Người dịch: Whistle
Thời gian lâu như vậy, nửa đường không biết sẽ còn phát sinh biến cố gì. Nếu như các quốc gia phương bắc có thể tiếp tục cầm cự thì tốt, nhưng nếu như bọn họ cũng gặp đại bại giống như Công quốc Mosey thì toang thật rồi.
Thực lực của các quốc gia phương bắc gần như đã chiếm ⅕ tổng lực lượng của nhân tộc. Nếu như bị hao tổn nhiều lực lượng như vậy, các đại dị tộc đang bị nhân tộc áp chế đều sẽ chen lấn tranh nhau nhảy ra.
Cảnh tượng độc chiến bách tộc này, chỉ cần nghĩ thôi cũng làm cho người cảm thấy tê cả da đầu rồi.
Nhân tộc có thể có được địa vị bá chủ đại lục chỉ có 3 phần là dựa vào thực lực quân sự, bảy phần còn lại đều dựa vào thủ đoạn chính trị.
Chia rẽ, tan rã và kích động các tộc đối đầu với nhau, đây đều là chiến lược cốt lõi của liên minh nhân tộc từ xưa tới nay.
Đáng tiếc là khi nhân tộc ngồi vững ngôi vị bá chủ đại lục liền không ngừng bóp nghẹt không gian sinh tồn của các tộc, dần dần liền trở thành đối tượng bị cả đại lục công địch, những thủ đoạn chính trị này cũng càng ngày càng vô tác dụng.
Cho dù có nói hay đến đâu thì cuối cùng vẫn phải phụ thuộc vào những gì đã làm. Lịch sử đen tối càng ngày càng nhiều, quan hệ giữa nhân tộc và các tộc khác cũng ngày càng vi diệu.
Phát triển tới bây giờ cũng đã dần dần thay đổi 3 phần quân sự 7 phần chính trị thành 7 phần quân sự 3 phần chính trị.
Một vị bá chủ đại lục lấy thủ đoạn quân sự chủ đạo thì nhất định phải thường xuyên duy trì địa vị cường thế của bản thân. Bất kỳ dấu vết suy đồi nào cũng có thể châm ngòi cho một cuộc chiến tranh địa lục mới.
"Chư vị nghị viên, chắc là mọi người cũng đã xem tin tức mà phía bắc gửi đến rồi.”
“Trải qua nhiều năm phát triển, thực lực của Đế quốc Thú Nhân đã mạnh hơn thời kỳ chiến tranh lần trước giữa hai tộc.”
“Nếu như so sánh về thực lực hiện giờ thì thực lực của Đế quốc Thú Nhân đã vượt quá điểm tới hạn, đã trở thành một mối đe dọa nghiêm trọng đến địa vị bá chủ đại lục của chúng ta.”
“Vấn đề hiện giờ mà chúng ta cần thảo luận không chỉ là đuổi thú nhân chạy về quê nhà nữa, mà còn phải cân nhắc xem phải làm sao mới có thể diệt trừ mối uy hiếp tiềm ẩn này.”
“Ta cũng không hy vọng xa vời là có thể hoàn toàn hủy diệt được bọn chúng, các tộc cũng sẽ không cho phép chúng ta làm như vậy, nhưng ít nhất cũng phải đánh cho Đế quốc Thú Nhân trọng thương, tốt nhất là có thể đánh cho bọn chúng sụp đổ.”
“Các vị nghị viên, thời gian thái bình đã trôi qua quá lâu rồi, rất nhiều dị tộc đều đã quên mất uy nghiêm của nhân tộc ta.”
“Bây giờ là thời điểm tìm một đối tượng để lập uy, để đánh ra uy phong của nhân tộc ta, để chấn nhiếp bách tộc trên đại lục."
Lời nói của Charles III lập tức làm cho mọi người bàn tán xôn xao.
Không nghe thì không biết, bây giờ cẩn thận nghĩ lại mới phát hiện, thực lực của Đế quốc Thú Nhân đã đạt tới 20% thực lực của nhân tộc, thậm chí có khả năng còn cao hơn.
