Người dịch: Whistle
Nếu như kéo dài thời gian, có lẽ có một số người trong đội ngũ còn chưa ra tới chiến trường đã sớm ngã xuống trên đường.
Đối với một vi Kỵ sĩ mà nói, cho dù là chết thì cũng phải chết trên chiến trường. Nếu như chết ở nửa đường, vậy thì thật sự là quá uổng phí.
Đội quân tiếp viện trùng trùng điệp điệp xuất phát về hướng bắc đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của các trinh sát Người Ưng. Chỉ là lần này bọn chúng vô cùng bất hạnh, gặp phải một đội ngũ đều là cường giả.
Vừa bay đến trên đầu đại quân liền bị một vị Kỵ sĩ nào đó nhảy lên kéo xuống, chết vô cùng thê thảm.
Đây chỉ là mới bắt đầu, theo đại quân một đường hướng về phía bắc, những binh sĩ Người Ưng phụ trách điều tra ven đường đã trở thành những vật hi sinh đầu tiên.
Điều tra ra được tình báo cũng vô dụng, quan trọng là làm sao để truyền tin này về. Gặp phải một đội ngũ không trêu nổi này, lính trinh sát Người Ưng vừa ngoi đầu lên đã bị người ta kéo xuống, quả thật là đang đi tặng đầu người.
Một lượng lớn trinh sát Người Ưng có đi không về đã làm thu hút sự chú ý của các sĩ quan Người Ưng. Sau tầng tầng báo cáo, tin tức nhanh chóng được truyền tới tay Behemoth Đại Đế.
"Nên tới cuối cũng sẽ tới!”
“Cũng thật là đứa con trai ngoan của ta, vừa ra tay liền không bình thường, vậy mà lại có thể điều động đến đám lão bất tử kia của nhân tộc.”
“Mấy chục năm giả ngây giả dại quen rồi, tại sao lại không tiếp giả vờ tiếp đi, tại sao phải ép ta vào lúc này chứ?”
“Đáng tiếc, chung quy vẫn là quá non.”
“Tưởng rằng chỉ cần làm kín đáo một chút là có thể giấu diếm được tất cả mọi người sao.”
“Ngay từ đầu thì con đã bước lên một con đường sai lầm rồi!”
“Một vị hoàng tử công tử bột mà lại có thể được một đám người tìm nơi nương tựa, con thật sự cho rằng mình là thiên mệnh chi tử à?"
Sau khi lẩm bẩm một hồi, Behemoth Đại Đế thu liễm những cảm xúc dư thừa rồi đột nhiên trở nên âm trầm.
"Vệ binh, truyền lệnh xuống. Để cho các quân đoàn chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhân tộc sắp sửa phản công rồi.”
“Phái người đưa tin cho hoàng trữ, nói cho nó biết là cơ thể của ta rất khó chịu, để nó bàn giao công việc trong tay rồi lập tức chạy tới đây chủ trì đại cục.”
“Thông báo cho tứ đại Hoàng tộc khác biết rằng viện binh của nhân tộc đã tới, kêu bọn họ mau chóng hủy diệt Vương quốc Warhammer đi.”
“..."
Những mệnh lệnh được ban ra liên tục, Behemoth Đại Đế đã cắt hết những cảm xúc dư thừa, chỉ còn lại lý tính, giống như một cỗ máy không có tình cảm.
Con đường trường sinh nhất định là cô độc, từ khi trưởng tử chết đi đến giờ, lão ta đã không còn biết cảm giác bi thương là gì nữa, trong thâm tâm của Behemoth đã sớm vững như bàn thạch.
Có lẽ thỉnh thoảng cũng sẽ động tình, nhưng đó chỉ là tìm thú vui cho cuộc sống bớt nhàm chán mà thôi.
Trường sinh bất lão và lực lượng cường đại mới là mục tiêu cuối cùng của Behemoth Đại Đế .
