Người dịch: Whistle
Dù sao hầu hết những đất phong vô chủ hiện giờ đều đang tập trung ở khu vực biên cương, có người nguyện ý thử hố thì mọi người cũng sẽ cảm thấy vui vẻ vì được nhẹ nhõm.
"Bệ hạ, chúng thần đã lén lút liên hệ với những quý tộc này rồi. Có lẽ là vì khó rời cố thổ nên kết quả cuối cùng không lạc quan lắm."
Renato có chút lúng túng trả lời.
Bộ ngoại vụ thật sự đã rất cố gắng rồi, đáng tiếc là mọi người đang lăn lộn rất tốt trong Vương quốc Alpha, căn bản không có ý định muốn đi ăn máng khác.
Không ai là kẻ ngốc cả, tất cả mọi người đều tránh đất phong ở khu vực Bắc Cương của Vương quốc Alpha như tránh tà, làm sao có thể chạy tới Công quốc Mosey tử thủ biên cương chứ?
Đặc biệt là những đất phong hứa hẹn này còn đang nằm trong tay của đại quân thú nhân, có thể lấy lại hay không còn là một ẩn số, cho nên chuyện này càng không cần bàn.
Chris IX xoay người thở dài một hơi, tức giận bất bình nói: "Thôi, nếu bọn hắn đã không nguyện ý thì bỏ đi.”
“Truyền lệnh xuống, sắc phong Vương tử Caesar thành Bá tước của Pháo đài August, sắc phong Hudson thành Bá tước Nguyệt Lạc Loan.”
“Những quý tộc còn lại, các ngươi xem rồi cho phong hào đi!”
“Mặt khác lại chuẩn bị thêm một chút rượu ngon, mỹ thực để đi khao quân, lấy trong quốc khố ra hai mươi vạn kim tệ để làm tiền thưởng phát cho quan binh tiền tuyến."
Không nghi ngờ gì nữa, phần thưởng hậu hĩnh như vậy thì chỉ có thể là một nhà quý tộc danh dự. Mặc dù mang tên địa danh, nhưng cũng chỉ để tỏ ra cho có “vinh diệu” mà thôi .
Nếu muốn trở thành một vị Bá tước thực phong, trừ phi là thật sự có thể đánh ra cuộc "Đại chiến chuyển hướng" giống như những gì đã tuyên truyền, hoặc là trọng thương được đại quân thú nhân trên chiến trường.
Còn nếu muốn đi theo con đường tích lũy quân công thì ít nhất cũng phải thắng những trận chiến giống như vừa rồi thêm vài chục lần mới có hi vọng.
Không phải là ngưỡng cửa cao, mà thật sự là tài nguyên đất đai có hạn. Trong tình huống tăng nhiều thịt ít, sự cạnh tranh đương nhiên sẽ rất kịch liệt.
Nếu muốn hạ thấp ngưỡng cửa này xuống, trừ phi tình hình chiến tranh tiếp tục thối nát, Công quốc Mosey xuất hiện thêm nhiều nơi vô chủ.
Ở một khía cạnh nào đó, đây cũng là tệ lớn lớn nhất của hệ thống tước vị quân công quý tộc. Khi phát triển đến một mức độ nhất định thì sẽ không còn đất để phong nữa.
Nếu như thú nhân không đột phá phòng tuyến Pháo đài August, làm hại các quý tộc ở vùng đất rộng lớn phía bắc, Công quốc Mosey ngay cả một mảnh đất phong đều chẳng thể lấy ra được.
. . .
"Nhanh chóng truyền tin chiến báo của Công quốc Mosey về trong nước, thuận tiện sao chép một phần để lại cho mấy quân đoàn khác nhìn xem.”
“Mọi người đều đồng thời nhận được mệnh lệnh, quân đoàn quận Wright đã kiến công lập nghiệp rồi, mà bọn hắn thì còn đang lề mề lên đường, đây tính là cái gì!"
Tâm trạng của Vương tử Caesar không tệ nói.
