Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 602 - Chương 602 - Đại Chiến Nổ Ra (3)

Chương 602 - Đại Chiến Nổ Ra (3)
Chương 602 - Đại Chiến Nổ Ra (3)

Người dịch: Whistle

Dựa theo tình huống bình thường, cho dù thú nhân có dùng đội quân đang vây khốn thành Dapest để làm mồi nhử câu cá thì lúc này cũng nên gửi đại quân vượt qua tuyến phòng thủ để tiếp viện.

Nhằm đảm bảo cho kế hoạch giải vây Dapest được tiến hành thuận lợi, Nguyên soái Hodge còn cố ý an bài quân đội chuẩn đánh chặn đại quân thú nhân ở nửa đường.

Tiếc là kế hoạch không theo kịp biến hóa, thú nhân vốn không ra bài theo lẽ thường.

Kế hoạch nội ứng ngoại hợp vây công Vương quốc Warhammer đã tạm thời bị hủy bỏ, đại quân đang hãm sâu trong hiểm cảnh cũng bị bỏ mặc không thèm để ý, một lòng một dạ muốn nhổ đi "hộ không chịu di dời" là bọn họ.

Một số lượng lớn binh lính đã được điều đi, hiện tại chính là lúc phòng tuyến Terence suy yếu nhất. Ngoài việc trơ mắt ra nhìn từng tòa pháo đài bị thất thủ ra, Nguyên soái Hodge phát hiện mình chẳng làm được gì cả.

Lão ta đột nhiên hiểu ra. Từ đầu đến cuối, mục tiêu của thú nhân chính là mấy chục vạn quân phòng thủ tiền tuyến này.

Không có đội quân này, cho dù Công quốc Mosey có bị phế bỏ, cho dù có giải vây được cho thành Dapest, thì cũng không thể ngăn cản được hiện thực suy tàn.

Nhìn thấu âm mưu cũng vô dụng, nếu không nắm chặt thời cơ lần này để phát động cuộc chiến giải vây, vậy thì kế hoạch cường công thành Dapest sẽ biến thành sự thật.

Đối với Công quốc Mosey mà nói, một khi thành Dapest thất thủ, thứ mất đi không chỉ là thủ đô, mà còn là hy vọng và tín ngưỡng.

Điều quan trọng nhất là quân đội tiền tuyến sẽ trở thành một đội quân đơn độc, không chỉ quân tâm sĩ khí bị trọng thương, mà tất cả các nguồn cung cấp hậu cần cũng sẽ không còn.

Mặc dù trước đó đã dự trữ một số lượng lớn lương thảo ở trong thành, nhưng miệng ăn núi lở, sẽ luôn có ngày cạn kiệt.

So với lương thảo, chuyện phiền phức hơn chính là vật tư dùng để thủ thành. Các trận chiến hàng ngày đều sẽ tiêu tốn rất nhiều, dựa vào nguồn dự trữ trong thành là sẽ không thể cầm cự được lâu.

Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, dựa vào âm mưu đồ là không thể xoay chuyển càn khôn. Thực tế mà người Mosey phải đối mặt là: bất luận bọn họ có chọn cái gì, kết quả cuối cùng đều sẽ là bi kịch.

Nguyên soái Hodge liếc mắt nhìn về hướng vương đô rồi âm thầm hạ quyết tâm. Mặc dù không thể nghịch chuyển đại thế suy sụp của Công quốc, nhưng ông ta cũng phải cố gắng tranh thủ càng nhiều thời gian cho vương đô.

Chỉ cần phòng tuyến Terence cầm cự được thêm một ngày là có thể kìm chân quân chủ lực thú nhân thêm một ngày. Trả giá thảm trọng như vậy, nếu như còn không thể giải vây cho Dapest thì Công quốc Mosey liền thực sự xong rồi.

. . .

