Người dịch: Whistle
Cho dù có khuyết điểm thì đây cũng là nội tình của tộc Behemoth.
Tộc Behemoth có thể đứng vững ở vị trí đầu tiên trong Ngũ Đại Hoàng Đình của Đế quốc Thú Nhân cũng là nhờ vào lực lượng này phát huy được tác dụng chấn nhiếp không nhỏ.
Chậm chạp không sử dụng đến lực lượng này là bởi vì đây là một đại sát khí. Một khi những cường giả bị phong ấn của tộc Behemoth tỉnh lại, chẳng mấy chốc cũng sẽ chết vì hết thọ nguyên.
Có thể nói là nếu chưa đến thời khắc sinh tử tồn vong thì không thể vận dụng chiêu này. Ý nghĩa tồn tại lớn nhất của lực lượng này không phải là để giết địch, mà là dùng để chấn nhiếp ngoại địch.
Một khi thi triển thì sẽ bộc phát ra uy lực rất lớn, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc sức mạnh quý giá này sẽ sớm biến mất cùng với ngọn lửa chiến tranh.
Nhân tộc đã đánh tới cửa nhà rồi, bây giờ chính là thời khắc sinh tử tồn vong. Nhưng trong lòng Behemoth Đại Đế lại không biết là tộc Behemoth đã tích lũy được bao nhiêu nội tình.
Dù sao thì loại chuyện này đều nhờ vào tinh thần cống hiến của mỗi cá nhân mà thôi. Chỉ có tự mình nguyện ý phối hợp thì mới có thể dựa vào bí pháp để hoàn thành phong ấn.
Tại hiện trường của nghi thức triệu hồi, Behemoth Đại Đế giống như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ xoay quanh.
Lão ta không phải đang lo lắng nghi thức này sẽ thất bại, mà là đang lo lắng chờ đợi đại tế ty trở về.
Từ góc nhìn toàn cục, lần này tộc Behemoth đã thất bại thảm hại. Tổng số lượng Kỵ binh Behemoth bị thiệt hại trên chiến trường đã vượt quá 30,000 người, lại có thêm 30,000 người trong bộ lạc bị nhân tộc đồ sát, và hơn 40,000 Behemoth bị huyết tẩy.
Chiến tranh còn chưa kết thúc, nhưng tộc Behemoth đã bị trọng thương nguyên khí trước rồi, bây giờ còn bị ép phải vận dụng nội tình. Bất kể kết quả của trận chiến tiếp theo, thú nhân đều là bên thua lớn nhất.
Chủng tộc đã thua rồi, nhưng bản thân Behemoth Đại Đế vẫn còn chưa thể thua. Đã phải trả một giá lớn như vậy rồi, nếu như ngay cả kế hoạch vẫn thất bại thì thật sự sẽ là thiệt hại nặng nề.
Nghe được tiếng chim hót quen thuộc, hai mắt của Behemoth Đại Đế liền tỏa sáng. Cuối cùng cũng kịp rồi, nếu như chậm thêm một chút nữa thôi là sẽ phiền phức lớn rồi.
Bỏ lỡ trận chiến này, sau đó lão ta cũng không còn đủ năng lực để kiếm được nhiều cường giả như vậy để làm tế phẩm.
"Bệ hạ, tình trạng của điện hạ có chút không đúng, thần chỉ có thể mời điện hạ đi nghỉ ngơi một chút!"
Đại tế tự dùng một tay nhấc bổng "cơ thể của hoàng trữ Alex" lên rồi giải thích với Behemoth Đại Đế.
Trong thâm tâm Đại tế tự đã mắng không chỉ một lần: hoàng trữ Alex quá vô dụng. Đều đã từng này tuổi đầu rồi mà vẫn còn say “điêu”.
Ngay cả khi Cự Điêu đã hãm tốc độ lại thì tên hoàng trữ này vẫn nôn thốc nôn tháo trên không trung, những chất bẩn bài tiết còn làm bẩn luôn lông vũ của Cự Điêu, suýt chút nữa đã khiến hoàng kim Cự Điêu tạo phản.
