Người dịch: Whistle
Điều thú vị là đám người này chỉ lén lút thảo luận nói ra ý kiến của bản thân mình, mà không có người công khai đứng ra biểu thị phản đối.
Người khác không phản đối, Hudson lại muốn phản đối. Mặc dù vị trí thống soái liên quân rất tốt, nhưng mà trách nhiệm cũng vô cùng trọng đại. Lỡ như thất bại, sợ là cơ hội để đùn đẩy trách nhiệm cũng không có.
Quan trọng nhất chính là chỉ có trách nhiệm mà không nhìn thấy chỗ tốt thực chất nào. Đánh thắng là đương nhiên, nhưng nếu đánh thua thì phải đánh mất đi thanh danh mà bản thân hắn đã dày công vun đắp.
Hudson đang chuẩn bị mở miệng phản đối thì bị Tể tướng Herceg chặn ngang nói trước: "Nếu tất cả mọi người đã không phản đối, vậy thì vị trí thống soái đại quân sẽ do Bá tước Hudson đảm nhiệm.”
“Bá tước các hạ, vì an nguy của nhân tộc, mời các hạ nhất thiết phải đón nhận trách nhiệm này!"
Ngay cả đại nghĩa nhân tộc cũng lấy ra rồi, những người vốn đang nghị luận ầm ĩ đột nhiên lập tức yên tĩnh, người nào người nấy đều lặng lẽ nhìn Hudson.
Bọn họ chợt nhận ra rằng, dường như thảo luận về chủ đề này chỉ là mong muốn đơn phương của họ, người trong cuộc vẫn còn chưa gật đầu đồng ý.
Nếu như bị cự tuyệt thì tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Sự thay đổi tâm trạng đã ảnh hưởng trực tiếp đến thái độ của mọi người. Suy nghĩ hiện giờ của mỗi người không phải là làm cách nào để phản đối Hudson thượng vị, mà ngược lại, nên làm như thế nào mới đẩy hắn lên được.
………
Sau khi liên tục từ chối, Hudson vẫn không thoát khỏi vận mệnh trở thành thống soái liên quân.
Hắn có thể thống khoái cự tuyệt yêu cầu của Người Mosey. Nhưng tiếc là Người Mosey còn có hậu chiêu, tốn một cái giá thật lớn để khởi động ma pháp trận truyền tin, mời Caesar III làm thuyết khách.
Trước sự thuyết phục ngữ trọng tâm trường của lão đại, Hudson rốt cuộc vẫn không thể đứng vững trước áp lực, chỉ đành miễn cưỡng tình nguyện tiếp nhận củ khoai nóng bỏng tay này.
Nhưng không thể không thừa nhận Người Mosey thật sự rất dũng cảm, không sợ hắn tiêu cực biếng nhác sao.
Trên thực tế, bây giờ Hudson thực sự không dám giở trò. Không vì nguyên nhân nào khác, chỉ vì sau khi đại bại một trận thì con đường trở thành đại quý tộc của hắn cũng sẽ bị gãy.
Có lẽ chính vì nhìn thấu điểm này nên người Mosey mới phí hết tâm tư đẩy hắn thượng vị.
Năng lực đủ mạnh, lại không chia lợi ích của mọi người, còn bị vướng bận tiền đồ, hắn chắc chắn sẽ là một vị thống soái cố gắng nhất.
Làm thống soái liên quân có độ rủi ro cực cao, mặc dù chẳng có lợi ích gì nhiều, nhưng lại không phải là hoàn toàn không có.
Ví dụ như: Danh hiệu vinh quang.
Đánh thắng một trận, ít nhất cũng được Công quốc Mosey trao tặng cho một danh hiệu nguyên soái. Nếu như có được 1 trận đại thắng, không chừng ngay cả Vương quốc của mình cũng tặng cho một cái.
Trên đại lục Aslante, danh hiệu nguyên soái là đại diện cho vinh quang. Không phải người thân kinh bách chiến, không có chiến công chói sáng thì sẽ không được trao tặng.
