Người dịch: Whistle
"Tử tước Hudson tôn kính, thực lực của đội quân thú nhân ở phía trước như thế nào?"
Raquel khẩn trương hỏi.
Sau khi bị thú nhân đánh cho một trận, đám quý tộc trong Công quốc Mosey gần như đã biến thành chim sợ cành cong, chỉ cần nghe thấy thú nhân liền biến sắc.
"Yên tâm đi, đội quân thú nhân ở phía trước còn chưa tới hai vạn quân, chỉ có năm ngàn lang kỵ binh là đáng giá chú ý, biên chế của các chủng tộc còn lại đều rất hỗn loạn.”
“Có lẽ một số chủng tộc có sức chiến đấu cá nhân không tệ, nhưng thực lực đơn lẻ không thể tạo ra được tác dụng quá lớn trong một cuộc hỗn chiến.”
“Ta đã qua đó do thám rồi, cứ điểm thành lũy ở tiền tuyến vẫn chưa bị thất thủ.”
“Chắc là đội ngũ này đã đi vòng qua cứ điểm, từ những địa khu khác đột nhập vào đây."
Hudson ra vẻ nhẹ nhõm nói.
Trên danh nghĩa thì liên quân có ba vạn binh mã, chiếm ưu thế về mặt binh lực.
Nhưng thực tế thì chỉ có quân đoàn quận Wright của hắn là có thể đánh được một trận.
Còn về đội ngũ chắp vá lâm thời của Người Mosey, theo quan điểm của Hudson thì những người này chỉ được dùng để lấp cho đủ số.
Chỉ là những lời này nghĩ thôi thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu nói ra thì thật sự là không có EQ rồi.
Cho dù sức chiến đấu của quân đồng minh có kém đến đâu thì cũng có một vạn người.
Nếu như thật sự đánh không lại, nhất định phải chạy trốn, đám người này chính là khiên thịt thượng hạng.
Biểu hiện bình tĩnh của hắn không thể trấn an quân tâm. Đặc biệt là sau khi nghe nói có tới năm ngàn lang kỵ binh thì tình hình đã bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Đám quý tộc quận Wright thì còn tốt, họ đã quen nhìn thấy nô lệ thú nhân rồi, cho nên trong lòng cũng không có nhiều sợ hãi.
Đám quý tộc xuất thân Bắc Cương thì đã bắt đầu dùng kinh nghiệm chiến đấu phong phú của bản thân để suy nghĩ cách đối phó.
Nhưng đám nhị đại của Công quốc Mosey thì không bình tĩnh được như vậy.
Bọn họ vốn là những kẻ tới chuyên tới đây để là tròn nghĩa vụ, vừa nghe được tin tức là có đại quân thú nhân tiến vào cảnh nội thì cả đám liền bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hudson liền tức giận, hắn lập tức khiển trách:
"Tất cả yên lặng cho ta!”
“Nơi này là quân doanh, không phải là chợ bán thức ăn, nếu như ai dám tiếp tục ồn ào thì cút ra ngoài cho ta!”
“Nếu như trong lòng không có kế sách thì yên tĩnh nghe theo mệnh lệnh của ta.”
“Cuộc chiến này sẽ do quân đoàn quận Wright chịu trách nhiệm giao đấu với địch nhân, các ngươi mai phục ở bên ngoài một dặm, đợi khi nhận được tín hiệu liền lao ra đến giáp công đối phương.”
“Hạ lệnh cho tất cả các bộ tìm địa hình thuận lợi để dàn trận, đợi đại quân thú nhân kéo tới!”
“Toàn bộ kỵ binh tập họp, đi theo ta hành động."
Hudson lạnh lùng ra lệnh.
Với địa hình đồng bằng này, muốn chơi chiến thuật là chuyện vô cùng khó khăn.
Vì không muốn để cho bại binh xung kích quân trận, Hudson chỉ đành đặt quân đội của Công quốc Mosey ra ngoài chiến trường.
Cái gọi là mai phục chỉ là tự an ủi trong lòng.
Không có địa hình yểm trợ, hơn một vạn nhân dù có giấu diễm cỡ nào thì cũng sẽ bị người ta phát hiện ra thôi.
Phương trận của bộ binh chỉ có thể gánh vác lúc địch nhân tiến công, uốn giải quyết lang kỵ binh của địch nhân thì vẫn cần nhờ vào kỵ binh.
Tập hợp toàn bộ kỵ binh trong hai đội ngũ này lại, tổng cộng có hơn ngàn người.
Đối đầu trực diện với năm ngàn lang kỵ binh là chuyện gần như không có bất cứ phần thắng nào, đại não của Hudson đang nhanh chóng suy nghĩ.
. . .
"Tộc trưởng, phía trước có đại quân Nhân tộc kết trận chặn đường của chúng ta, nhân số khoảng chừng hơn vạn.”
“Địch nhân vô cùng cảnh giác, người của chúng ta vừa mới tới gần điều tra thì đã bị tổn thất hơn mười tên lính trinh sát."
Nghe xong thủ hạ báo cáo, lão giả lập tức nổi giận.
Những binh sĩ được cử đi làm lính trinh sát đều là tinh nhuệ của Lang tộc.
Tổn thất mười mấy người mà chỉ nhận được một tin tình báo mơ hồ như vậy, quả thật là lỗ sặc máu.
"Đều là do đám tộc Ưng khốn khiếp đó, không phải là bởi vì chiến lược của mọi người là bất đồng thôi sao, vậy mà ngay cả tin tức tình báo cũng không cung cấp cho chúng ta, rõ ràng là muốn Lang tộc ta phải xấu mặt trước các tộc khác đây mà.”
“Chờ đó đi, đợi sau trận chiến này, lão tử chắc chắn sẽ tính sổ với bọn chúng!"
Nhìn thấy đám tộc nhân còn đang đứng yên bất động, lão giả không khỏi khiển trách:
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đi tổ chức tiến công đi!”
“Đừng quên nhiệm vụ của chúng ta, đi điều động binh lực ra đây, cũng không thể bởi vì sự xuất hiện của một đội quân nhân tộc mà từ bỏ được?"
Dám lỗ mãng như thế, lão giả cũng rất tự tin.
Đa số quân chủ lực của Công quốc Mosey đều đã tập trung trong cứ điểm thành lũy ở tiền tuyến, hậu phương cũng chẳng có bao nhiêu tinh nhuệ.
Huống chi, với sự cơ động của lang kỵ binh, chỉ cần không bị vây công, cho dù là đánh không lại địch nhân thì cũng có thể bỏ chạy được.
Đối với tộc trưởng của một bộ lạc bình thường mà nói, chiến lược chiến thuật là thứ quá xa xôi.
Căn cứ kinh nghiệm tác chiến lúc trước, chỉ cứ lỗ mãng lao lên phía trước là được.
Trong hầu hết thời gian, chiến thuật thô thiển này đều có thể lấy được thắng lợi. Cho dù là thất bại thì cũng có thể toàn thân trở ra.
Chưa từng xảy ra ngoài ý muốn, nếu không thì lão ta cũng không sống được tới giờ.
Các cuộc cạnh tranh trong nội bộ Đế quốc Thú Nhân còn khốc liệt hơn nhân tộc nhiều. Vì tranh đoạt tài nguyên, cuộc chiến giữa các bộ tộc gần như không bao giờ có điểm dừng.
Cuộc đấu tranh nội bộ tàn khốc cũng là động lực chủ yếu khiến cho thú nhân phải xâm chiếm phương nam.