Mới vừa lên Cự Điêu thì đã bị giày vò cho nửa chết nửa sống rồi, trên đường đi hai người cũng chẳng có cơ hội trao đổi gì. Vì có thể giải quyết vấn đề một cách êm xuôi, đại tế ty quả quyết đập choáng thế thân.
Vốn cho rằng khi đến nơi thì hoàng trữ Alex sẽ tỉnh lại, nhưng không ngờ là tên "Alex" này còn vô dụng hơn cả trong dự đoán.
Bởi vì hình tượng thiếu gia ăn chơi của Alex quá thành công nên mới không làm cho lão tế tự cảm thấy nghi ngờ. Tất cả mọi người đều cho rằng gã ta chính là một tên phế vật chỉ biết ăn uống cá cược chơi gái.
Cho dù gã có vô dụng cỡ nào thì cũng là hoàng trữ, lại còn để cho Behemoth Đại Đế nhìn thấy những hành vi phạm húy này, lão tế tự cũng vô cùng xấu hổ.
"Hừm, dẫn nó xuống dưới nghỉ ngơi trước đi!"
Behemoth Đại Đế nói.
Nỗi lo lắng trong lòng lão ta cũng đã vơi đi rất nhiều. Vốn dĩ lão ta còn định nói thêm mấy câu với đứa con này của mình, xem như làm tròn quan hệ cha con, nhưng cuối cùng lão ta chỉ đành từ bỏ.
Đối với một vị Hoàng giả mà nói, tình cảm chính là một căn bệnh u ác tính. Toàn bộ công tác đã được chuẩn bị xong rồi, không thể vì tình phụ tử mà vứt bỏ mọi thú được.
Vô số quan tài bằng gỗ trên tế đàn bắt đầu rung lắc, sau đó có thể nghe được những tiếng nổ vang phát ra, những chiếc quan tài trực bằng gỗ đặc chế đã bị chia năm xẻ bảy, một tên Behemoth có mái tóc trắng xóa xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đây chỉ là bước khởi đầu, theo những chiếc quan tài bằng gỗ trên tế đàn lần lượt nổ tung, không ngừng có cường giả từ trong phong ấn bước ra.
Còn có càng nhiều quan tài đang không ngừng rung lắc, như thể đang giãy dụa kịch liệt vậy. Giống như có một lực lượng thần bí nào đó đang cản trở bọn họ phá quan tài ra ngoài.
Đám cường giả thức tỉnh đang đứng ngây người như những khúc gỗ.
Không có người tiến lên quấy rầy, tất cả mọi người đều biết là bọn họ đang kết nối lại với ký ức của mình. Đây cũng là cửa ải khó khăn nhất, nếu như trầm mê trong thế giới của mình không bước ra được, vậy thì sẽ rất dễ dàng bị biến thành kẻ ngốc.
Thời khắc này, bên ngoài hoàng đình Behemoth phát ra những tiếng la giết ồn ào, địch nhân đã tìm tới cửa, đại quân Thú nhân lập tức phát động phản công.
Kết quả không có bất kỳ tác dụng gì, phản công càng kịch liệt thì sẽ chết càng nhanh.
Sĩ khí của đám binh sĩ thú nhân vốn đã không cao, cho nên nhanh chóng bị địch nhân công phá. Chỉ trong thoáng chốc, loạn quân đã trải rộng khắp các ngõ ngách trong hoàng đình, làm cho cả doanh trại đều trở nên hỗn loạn.
Có lẽ chính bản năng chiến đấu đẫm máu đã đánh thức những cụ Behemoth bị phong ấn. Một khắc trước vẫn còn đang mông lung, nhưng một khắc sau đã hóa thân thành những cỗ máy chiến tranh.
Cuộc quyết đấu đỉnh cao giữa hai đại chủng tộc cuối cùng cũng bộc phát ở trong hoàng đình Behemoth.