Người dịch: Whistle
Càng hố hơn chính là một đứa hiến thân còn chưa đủ, nhất định phải có nhiều con trai mới không có thể đảm đương nổi nhiều phản phệ như vậy.
Nhìn khắp toàn bộ đại lục Aslante này, kẻ có thể thỏa mãn toàn bộ điều kiện chỉ là lác đác không có mấy. Một bí pháp đã được xác định từ đầu là không thể thi triển đương nhiên là sẽ không làm cho mọi người cảm thấy hài lòng.
"Bệ hạ, muốn dẫn dụ địch nhân mắc câu, dựa theo cách làm trước đây sợ là không thể nào phát huy được tác dụng.”
“Trừ phi áp dụng thủ đoạn phi thường, để cho bọn chúng có lý do không thể không đến. Nếu không, rất khó dẫn dụ bọn chúng vào bẫy."
Đề nghị của Abraham làm cho Behemoth Đại Đế biến sắc. "Lý do không thể không đến" rõ ràng là đang ám chỉ để lão ta lấy thân làm mồi để câu cao thủ nhân tộc.
Behemoth Đại Đế vốn định cự tuyệt, nhưng lời vừa ra đến miệng thì lại bị nuốt vào.
Trong mấy ngày gần đây, đại quân thú nhân đã tổn thất rất nhiều. Thậm chí số binh sĩ tử trận còn vượt qua mấy tháng trước đó cộng lại.
Ngay cả quân đoàn tinh nhuệ của Ngũ Đại Hoàng tộc cũng đã bị địch nhân lật đổ mười đội. Những quân đội còn chưa quyết chiến trực diện với quân địch đã bị dọa đến run lẩy bẩy.
Nếu như tình trạng này tiếp tục kéo dài, có thể dẫn dụ cao thủ nhân tộc vào trong cạm bẫy hay không thì không biết, nhưng chắc chắn là đại quân thú nhân ở tiền tuyến sẽ phải xong đời.
Liên tục chiến bại, nói bọn quan binh dưới trướng không có oán khí là chuyện không thể nào.
Mặc dù ngoài miệng mọi người không nói gì, nhưng trong thâm tâm có lẽ đều đang chào hỏi tổ tông của Behemoth Đại Đế.
Có thể áp chế được trong thời gian ngắn, nhưng nếu tích tụ quá lâu thì cuối cùng cũng sẽ có ngày bộc phát.
"Được, lần này ta sẽ đích thân tọa trấn trung quân!”
………..
Vương quốc Warhammer, Tỉnh Atreus.
Chậm chạp không thể hạ gục được bộ binh thú nhân, quân đội của Vương quốc Warhammer đã nhận ra rằng mình đã bị lừa, chỉ đành phải thi hành chiến lược chuyển tuyến.
"Cái gì?"
"Người Mosey đều là đám lợn sao, thà bỏ mặc tuyến phòng thủ Terence thất thủ cũng không phải binh đi tiếp viện?"
Sự kinh ngạc của Joseph II cũng không làm cho mọi người đồng tình.
Chiến tranh rất tàn khốc, vì giành được thắng lợi cuối cùng, trả bất cứ giá nào đều là đáng giá.
Bỏ mặc tuyến phòng thủ Terence thất thủ chắc chắn không phải là mong muốn của Người Mosey. Tiếc rằng sau khi cuộc chiến bảo vệ thành Dapest kết thúc thì tuyến phòng thủ Terence chỉ còn lại hai tòa thành trì độc lập.
Tuyến phòng thủ đã biến thành tuyến không thể phòng thủ, cũng đi giá trị chiến lược vốn có. Chỉ còn lại hai tòa thành độc lập không có đủ giá trị chiến lược là không đáng để đánh cược quốc vận để cứu viện.
Không giữ được thì bỏ mới là việc làm hoàn toàn đúng đắn, tránh cho việc lại lâm vào cục diện bị mặt động về mặt chiến lược một lần nữa.
