Người dịch: Whistle
"Bá tước các hạ, chúng tôi cũng sẽ ra ngoài tìm kiếm!”
“Người nhiều thì lực lượng se lớn, khả năng tìm được vương tử điện hạ cũng sẽ lớn hơn một chút."
Thoáng nhìn qua người quý tộc trẻ tuổi bị nhuốm đầy máu trước mặt, Hudson âm thầm trợn trắng mắt.
Quả nhiên là trẻ người non dạ, ngay cả lời nói thật và lời nói dối cũng nghe không rõ.
Nhìn như đang cường điệu tìm kiếm hạ lạc của vương tử, nhưng trên thực tế, mục đích thật sự của hắn chính là thừa cơ thu nạp bại binh, tăng cường thực lực trong tay mình.
Hắn cường điệu việc "tìm kiếm hạ lạc của vương tử" chỉ là một loại thái độ về mặt chính trị, không có nghĩa là hắn thật sự hoan nghênh cục nợ Vương tử Caesar này tới đây.
Có cao thủ của vương thất ở bên cạnh bảo vệ, chỉ cần không phải bị thần nấm mốc phụ thể, đâm đầu vào trong đại quân thú nhân thì việc chạy thoát là không thành vấn đề.
Vì để cho thuộc hạ có thể nghe hiểu mệnh lệnh của mình, Hudson thậm chí còn cố ý nói bóng nói gió một câu "Chỉ thu nạp bại binh" .
Lời nói trắng trợn như vậy, ngay cả thị vệ trưởng xuất thân nông nô đều nghe hiểu, vậy mà mấy vị quý tộc trẻ tuổi này lại nghe không hiểu.
Không biết là do bị người nhà bảo vệ quá tốt hay thiếu kinh nghiệm sống, hoặc là đơn thuần nóng lòng cứu chủ, muốn tới lấy lòng Vương tử Caesar.
"Đại quân thú nhân đang nhìn chằm chằm Phi Hùng bảo, là tướng thủ thành, ta không thể tự ý rời khỏi vị trí, trách nhiệm tìm kiếm hạ lạc của vương tử liền giao lại cho các vị rồi.”
“Vệ binh, mau đi lấy ít lương khô và túi nước tới đây cho mấy vị kỵ sĩ.”
“Sự an nguy của Vương tử điện hạ có liên quan đến sự ổn định của vương quốc, có ý nghĩa to lớn đối với vương quốc.”
“Chậm thì sinh biến, vì sự an toàn của Vương tử điện hạ, ta sẽ không giữ mấy vị lại nữa."
Hudson phối hợp nói.
Bất kể trong lòng mấy người này nghĩ như thế nào, việc tìm kiếm hạ lạc của vương tử là một chuyện chính xác về mặt chính trị, nhất định phải mạnh mẽ ủng hộ.
Cũng là vì an nguy của vương tử, chịu khổ một chút cũng không sao. Rửa mặt, tiếp đãi quá lãng phí thời gian, vẫn là để bọn họ mang theo lương khô trực tiếp lên đường đi.
"Daniel, ngươi tới nhanh thật đấy!"
Thân vương Butzweig không nhịn được giễu cợt nói.
Song phương đã ước định từ trước, hai bên đồng thời liên thủ chơi một vố lớn. Nhưng mà, toàn bộ thuộc hạ của ông ta đều đang lâm vào khổ chiến, vậy mà chiến lợi phẩm lại bị Công tước Daniel mang người cướp đi.
Đế quốc Thú Nhân chỉ tuân theo nguyên tắc mạnh được yếu thua, chiến lợi phẩm đã nuốt vào bụng rồi là sẽ không nhổ ra.
Sau một trận đại chiến, quân đoàn Behemoth chẳng thu hoạch được chỗ tốt thực chất nào ngoài danh tiếng.
Tuy nói là vẫn thu được không ít vũ khí trang bị, nhưng mà những trang bị này cũng được đổi bằng thương vong của binh sĩ. Tổn thất của đội quân pháo hôi thì không nhắc làm gì, quan trọng là sự tổn thất của kỵ binh Behemoth.
"Con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người."
Huống chi đối thủ còn là quân đội của nhân tộc.
