Người dịch: Whistle
Hudson yên lặng nhìn xem các sĩ quan đang chỉ huy thủ hạ chiến đấu, giống như một người ngoài cuộc bình thường vậy.
Giờ phút này, ánh mắt của hắn đã không còn ở trên người của đám tôm tép trước mắt nữa, mà là đang tính toán nên làm thế nào mới tiêu diệt được đám lang kỵ binh phía sau.
Mưa tên cũng không thể ngăn cản bộ pháp tấn công của thú nhân, xung phong hò hét loạn cào cào cũng có muôn vàn chỗ không tốt, nhưng có một chỗ tốt chính là —— binh sĩ phía trước không thể nào lui lại.
Sau lưng không chỉ có chiến hữu, mà còn có cả những thanh đao sắc bén. Đừng nói là quay đầu chạy trốn, chỉ cần đứng yên tại chỗ bất động thôi cũng có thể bị ngộ thương rồi.
Mặc kệ địch nhân cho mạnh đến mức nào thì cũng chỉ có thể cắm đầu lao thẳng về phía trước.
Ngay sau đó, song phương liền lao vào hỗn chiến.
Vào thời điểm này, quân trận ngay ngắn trật tự đã phát huy ra uy lực vượt quá mức bình thường.
Bộ binh hạng nặng chỉnh tề như một xuất hiện ở trước quân trận, từng bước tiến lên một cách vững vàng, trong khi các cung thủ ở phía sau vẫn đang bắn tên.
Sự hợp tác về mặt tổng thể thì vẫn còn có một chút non nớt. Nhưng chỉ gặp phải một đám thú nhân ô hợp thì như vậy là đủ rồi.
Thế trận không ngừng được đẩy lên phía trước, hiển nhiên là quân đoàn quận Wright đã chiếm được thế thượng phong trong cuộc giao phong lần này.
Ở phía chân trời xa xôi cũng dần dần xuất hiện lá cờ của thống soái đại quân thú nhân, nhìn thấy đội quân phe mình đang liên tục lùi về phía sau, lão già đang cưỡi trên người một con cự lang thầm mắng một tiếng phế vật.
Sau khi nhận ra rằng đám pháo hôi bên dưới đã không có tác dụng gì lớn, lão ta liền lạnh lùng hạ lệnh:
"Truyền lệnh cho đội đốc chiến hành động đi, phàm người là những người dám lui lại nữa bước, giết chết bất luận tội!”
“Savalens, ngươi dẫn theo một ngàn lang kỵ tấn công từ sườn trái của kẻ địch.”
“Genelande, ngươi dẫn theo một ngàn lang kỵ tấn công từ sườn phải của kẻ địch.”
“Brando, ngươi dẫn theo một ngàn lang kỵ đi vòng ra phía sau địch nhân rồi phát động tấn công.”
“Nếu phát hiện thấy có kỵ binh của địch đánh chặn thì nhất định phải cuốn lấy bọn hắn, tranh thủ thời gian cho đại quân vây công ..."
Một hơi phái ra ba ngàn khinh kỵ, nhìn như là quân trận cường công , nhưng mục tiêu chân chính lại là nhánh kỵ binh đang đi dạo ở ngoài quân trận kia.
Nhìn thấy cảnh này, Hudson khẽ mỉm cười. Hắn không tấn công từ hai cánh và phía sau của địch nhân chính là vì lo lắng về đội lang kỵ binh này của đối phương.
Không ngờ là chủ soái của đối phương lại khẩu vị tốt như vậy, chia binh xuất kích muốn ăn tươi nuốt sống hắn chỉ trong một lần.
Hudson nhìn thấy hai đội lang kỵ binh đi phía trái, một đội lang kỵ binh hướng phải, đợi khi đối phương tới gần liền không chút do dự hạ lệnh:
"Kỵ binh xuất kích, theo ta lao lên chặn đứng cánh phải của địch nhân!"
Ngay sau đó, khoảng cách giữa hai đội kỵ binh lập tức rút ngắn tầm ba trăm mét. Hudson không ngu đến mức tiếp tục dẫn người xung phong, mà là lấy cung tiễn ra cài tên xạ kích.