Vì đạt được mục đích, lão ta có thể trả giá hết thảy mọi thứ.
...
"Giết!"
Tiếng la giết vang lên, một đội quân đặc biệt do các "cựu chiến binh" tạo thành đã xuất hiện trên chiến trường giữa thú nhân và loài người.
Ma pháp bay đầy trời đã mở màn cho cuộc đại chiến.
Mưa lửa, mưa đá, gai đất, phong nhận, lôi điện... Cảnh tượng này còn đẹp hơn vô số đặc hiệu của các bộ phim bom tấn.
Hơn ngàn vị Ma pháp sư đồng loạt ra tay, cảnh tượng thực sự là quá rung động lòng người.
Một đoàn bộ binh hạng nặng Người Gấu đi đầu trong đội quân Thú nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã đi gặp Thú Thần trong màn pháo hoa mỹ lệ này.
"Sàng nỏ xạ kích, Ma Tinh pháo thay đổi nòng pháo. Linh mục, mau kiềm chế Ma pháp sư của địch nhân!"
Sau khi Agustin đưa ra mệnh lệnh, đoàn Linh mục ở sau lưng ông ta liền cảm thấy choáng.
Kiềm chế Ma pháp sư của địch nhân trên chiến trường đúng là trách nhiệm của bọn họ, nhưng cũng phải xem tình hình thực tế nha.
Từ trên thể hình cũng có thể thấy được thú nhân thích hợp đi theo con đường chiến sĩ hơn.
Sự thật cũng là như thế, thực lực quân sự của Đế quốc Thú Nhân nghiền ép ba quốc gia loài người ở phía bắc, nhưng nếu xét về phương diện ma pháp thì bọn chúng lại ở thế hạ phong.
Không phải là do nhóm Linh mục không cố gắng, mà vì bị thiên phú của chủng tộc hạn chế. Trong Ngũ Đại Hoàng Tộc có vô số chủng tộc thích hợp với con đường chiến sĩ, nhưng người có khả năng tu luyện ma pháp đã ít lại càng thêm ít.
Thậm chí có người còn không cần tu luyện nhiều, vừa trưởng thành đã chiến sĩ trời sinh.
Thiếu đi thiên phú ma pháp, lực lượng mà pháp của thú nhân cũng chỉ có thể trông chờ vào thần linh ban phước. Cho nên đoàn Linh mục thú nhân đồng thời kiêm luôn việc tế tự Thần Linh có địa vị rất đặc thù trong Đế quốc.
May mắn là Thú Thần là một vị Thần đa tài, đã từng đọc lướt qua các loại pháp tắc, nếu như chỉ chuyên về một hệ giống như Thần Hi chi chủ thì đoàn Linh mục thú nhân này sẽ rất lúng túng..
Lực lượng dựa vào Thần linh ban cho là có hạn, đồng thời còn bị giới hạn bởi mức độ sùng đạo của tín ngưỡng.
Dưới bối cảnh như vậy, đoàn Linh mục thú nhân đương nhiên là không thể phát triển lớn mạnh được. Có thể kiềm chế được đoàn Ma pháp sư của ba nước phía bắc cũng đã được xem là một màn thể hiện nằm ngoài khả năng rồi.
Đoàn ma pháp toàn người già ở trước mặt bọn họ bất kể là kinh nghiệm thi pháp, hay là thực lực bản thân cũng đều thuộc dạng top đại lục.
Cho dù đoàn Ma pháp sư của ba nước phía bắc có tập hợp lại cũng không góp đủ đội hình này, chỉ với một đoàn Linh mục thú nhân như bọn họ kiềm chế bằng niềm tin à?
Chiến tranh không có nguyên tắc công bằng, dù biết đánh không lại nhưng vẫn phải chiến đấu. Mệnh lệnh đã được ban ra rồi, ít nhiều gì cũng phải thử một phen.
Ý nghĩ không sai, nhưng thực tế lại vô cùng đánh mặt.