Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 462 - Chương 462 - Đại Thắng

Chương 462 - Đại Thắng
Chương 462 - Đại Thắng

Người dịch: Whistle

Nếu bàn về thực lực thì lão ta cũng không thua gì Đại Địa kỵ sĩ bình thường của Nhân tộc. Nhưng dù là vậy thì vẫn không biết là ai ra tay.

May mắn là địch nhân chỉ nhằm vào soái kỳ, nếu như mục tiêu đánh lén là lão ta, sợ rằng hạ tràng cũng không không tốt hơn cây soái kỳ kia là bao nhiêu.

Nghĩ tới đây, lão giả lại thầm mắng bản thân ngu xuẩn.

Nếu đã gặp được quân tinh nhuệ của Nhân tộc thì tại sao có thể không có cao thủ đồng hành chứ?

Những trận thắng lợi trước đó đã làm cho lão ta có suy nghĩ là Nhân tộc chẳng có gì hơn cái này. Hoàn toàn không để mắt đến chủng tộc đang ngồi trên vị trí bá chủ đại lục Aslante chính là Nhân tộc nhìn như chẳng ra sao này.

Lão ta còn chưa thăm dò được thực lực của địch nhân mà đã mang theo quân đội trực tiếp xông lên, hiện giờ lão hận không thể tát cho mình một bạt tai.

Giờ có nói gì thì cũng vô dụng rồi, đã bắt đầu đánh giáp lá cà thì có muốn rút lui cũng không lui được.

Cũng không biết vì sao, việc "sói" mất đi móng trước lại phát sinh với tần suất rất cao.

Trong một cuộc va chạm diễn ra giữa các kỵ binh thì có mấy trăm tên Lang kỵ binh, bởi vì “sói" mất móng trước, mãi mãi ở lại chiến trường.

Không kịp so sánh thương vong giữa đôi bên, lão giả nhìn vào đội ngũ còn sót lại của mình liền lập tức hạ lệnh:

"Đi tập hợp với đội quân trước!"

Hudson vừa mới quay đầu ngựa lại, nhìn thấy địch nhân đang chạy trốn, thần sắc lập tức ngưng trọng lên.

Trận vừa rồi có thể chiếm lợi lớn không phải là vì sức chiến đấu của kỵ binh nhà mình mạnh bao nhiêu, chủ yếu vẫn nhờ có Belersden âm thầm hỗ trợ.

Đầu tiên là bẻ gãy soái kỳ của đối phương, sau đó lại không ngừng ám toán kỵ binh của đối phương, cho nên mới có chiến tích chói mắt như vậy.

Nếu để cho đội quân hơn một ngàn kỵ binh này tập hợp đội hai ngàn kỵ binh kia thì tình hình cuộc chiến kế tiếp sẽ không dễ dàng như vừa rồi.

Dưới ưu thế quân số tuyệt đối của đối phương, cho dù có thể thắng, nhưng tổn thất chắc chắn sẽ không nhỏ.

Ít nhất là trong đợt phản công trước đó đã mấy chục kỵ binh ngã ngựa, bây giờ không biết ra sao rồi.

"Quân địch chạy rồi!"

Không biết là ai hô lên, thế cục trên chiến trường lập tức xảy ra biến đổi lớn.

Đám bộ binh thú nhân không tìm được soái kỳ của phe mình, lại thấy kỵ binh phe mình đang bị người ta đuổi giết, sĩ khí vốn đang lung lay sắp đổ đã triệt để tan rã.

Đối mặt với binh sĩ của các tộc đang vội vàng thoát thân, đội đốc chiến cũng lộ ra vẻ bất lực.

Vì chạy trối chết, thú nhân trực tiếp vung đao với đội đốc chiến chặn đường, cô gắng từ phía sau giết ra một con đường máu.

Binh bại như núi đổ, khi lão giả ý thức được bại cục đã định, sau khi tập hợp được kỵ binh, cũng không thèm đoái hoài tới việc tìm Hudson báo thù, liền trực tiếp vắt chân lên cổ chạy trốn.

Đáng tiếc là vận khí của bọn chúng không phải là rất tốt, trùng hợp đụng phải quân đội Mosey đang lao ra đánh chó mù đường.