Những chuyện tương tự cũng từng xảy ra ở Vương quốc Warhammer. Mục đích của việc đại quân thi hành chiến lược chuyển tuyến là để chạy tới vùng núi tây bộ dễ phòng thủ thủ, mà không phải chạy tới tiền tuyến để tiếp viện tuyến phòng thủ thép.
Đó gần giống như sự lựa chọn của người Mosey, điểm khác biệt là Công quốc Mosey không có đủ chiều sâu chiến lược, vì vậy chỉ có thể cố thủ ở vương đô liều chết với thú nhân.
Tất cả mọi người đều đưa ra lựa chọn hợp lý nhất, chẳng qua lần này Công quốc Mosey không cẩn thận hố Vương quốc Warhammer một cú. Mặc dù là vô tâm, nhưng Joseph II vẫn khó chấp nhận.
Sau khi nhổ xong cây đinh cuối cùng, ở trước mặt đại quân thú nhân có hai lựa chọn: Tiếp tục xuôi nam tấn công Công quốc Mosey; hoặc là tây tiến đánh Vương quốc Warhammer.
Lựa chọn của Đế quốc Thú Nhân là toàn bộ đều muốn. Một đường xuôi nam tiếp tục xâm lấn Công quốc Mosey, một đường thì đi thẳng về phía Tây tăng cường tiến công Vương quốc Warhammer.
Tiền tuyến đột nhiên tăng thêm hơn ba mươi vạn quân địch, dù là ai thì trong lòng cũng sẽ cảm thấy không hề dễ chịu.
Nghĩ tới thế cục tồi tệ hiện giờ đều là bị đồng bọn hố, Joseph II đầy một bụng lửa.
Nếu không phải Người Mosey phế vật, để đại quân thú nhân đi vòng qua hậu phương của họ rồi phát động tấn công, tình hình của Vương quốc Warhammer chắc chắn sẽ không nát nhanh đến vậy.
Nghĩ tới đây, ông ta liền đố kị Vương quốc Alpha. Mọi người vốn đã nói xong là sẽ cùng nhau trở thành "nát huynh nát đệ", hai người đều bị đánh cho bầm dập, kết quả lại có 1 người chạy trước.
Có lẽ số lượng binh sĩ tử trận của Vương quốc Alpha sẽ không hề ít hơn hai nước còn lại, nhưng từ đầu đến cuối lại có thể ngăn cản đại quân thú nhân ở lại Bắc Cương, thiệt hại chủ yếu chỉ là một vài tỉnh thành phía bắc.
Căn cơ ở hậu phương không bị trọng thương gì, cho dù tổn thất ở tiền tuyến có lớn đến mức nào, chỉ cần qua mấy năm thời gian là có thể khôi phục lại.
Không giống như hai kẻ xui xẻo là họ và Công quốc Mosey, không chỉ binh sĩ thương vong thảm trọng, mà số lượng bình dân cũng bị tổn thất rất nhiều. Cuộc chiến kéo dài đến giờ, số lượng nhân khẩu mà hai nước thiệt hại đã lên đến hàng trăm vạn.
Không chút khách khí mà nói, nếu như sau cuộc chiến này mà nhân khẩu của hai nước có thể còn lại một nửa đã là được Thần Hi chi chủ phù hộ rồi.
Hiển nhiên, đây là một loại hi vọng xa vời.
Dựa theo cách chơi hiện giờ của đại quân thú nhân, không đợi chiến tranh kết thúc thì đại binh nguyên Warhammer đã biến thành một bãi đất trống.
Hơn 10 triệu người không thể sống yên thân, biến thành công cụ của địch nhân, và đang không ngừng cắn nuốt những mảnh tịnh thổ cuối cùng của Vương quốc Warhammer.
Những tổn thất do chuyện này gây ra hoàn toàn không thể ước tính được. Hệ thống chính trị, kinh tế, văn hóa đã bị địch nhân phá hủy toàn diện.
Nếu không có nhiều thập kỷ để nghỉ ngơi và phục hồi, Vương quốc Warhammer sẽ khó khôi phục nguyên khí. Đối với một quốc gia mà nói, thiệt hại nặng nề như vậy là một đòn đả kích trí mạng không thể nghi ngờ.