.
Những lãnh thổ đã từng được phong thưởng, sau nhiều lần quay vòng, cuối cùng lại trở về trong tay của Vương quốc Alpha.
Có giáo án từ trước, Chris IX đương nhiên là phải noi theo. Mặc dù xác suất lừa gạt thành công không cao, nhưng thử cũng chẳng có hại gì.
Dù sao thì trong Công quốc Mosey đã xuất hiện không ít nơi vô chủ. Nếu như cứ tiếp tục đánh tiếp thì sẽ xuất hiện càng nhiều nơi vô chủ hơn nữa.
Hứa hẹn ban thưởng đất phong sau cuộc chiến là chuyện hoàn toàn không có vấn đề. Ngược lại, nếu như là vàng bạc châu báu thì sẽ khó thực hiện hơn.
. . .
Vương quốc Warhammer, Joseph II nhìn thấy đại quân đại quân Thú nhân đang liên tục thăm dò biên giới nhà mình liền giận không chỗ phát tiết.
Rõ ràng đã nói là mọi người cùng nhau liên thủ phản công, kết quả bọn hắn vừa chuẩn bị xong, bên phía Công quốc Mosey lại bị tụt xích, nhất định phải chờ viện binh các nước đến mới chịu tấn công.
Còn chưa chờ được viện binh của các nước láng giềng tới thì viện binh của thú nhân đã ập đến trước rồi.
Mặc dù số lượng binh lực này vẫn không thể công phá được Vương quốc Warhammer, nhưng cũng gây ra cho bọn hắn một áp lực vô cùng lớn.
Vì không muốn kích thích thú nhân, Joseph II thậm chí còn hạ lệnh cấm quân đội tiền tuyến chủ động khiêu khích bọn chúng.
Về mặt quân sự thì đây là một mệnh lệnh rất buồn cười.
Hai bên đã khai chiến gần nửa năm rồi, vậy mà còn phải dùng từ "khiêu khích", thật sự là làm cho người ta không biết nên khóc hay cười.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, Vương quốc Warhammer không phải là đối thủ đại quân thú nhân. Một khi chọc giận thú nhân, dẫn lửa thiêu thân thì sẽ có nguy cơ diệt quốc.
"Hội nghị liên minh nhân tộc sắp diễn ra rồi, bộ ngoại vụ đã có kế sách thuyết phục các quốc gia loài người mau chóng xuất binh tiếp viện chưa?"
Joseph II mong đợi hỏi.
Chỉ cần nhìn vào hiệu suất phái binh cứu viện Công quốc Mosey của mấy ông bạn hàng xóm là biết, muốn toàn bộ liên minh Nhân tộc sẽ cần một khoảng thời gian dài.
Tham khảo các cuộc hội nghị liên minh trong lịch sử, ngắn thì chừng một hai tháng, lâu thì cãi cọ tầm 3-5 năm.
May mắn hiện giờ nhân tộc đang cầm quyền, nếu như là lúc đánh thiên hạ mà dám chơi như vậy, có lẽ nhân tộc đã trở thành dĩ vãng.
Chỉ tính riêng việc tổ chức hội nghị thôi mà đã lâu như vậy rồi, hiệu suất chấp hành thì càng không cần phải trông cậy vào.
Nếu như các phương có thể đồng thuận trong vòng nửa năm, vậy thì viện binh sẽ được phái tới trong một năm, đây chính là hiệu suất cao nhất mà Vương quốc Alpha cầu viện liên minh lúc trước.
Hầu hết thời gian đều sẽ kéo dài chừng hai năm trở lên thì viện binh của các quốc gia mới lần lượt chạy tới.
Đương nhiên là trong này sẽ có yếu tố đường xa, nhưng đa phần là vì có quá nhiều lợi ích vướng mắc rất khó giải quyết.
"Bệ hạ, bộ ngoại vụ đã liên hệ được với 10 nước sẽ chung tay đề xuất lên liên minh trong cuộc hội nghị lần này.”
“Vương quốc Alpha nó rằng bọn hắn rất tự tin trong việc thuyết phục Vương quốc Frank ủng hộ đề án này, nhưng chỉ sợ Giáo Đình sẽ quấy rối.”
“Trước mắt thì chúng ta đã đạt được thỏa thuận với mười một nước có lợi ích liên quan, mọi người cùng nhau thành lập một nhóm quan hệ công chúng, cố gắng giành được sự ủng hộ của càng nhiều quốc gia càng tốt."
Cassidy nói với bộ dạng kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần.
Trong những ngày gần đây, bộ ngoại vụ chắc chắn là bộ môn bận rộn nhất trong Vương quốc Warhammer.
Nhằm thúc đẩy Liên minh nhân tộc xuất binh, bộ ngoại vụ đã cố gắng hết sức.
Đề xuất chung của mười một quốc gia cũng chỉ là một cái tên mà thôi.
Ngoài Vương quốc Alpha, Vương quốc Warhammer và Công quốc Mosey có được một chút quyền nói chuyện ra, những nước nhỏ còn lại chỉ có thể đi theo gào to mấy tiếng.
Có người phất cờ cổ vũ cũng không phải là không tốt, đáng tiếc là chỉ có ba nước láng giềng bị thuyết phục.
Ba nước chịu tham gia vào chuyện này chỉ vì lo lắng nếu ba nước phía bắc xảy ra chuyện thì chiến hỏa sẽ đốt tới trước cửa nhà của họ.