Vào ngày bình thường mà thấy có nhiều kỵ binh xông tới như vậy, cho dù không vứt binh khí chạy trốn thì cũng sẽ bị dọa đến run lẩy bẩy.

Thế nhưng lần này thì khác, đám nhị đại muốn kiến công lập nghiệp nên đã dũng cảm mang theo quân đội nghênh tiếp Lang kỵ binh.

Quân trận sở hở trăm bề gặp gỡ Lang kỵ binh. Chỉ trong khoảnh khắc đã bị xông vào trong trận, tổn thất nặng nề.

Nhưng thương vong thảm trọng cũng không dọa được Người Mosey.

Sức mạnh của sự thù hận + tâm tư kiến công lập nghiệp đã làm cho nhóm nhị đại tiếp tục tổ chức quân đội chặn đường lang kỵ binh.

Dù sao cũng là một đội quân hơn vạn người, tình huống bây giờ là phe mình đang đại thắng nữa, há có thể bị đám thú nhân này công phá dễ dàng như vậy.

Mũi tên, đoản mâu, phi chùy... Ào ào bay tới người của lang kỵ binh, trong lúc nhất thời, song phương đánh đến có đi có về.

Sau một lúc chậm trễ, đội quân của Hudson cũng đã xuất hiện ở phía sau đội quân thú nhân, một trận chiến hủy diệt được mở màn.

Để lộ phần lưng cho địch nhân là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Bởi vì nóng lòng phá vòng vây nên hiện giờ nhóm lang kỵ binh này đã bị động phạm phải sai lầm như vậy.

Sau khi đuổi kịp, Hudson cũng không vội dẫn người xung phong, mà quả quyết lựa chọn dùng mưa tên chiêu đãi.

Nhóm lang kỵ binh bị hở lưng đã trực tiếp biến thành bia sống, chỉ trong một khoảnh khắc, vô số tiếng kêu rên thảm thiết vang lên.

Trước có bộ binh Mosey ngăn chặn, sau có kỵ binh Hudson truy kích, lang kỵ binh vốn đã lòng người bàng hoàng, hiện giờ sĩ khí lại càng sa sút hơn.

Lão giả ý thức được không ổn liền không thèm quan tâm tới đại quân nữa, lão ta lạnh lùng hạ lệnh: "Chia ra phá vây!"

Trong khi nói chuyện, con Chiến Lang dưới người lão đã lao ra ngoài, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi đại quân.

Lang kỵ binh vốn đã hỗn loạn này càng trở nên hỗn loạn hơn. Rất nhiều binh sĩ cũng không còn để ý nhiều như vậy, chọn đại một hướng rồi lao ra ngoài.

Sống chết trước mắt, con người ta luôn có thể bộc phát ra tiềm lực lớn nhất. Lang kỵ binh đột nhiên bộc phát làm cho Hudson giật nảy mình.

Chẳng qua khi nhìn thấy bọn chúng đang liều mạng phá vây thì hắn liền không còn lo lắng nữa. Chỉ là ngoan cố chống cự mà thôi, đã còn không đáng để lo.

Nếu như mấy ngàn kỵ binh này dựa vào nơi hiểm yếu để cầm cự thì hắn sẽ không dễ dàng gì đánh tan được bọn chúng trong thời gian ngắn, nhưng trong tình huống bỏ chạy tan tác thì lại khác.

Lang kỵ binh bỏ chạy, bên phía bộ binh thú nhân còn thảm hại hơn, hiện giờ bọn chúng đang bị quân đoàn quận Wright truy sát bỏ chạy khắp nơi.

Điều tiếc nuối duy nhất chính là tốc độ di chuyển của bộ binh hạng nặng quá chậm, không thể làm được mấy chuyện lặt vặt giống như truy sát này. Nhưng mà bọn họ cũng không hề nhàn rỗi, đang từ từ tiến tới gần chiến trường của kỵ binh.

Nếu là lang kỵ binh không chia ra phá vây thì chẳng mấy chốc nữa sẽ được lĩnh hội cảm giác tuyệt vời khi bị bộ binh hạng nặng chèn ép.

Bình Luận (0)
Comment