Đặc biệt là những người lấy được danh hiệu nguyên soái trong những cuộc chiến chống lại dị tộc xâm lấn, đều được toàn bộ đại lục hoan nghênh.
Gần như tiệm cận với giới hạn nghề nghiệp của một người quân nhân, lại lên trên nữa chính là danh hiệu nguyên soái do Liên minh nhân tộc trao tặng, danh hiệu này có thể hưởng thụ đãi ngộ của nguyên soái ở bất kỳ quốc gia loài người nào.
Mặc dù danh hiệu nguyên soái mà Liên minh nhân tộc trao tặng rất vinh quang, nhưng những người lấy được đều là đại nhân vật lưu danh sử sách. Mỗi người đều có những đóng góp to lớn trong sự phát triển của loài người, bây giờ chẳng có người nào còn sống.
Khó khăn như thế nào thì ai cũng có thể tưởng tượng được. Dù sao chỉ là đánh bại thú nhân xâm lấn thì còn chưa đủ, ít nhất cũng được thống lĩnh quân đội nhân tộc tiêu diệt Đế quốc Thú Nhân thì mới có cơ hội.
Hoặc là tham dự thêm một vài cuộc chiến chống lại dị tộc xâm lấn, tích lũy công tích chói sáng, lại có nhân duyên đủ tốt, thì mới có thể được hội đồng liên minh chấp thuận.
Đây là những điều mà Hudson thậm chí còn không dám nghĩ. Có thể mò được danh hiệu nguyên soái của một Công quốc là đủ để hắn khoe khoang rồi.
Nếu như may mắn nhận được danh hiệu nguyên soái của Vương quốc mình thì hắn sẽ nhảy lên trở thành tướng lĩnh quân sự quan trọng trong Vương quốc Alpha, hoặc có thể nói là một trong những người phát ngôn của quân đội.
Những vấn đề về xuất thân ban đầu của hắn cũng sẽ bị mọi người bỏ qua, và thống khoái tiếp nhận hắn tiến vào vòng tròn đại quý tộc.
Không giống như hiện giờ, cho dù Hudson lấy được vé vào cửa của đại quý tộc, nhưng có thể bước qua ngưỡng cửa được hay không vẫn còn là một ẩn số.
Phúc họa song hành!
Trong khi hưởng thụ tiền lãi mà danh hiệu "Nguyên soái" mang lại, hắn cũng cần phải gánh chịu trách nhiệm tương ứng.
"Tiếp nhận" cũng có nghĩa là coi trọng. Một khi phát sinh xung đột lợi ích, thậm chí là xung đột lợi ích tiềm ẩn, tất cả mọi người đều sẽ xem hắn như đối thủ cùng cấp.
Muốn tiếp tục giống như lúc trước là chuyện không thể nào. Một khi chiến tranh kết thúc, hắn chắc chắn sẽ bị mọi người chèn ép.
Đây là thử thách mà tất cả mọi người đều phải vượt qua khi muốn nhảy vọt giai cấp. Sự khác biệt chỉ là giai cấp bên dưới mềm mỏng hơn, cạnh tranh không kịch liệt như vậy.
Không cần phải phàn nàn, ít nhất là Vương quốc Alpha vẫn tồn tại khả năng có thể nhảy vọt giai cấp. Những quốc gia ở nội địa của loài người, nơi đánh trận giống như đang chơi nhà chòi, ngay cả cơ hội để nhảy vọt giai cấp cũng không có.
Toàn bộ đều phải dựa theo quy tắc trò chơi để tiến hành, cạnh tranh đều dùng thực lực. Cho dù có được muôn vàn tính toán, mọi loại đồi núi, thì cũng không hề có đất dụng võ.
Bánh gato trong nhà đã chia xong, vậy thì chỉ có thể ra ngoài tìm cơ hội. Sau khi thú nhân phát động chiến tranh thì có không quốc gia nội địa đã phái Kỵ sĩ nước mình tới tham gia quân đội.