Người dịch: Whistle
Những binh sĩ còn lại, dù là kém cỏi nhất thì cũng đã được huấn luyện quân sự trong một năm trời ròng rã. Mặc dù việc huấn luyện này có chút không được như ý muốn, nhưng ít nhất vẫn sẽ được huấn luyện trong vài tháng.
Suy cho cùng thì đây cũng là đội quân đồng hành với mình ra chiến trường, các quý tộc lão gia vẫn rất chăm chỉ huấn luyện. Không huấn luyện ra hồn thì chỉ là vấn đề về năng lực.
Sau khi xuất chinh, các vị quân đoàn trưởng đều đang nghĩ biện pháp giúp đám lính bên dưới học bù. Dù sao hành quân đường dài cũng là một loại huấn luyện.
Không chỉ khảo nghiệm thể lực và sức chịu đựng của binh lính, mà khảo nghiệm năng lực tổ chức, khả năng phối hợp và hòa đồng của binh sĩ.
Quân viễn chinh của hai nước khác như thế nào thì tạm thời không được biết. Nhưng mà Vương tử Caesar cho rằng dù có kém thì cũng chẳng kém được đến đâu.
Dù sao cũng là xuất ngoại tác chiến, có rất nhiều quốc gia đang xem, nếu như thực lực quá kém thì chẳng phải sẽ rất mất mặt sao.
Có ưu thế gấp mười mấy lần binh lực, cho dù Kỵ binh Griffin có thiện chiến đến mức nào thì cũng sẽ bị mệt chết.
Ý kiến của chủ soái và phó soái không hợp nhau, 5 vị quân đoàn trưởng cũng có tâm trạng khác nhau.
Có người không có lòng tin về quân viễn chinh, cũng không có lòng tin vào kế hoạch của Vương tử Caesar; Có người thì lại cảm thấy có thể đánh một trận.
Chỉ có thể nói, tấm gương là một loại lực lượng vô hạn, trước đó không lâu, quân đoàn thứ nhất nhẹ nhàng tiêu diệt một đoàn Kỵ binh Behemoth quả thực đã làm cho không ít người kích động.
Tất cả mọi người là quận binh, Người Mosey xem quân đoàn thứ nhất là tinh nhuệ nhất đẳng, nhưng những người biết chuyện như bọn họ lại vô cùng rõ ràng.
Đúng là thực lực của Quân đoàn thứ nhất vượt trội hơn bọn họ, nhưng muốn nói mạnh hơn quá nhiều thì họ lại không tán thành.
Ít nhất là Quân đoàn thứ nhất sẽ không có tên trong danh sách quân chủ lực của Vương quốc Alpha.
Nếu như Quân đoàn thứ nhất thật sự lợi hại giống như ngoại giới đồn đại thì Vương quốc cũng không nỡ phái họ đến Công quốc Mosey làm vật tiêu hao.
Một đội quân chỉ mạnh hơn bọn họ một tí xíu mà đã có thể tiêu diệt được một đoàn Kỵ binh Behemoth, rất nhiều người đều cảm thấy nếu là mình thì mình cũng làm được, cùng lắm là bị thương vong nhiều một chút thôi.
Cho dù không toàn diệt được thì cũng có thể trọng thương địch nhân nha?
Ba người theo chủ nghĩa lạc quan + Vương tử Caesar tán thành, phe chủ chiến lấy ưu thế tuyệt đối áp đảo phe ôn hòa.
Bá tước Jose đã mấy lần muốn phản đối, nhưng khi bị ánh mắt sắc bén của Vương tử Caesar nhìn chằm chằm, ông ta cuối cùng vẫn lựa chọn ngậm miệng.
Dù sao cũng chỉ là một người làm công, trên danh nghĩa là phó soái quyền cao chức trọng của quân viễn chinh, nhưng trên thực tế, lời nói của bất kỳ người nào ngồi ở chỗ này đều có trọng lượng hơn ông ta.
Hai vị quân đoàn trưởng theo phe ôn hòa được đặt nhiều kỳ vọng thì lại không đủ lực lượng để cương với Vương tử Caesar. Họ chỉ cãi cọ vài câu mang tính biểu tượng rồi trực tiếp buông vũ khí đầu hàng.
Mắt thấy bụi bặm lắng xuống, Bá tước Jose cũng chỉ có thể âm thầm thở dài.
Không ngăn được trận chiến này, vậy thì chỉ có thể cố gắng hết sức làm tốt công tác chuẩn bị để nâng cao phần thắng thôi.
"Điện hạ, nếu đã quyết định đánh một trận với thú nhân thì chúng ta cũng phải nói với bên phía các đồng minh một tiếng.”
“Lần liên hợp hành động này có liên quan đến quân đội của bốn quốc gia, tốt nhất là mọi người nên tập trung binh lực lại rồi mới hành động.”
“Nếu không, chỉ cần có bất kỳ một mắt xích nào xảy ra vấn đề thì sẽ khiến cho bánh răng phối hợp bị trật nhịp, từ đó làm cho cuộc chiến này thất bại!"
Bá tước Jose ngữ trọng tâm trường nói.
Chỉ là bản thân ông ta lại không nhận ra cảm xúc chán ghét ở trong lòng của Vương tử Caesar tăng lên sau khi ông ta liên tục nhắc tới hai chữ "Thất bại".
"Vấn đề phối hợp giữa các quốc gia liền giao cho Bá tước các hạ rồi. Mời các hạ nhất định phải giải quyết cho tốt mối quan hệ với ba nước.”
“Những người khác liền lập tức chuẩn bị chiến đấu, chúng ta ở chỗ này chờ đợi đại quân thú nhân đến.”
“Thời khắc mấu chốt để xoay chuyển cục diện đến rồi, tiếp theo. . ."
Bá tước Jose chẳng còn nghe lọt được câu nào nữa, trong đầu chỉ đang nghĩ mình bị hố rồi.
Điều phối quan hệ giữa các nước nói thì dễ nhưng thực hiện sẽ vô cùng khó khăn.
Mọi người đều không lệ thuộc vào nhau, dựa vào cái gì phải nghe Vương tử Caesar chỉ huy?
Lại không có đủ lợi ích, chỉ là một vị Vương tử của Vương quốc Alpha thì vẫn không đáng để mọi người đi bán mạng.
Nếu như là đánh một trận chiến trên thế thắng thì không nói, nếu như không may đụng phải một trận chiến bị mất ưu thế, lúc đó sẽ thực sự là đại họa đến rồi mỗi người tự bay.
. . .
Quân đoàn Behemoth đã lọt vào tầm ngắm của quân đội Vương quốc Alpha, và ngược lại, quân viễn chinh cũng đã bại lộ trong tầm mắt của Quân đoàn Behemoth.
Sự khác biệt chỉ nằm ở vấn đề là phe nào phát hiện ra đối phương trước mà thôi.
Khi Thân vương Butzweig nhận được tin tức lúc, khoảng cách của song phương đã rút ngắn còn 40 dặm.
Đối mặt với quân địch có binh lực lớn hơn bên mình, Thân vương Butzweig cũng không biết là có nên đánh một trận hay không.
Mặc dù tộc Behemoth được xưng đầy vạn vô địch, nhưng đó chỉ là những lời thổi phồng mà thôi.
Hù dọa địch nhân một lần thì không có vấn đề, nếu như bản thân cho là thật thì nhất định sẽ gặp bi kịch.
Yếu tố cốt lõi quyết định có phát động chiến tranh hay không không chỉ là có thắng được hay không, mà còn cân nhắc đến việc sẽ bị tổn thất bao nhiêu.