Đối mặt với cuộc tấn công quy mô lớn của kỵ binh Behemoth, quân viễn chinh thực sự không làm được gì, nhưng nếu như chỉ đối mặt với kỵ binh Behemoth chia binh truy kích, các kỵ sĩ quý tộc chạy trối chết sẽ không hèn nhát như vậy.
Các quý tộc của Vương quốc Alpha đều có kinh nghiệm phong phú trong việc đối phó với kỵ binh Behemoth lạc đàn. Cho dù không tự mình động thủ thì cũng từ nghe các vị trưởng bối trong nhà chém gió rồi.
Thật hay giả thì không biết, dù sao những quý tộc có thể từ trên chiến trường sống sót được đều có một chút gì đó, có lẽ năng lực chỉ huy thiên quân vạn mã thì không học được, nhưng nếu chỉ là kỹ năng tác chiến + kỹ năng bảo mệnh thì nhất định học được không ít.
Gần như mỗi một nhà quý tộc đều có loại truyền thừa này. Bởi vì nếu như vậy may không tốt, mỗi lần tham gia đại chiến đều có trưởng bối bỏ mình, vậy thì gia tộc cũng không truyền thừa được đến hiện giờ.
Ba năm tên kỵ binh Behemoth truy kích thì cũng đừng nghĩ đến chuyện còn sống trở về. Khi phải đối mặt với sự sống và cái chết, các kỵ sĩ quý tộc quyết tâm bộc phát tiềm lực liều chết đánh cược một lần.
Đến mức mà số lượng thương vong trong cuộc đại chiến trước đó của kỵ binh Behemoth còn chưa tới bốn chữ số, nhưng lại bởi vì phân tác binh lực đi truy kích quân địch mà tổn thất kéo cao đến bốn chữ số.
Sau trận chiến, Thân vương Butzweig kinh ngạc phát hiện tổng binh lực quân đoàn dòng chính của bản thân đã từ hơn 8500 người rớt xuống còn không đủ 7000 người.
So với chiến tích đạt được thì những tổn thất thật sự không tính là gì, nhưng ông ta vẫn cảm thấy đau lòng không thôi.
Nếu như lang kỵ binh tới nhanh thêm một tí xíu nữa thì kỵ binh Behemoth chắc chắn có thể khống chế số lượng tổn thất ở trong vòng 1000 ngàn người.
Bây giờ vừa bị tổn binh hao tướng, lại còn bị người ta chiếm đoạt chiến lợi phẩm, Thân vương Butzweig không có nổi giận ngay cả chỗ cũng là có hàm dưỡng lắm rồi.
"Thân vương điện hạ, làm tốt lắm!”
“Kỵ binh của Ngân Nguyệt Lang tộc ta không dũng mãnh thiện chiến giống như kỵ binh Behemoth, chỉ có tốc độ là ưu thế duy nhất.”
“Nếu như tốc độ chậm hơn một chút nữa nhi, sợ rằng trong Ngũ Đại Hoàng Đình sẽ không có vị trí cho chúng tôi rồi."
Công tước Daniel lạnh lùng đáp lại.
Giống như thật sự trận chiến này có thể đạt được thắng bởi đều vì kỵ binh Lang tộc tới kịp thời vậy.
Đụng phải một kẻ vô liêm sỉ như vậy, Thân vương Butzweig cũng không thể làm được gì. Chuyện cũng đã xảy ra rồi, cho dù bây giờ có tranh luận thì cũng không chẳng có ý nghĩa gì.
Lần này bị Ngân Nguyệt hoàng đình chiếm được tiện nghi, vậy thì cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp lần sau bù lại. Ngũ Đại Hoàng Đình nội đấu cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, đào hố lẫn nhau cũng chỉ là chuyện bình thường.
Nếu như đổi vị trí ngược lại, Thân vương Butzweig cũng sẽ không chùn tay trong việc hố đồng minh.
——————————
Ghi chú: Tước vị trong Vương quốc Alpha của main là Tử tước đất phong, danh hiệu chính thức là: Tử tước.
Còn tước vị chỉ được Công quốc Mosey công nhận (các nước khác không công nhận) là: Bá tước.
——————————