Còn có một người cũng đang cảm thấy khó chịu, đó là Vương quốc Warhammer. Những dị động trước đây của đại quân thú nhân làm cho quân phòng thủ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cho dù là nhìn thấy đại quân chủ lực thú nhân quay đầu, nhưng bọn họ vẫn không dám điều binh lực trở về tiếp viện cho chiến trường Atreus, sợ rằng địch nhân lại chơi chiêu hồi mã thương.

Trên thực tế, trên chiến trường Atreus hiện giờ không thiếu người, thứ họ thiếu chính là đoàn kỵ sĩ tinh nhuệ có thể đối đầu với kỵ binh thú nhân.

Là một vương quốc, Vương quốc Warhammer giàu có hơn Công quốc Mosey, nhưng sự giàu có này cũng có hạn.

Dân số đông, lãnh thổ rộng lớn, nhưng phần lớn đất đai của Vương quốc Warhammer đều là vùng núi, đất đai trên vùng đồng bằng lại không màu mỡ bằng Công quốc Mosey, cho nên về phương diện tài lực, hai nước cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu.

Khốn cùng xuất cường binh, nhưng khốn cùng không tạo ra được Kỵ sĩ. Bị giới hạn bơir tài lực, cho nên họ chẳng có bao nhiêu quân đoàn Kỵ sĩ.

Ngay cả khi những binh sĩ có tinh thần kiên cường, nhưng khi phải đối mặt với kỵ binh thú nhân tập kích khắp nơi thì họ vẫn chỉ có thể nhìn mà than thở.

Sau khi hết lần này đến lần khác lương thảo gặp phải sự cố ngoài ý muốn, cơn giận của Joseph II cũng ngày càng tăng.

Kho lúa của các quý tộc lân cận đã sắp bị đại quân ăn sạch rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì mọi người cũng phải chịu đói.

Rút lui là chuyện không thể nào, cho dù Joseph II đồng ý, đại quân thú nhân đang vờn quanh bốn phía cũng sẽ không đáp ứng.

Ngẫm lại cũng là hết chỗ nói, 70 vạn đại quân nhân tộc lại bị 9 vạn đại quân thú nhân hạn chế.

Đối mặt với doanh trại nghiêm phòng tử thủ thì đại quân thú nhân bất lực. Nhưng cứ khi nào bọn họ xuất phát thì kỵ binh thú nhân liền lập tức xông lên.

Trừ phi là bày quân trận đồng thời tiến lên. Hiển nhiên đây là chuyện không thể nào. Có quân trận nào có thể chứa được 70 vạn đại quân sao?

Cho dù có bày quân trận thì cũng không có biện pháp di chuyển về phía trước một cách có trật tự được. Đồng bằng không có nghĩa là toàn bộ vùng đất đều bằng phẳng, sẽ có chỗ cao chỗ thấp chỗ chập trùng, chỉ là tương đối bằng phẳng một chút mà thôi.

. . .

"Đã tìm được vị trí của bộ binh thú nhân chưa?"

Joseph II nghiêm túc hỏi.

Nếu như được lựa chọn, ông ta tuyệt đối sẽ không đích thân chỉ huy đại quân nữa. Loại chiến đấu bị động này thực sự làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

Từ khi đại quân tập hợp ở tỉnh Atreus liền bắt đầu bị địch nhân nắm mũi dẫn đi, giống như đang dắt chó đi dạo vậy.

Ba lần bốn lượt chủ động xuất kích, không chỉ không thể phá vỡ âm mưu của địch nhân, ngược lại còn bị thiệt hại hết hai quân đoàn kỵ binh và có bốn đoàn kỵ sĩ bị trọng thương.

Nhưng nghe bọn thủ hạ nói thì cũng lấy được chiến tích không sai. Dù sao sau đó kêu bọn họ tiếp tục xuất kích thì cả đám đều ra sức khước từ, như thể xuất kích chính là đang ra pháp trường vậy.

"Bệ hạ, đã xác định được rồi. Trong Pháo đài Yakron cách chúng ta ngoài năm mươi dặm đã phát hiện ra một quân đoàn bộ binh Người Gấu đang đóng quân."

Một vị tướng trung niên trả lời.

Bình Luận (0)
Comment