Trong những tiếng xé gió "Sưu, sưu, sưu... ", một vài con Chiến Lang xông lên đầu tiên đã bị trúng tên ngã ầm xuống đất.
Đám lang kỵ binh ở sau lưng bị bất ngờ không kịp đề phòng nên đã đụng vào. Dưới phản ứng dây chuyền, chỉ trong khoảnh khắc đã có hơn mười lang kỵ binh lật xe.
Lang kỵ binh té đến thất điên bát đảo, nhưng còn chưa kịp định thần liền bị đồng bọn vô tình giẫm đạp.
"Vây..."
Tướng lĩnh quân địch vừa định mở miệng chỉ huy, nhưng còn chưa kịp hạ lệnh liền bị một mũi tên tiễn đi.
Không có cách nào, ai bảo tên này ngu như vậy, dám tiến vào trong tầm bắn của Hudson.
Có Hudson mở đầu, đợi khi khoảng cách giữa hai bên rút ngắn lại, đám quan binh tinh thông kỵ xạ ở sau lưng liền ào ào bắt chước.
Chỉ trong thoáng chốc, đã có hơn trăm tên lang kỵ mất mạng.
Những lang kỵ binh kịp thời phản ứng liền đổi hướng chạy vòng qua đồng bạn đã ngã xuống đất rồi tiếp tục lao lên tấn công.
Không có tan tác, Hudson hơi sững sờ.
Thương vong lớn như vậy, quan chỉ huy quân địch thì chết rồi, vậy mà đội này vẫn không bị sụp đổ.
Nhưng đây chỉ là vấn đề nhỏ, đối mặt với những lang kỵ binh rải rác này, tuy rằng tránh khỏi giẫm đạp, nhưng cũng làm rối loạn thế trận xung phong.
"Belersden, thi triển Thuật trọng lực lên những tên lang kỵ binh phía trước!"
Con ngươi của gấu đảo một vòng, một vụ lật sói với quy mô lớn lập tức phát sinh. Mười mấy con Chiến Lang đi đầu đột nhiên lật ngửa trên mặt đất.
Không ít lang kỵ còn bị cắm tên trên người, nếu như không nhìn kỹ, còn tưởng rằng bọn họ đang đi theo vết xe đổ của người trước.
Chỉ có Hudson nghe được những tiếng gãy xương vang lên, cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hoá ra Thuật trọng lực của Belersden cũng không hề nhằm vào toàn bộ lang kỵ, mà chỉ tập trung vào một cái chân trước nào đó.
Móng trước của sói bị trúng trọng thì tương đương với bị chuột rút.
Cho dù là chỉ bị chuột rút ở chân trước trong lúc nhất thời, nhưng khi đang chạy với tốc độ cao thì việc này cũng có thể dẫn đến gãy xương.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hudson quyết đoán hạ lệnh: "Giết!"
Lúc đầu vốn là một trận đối chiến giữa các kỵ binh, nhưng khi "sói" mất móng trước thì đã biến thành tiết mục kỵ binh chặt bộ binh, hơn nữa những bộ binh này lại không mặc giáp phòng hộ.
Những con Chiến Lang hung mãnh lúc đầu không chết thì cũng đã bị thương, chỉ có thể nằm dưới đất giãy dụa.
Nhìn thấy cảnh này, đám lang kỵ binh còn lại cũng không thể nhịn được nữa, nhao nhao quay đầu chạy trốn, phơi lưng trước làn mưa tên.
Chỉ sau một lần va chạm, một đội kỵ binh ngàn người đã bị đánh thành tàn phế.
Đám lang kỵ binh đang chuẩn bị chạy tới tiếp viện cũng bị rung động rất lớn.
"Tinh nhuệ của nhân tộc, tuyệt đối là quân tinh nhuệ của nhân tộc!"
Ngoài quân tinh nhuệ nhất của nhân tộc ra, không có đội quân nào có thể tiêu diệt được một đội lang kỵ ngàn người nhanh như vậy.