Không còn nghi ngờ gì nữa, ở lục địa Aslante vô số chủng tộc này, tỉ lệ này đã đạt đến đường ranh giới được các vị tiên hiền của loài người đặt ra.
Mặc kệ là chủng tộc gì, quan hệ có tốt đến đâu, chỉ cần thực lực vượt qua nhân tộc 20% thì nhất định phải tiến hành các biện pháp chèn ép.
Huống chi thế lực có được phần lực lượng này còn là thú nhân, có mối thù cực đoan với loài người, nên càng không có chỗ thương lượng.
Các nghị viên vốn còn định chờ cho thế lực của mình cân nhắc lợi hại xong rồi mới đưa ra quyết định, nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện có vẻ như không cần phải lãng phí thời gian thêm nữa.
Vào ngày 11 tháng 9 của năm 99988 theo lịch Thần thánh, dưới sự đề xuất của Vua Charles III của Vương quốc Franks, Liên minh nhân tộc đã thông qua đề xuất phát động cuộc chiến chống lại thú nhân.
Khi tin tức này truyền ra, đại lục Aslante lập tức xôn xao.
"Cuộc chiến chủng tộc" không phải là một cuộc chiến nhỏ.
Từ khi nhân tộc ngồi vững ngôi vị bá chủ đại lục đến nay, số lượng cuộc chiến được phát động giữa các chủng tộc chỉ được đếm trên đầu ngón tay, trung bình phải mất tới ba trăm năm mới xảy ra một lần.
Trong mọi cuộc chiến tranh, mâu thuẫn của các bên đều đã tích tụ đến cực điểm, thật sự không áp chế được nữa thì mọi người mới lựa chọn con đường chiến tranh.
Cuộc chiến tranh chủng tộc toàn diện lần trước đã diễn ra cách đây hơn một trăm năm.
Bây giờ mâu thuẫn giữa các bên rõ ràng vẫn chưa đến mức bùng nổ.
Nhanh như vậy liền phát động cuộc chiến chủng tộc, người không biết còn tưởng rằng đại quân Thú nhân đã bình định phương bắc, một đường giết vào trong nội địa của nhân tộc.
Nhưng thực tế thì cuộc chiến bảo vệ thành Dapest chỉ vừa mới mới mở màn. Ba nước lớn phương bắc vẫn còn chưa ngã xuống, còn lâu mới tới tình trạng cần Liên minh nhân tộc phải can thiệp vào.
Dù có nói thế nào thì việc Liên minh nhân tộc quyết định khai chiến với thú nhân cũng là một tin tức tốt đối với các quốc gia đang phải chiến đấu chống lại thú nhân.
Đánh đuổi thú nhân ra ngoài lãnh thổ?
Không!
Cách cục này rõ ràng là quá nhỏ.
Mặc dù nhân tộc đã bị chia rẽ từ lâu, nhưng dù sao cũng là bá chủ đại lục. Một khi hung hãn thì các tộc đều phải cẩn thận ứng đối.
Theo thông lệ của các cuộc chiến chủng tộc trước đây, Liên minh Nhân tộc sẽ không dừng lại trước khi thể hiện được uy phong của một vị bá chủ đại lục.
...
Thành Dapest, khi đám vương công quý tộc nhận được tin tức cũng không dám tin rằng đây là sự thật.
Sự chuyển hướng này tới quá đột ngột, Liên minh nhân tộc không chỉ quyết định xuất thủ, mà còn nâng tầm cuộc chiến này lên thành một cuộc chiến tranh chủng tộc toàn diện.
Mặc dù không biết quân tiếp viện còn đang ở xó xỉnh nào, nhưng chuyện này đã làm cho mọi người cảm thấy tự tin hơn nhiều.
"Bá tước Renato, tin tức này có chuẩn xác không, bộ ngoại vụ đã xác nhận chưa?”
“Đây thật sự là quyết định cuối cùng của Liên minh nhân tộc chứ, không phải một đề án thôi đúng không?"
Tể tướng Herceg quan tâm hỏi.