Mặc dù y rất bất mãn với hành vi coi mình là vật vướng víu của Hudson, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến niềm vui thắng lợi của y trên chiến trường.
Là chỉ huy tối cao của lực lượng viễn chinh của Vương quốc Alpha, toàn bộ những trận thắng trên tiền tuyến đều có một phần công lao của y.
Và ngược lại, nếu như quân đội dưới trướng nếm mùi thất bại thì y cũng sẽ có trách nhiệm.
Tuyên truyền thắng lợi của quân đoàn quận Wright cũng chính là đang tuyên truyền cho bản thân y.
Chỉ cần Vương tử Caesar không kể về những sự thay đổi nhỏ trước đó thì sẽ không có ai biết.
Ở trước mặt lợi ích, một chút khó chịu là không đáng được nhắc tới.
Thay vì so đo những chi tiết này, còn không bằng chuyển bị động thành chủ động, để cho trận chiến tranh này trở thành động lực nâng cao uy tín của y.
Sâu thẳm trong trái tim Caesar, hạt giống không cam lòng cũng bắt đầu nảy mầm.
Hudson dám đối chọi ở trước mặt y là vì quân đoàn quận Wright có thể chiến đấu.
Từ xưa kiêu binh hãn tướng đều không dễ chỉ huy như vậy, trong lòng mọi người cũng đã có suy đoán từ trước.
Nếu như đổi thành quân đoàn bình thường thì sẽ không dám chống đối với quan chỉ huy, nếu như dám làm vậy thì đừng hỏi tại sao xã hội lại tàn khốc như vậy.
Vương tử Caesar đang không ngừng thúc giục những quân đoàn phia sau tăng tốc là vì hiện giờ trong tay y không có binh lính nào. Cho dù trong lòng có nhiều ý nghĩ thì cũng không có năng lực đi thực hiện.
"Điện hạ, dựa theo ý chí của ngài, bọn thuộc hạ đã trao số hiệu cho 6 quân đoàn này, trước mắt thì quân đoàn viễn chinh số hai và số ba đã tiến vào Công quốc Mosey.”
“Dựa theo tốc độ hành quân hiện giờ, trong vòng năm ngày nữa là bọn họ sẽ đến được vương đô.”
“Quân đoàn số bốn cũng đã tới biên giới, dự tính là trong vòng mười ngày nữa sẽ tới đây.”
“Còn hai quân đoàn còn lại thì có tốc độ chậm hơn một chút. Chắc là khoảng nửa tháng sau cũng có thể đến được vương đô.”
“So với những quốc gia khác, tốc độ này cũng không tính là chậm. Phải biết rằng quân tiếp viện của Công quốc Orton, nước ở gần nhất, vẫn còn đang trên đường tới đây."
Bá tước Jose khuyên.
Là cận thần của vương quốc, ông ta cũng không muốn nhìn thấy vương tử trở mặt với các quý tộc bên dưới.
Mặc dù tốc độ phản ứng của những quân đoàn phía sau đúng là chậm hơn một tí xíu, nhưng đó cũng là vì người ta có hoàn cảnh đặc biệt.
Mang theo một đội quân chắp vá lâm thời mà có thể có được tốc độ như bây giờ đã là cố gắng hết sức rồi.
Rõ ràng chỉ là quân đoàn pháo hôi, nhưng lại yêu cầu bọn họ phải có tiêu chuẩn của một đội quân tinh nhuệ, đây không phải là đang cố ý làm khó người ta sao?
Tốc độ hành quân chỉ là phụ, cái mà ông ta lo lắng nhất vẫn là Vương tử Caesar sẽ sử dụng đội quân pháo hôi này như một đội quân tinh nhuệ để thể hiện khả năng của mình.
Chỉ cần nhìn phản ứng của vương thất là biết, nếu như Quốc vương cho rằng Vương tử có tài dùng binh thì sao lại không trang bị cho một đội quân tinh nhuệ chứ?