Người dịch: Whistle
Caesar III vốn còn lo lắng binh quyền quá tập trung thì sẽ bất lợi cho nền chính trị cân bằng trong nước. Nhưng ông ta đột nhiên phát ra vấn đề đã không phải là cân bằng hay không cân bằng nữa.
Quân đội mặt trận phía Tây Nam và quân đội mặt trận trung ương hiện giờ quả thực là hai củ khoai nóng bỏng tay. Nếu như vương quốc còn có quân đội có thể sử dụng thì Caesar III sẽ chẳng thèm ngó đến loại quân rác rưởi này.
Chủ yếu vẫn là vì di chứng của sự lạc quan mù quáng, những con em quý tộc có năng lực đều đã chạy tới quân viễn chinh phương bắc kiếm chiến công hết rồi, những kẻ còn lại đều là thành sự không có, bại sự có thừa.
"Bệ hạ, mặc dù Bá tước Hudson cự tuyệt chức vị chủ soái, nhưng chúng ta cũng có thể để cho hắn quản lý quân đội được mà.”
“Trong số các tướng lĩnh trong Vương quốc, kỷ luật của đội quân mà Bá tước Hudson thống lĩnh luôn rất nghiêm ngặt. Binh lính dưới quyền vô cùng an phận, không có quân lệnh đều không ra khỏi quân doanh.”
“Đội quân mặt trận phía Tây Nam cùng đội quân mặt trận trung ương hiện giờ đang cần loại chủ soái trị quân nghiêm ngặt này, để thay đổi kỷ luật trong quân đội!"
Bộ trưởng Bộ Ngoại vụ Đại công tước Alfiero nói bằng giọng điệu nghĩa chính từ nghiêm.
Dù sao cũng phải có người nhận lấy củ khoai nóng bỏng tay này. Một người có năng lực mạnh, biểu hiện ưu tú, lại không có thân phận bối cảnh như Hudson chính là sự lựa chọn tốt nhất.
"Lauren, Bá tước Hudson trị quân như thế nào?"
Caesar III quan tâm hỏi.
Muốn kéo một tập thể thối nát từ trên xuống dưới ra khỏi vũng lầy cũng không phải là chuyện khó khăn bình thường.
Những vị thống soái trước đó đều đã sử dụng hết phương pháp rồi, tiếc là cuối cùng vẫn thất bại.
"Bệ hạ, thần không biết rõ Bá tước Hudson trị quân như thế nào.”
“Nhưng thần nghe được rất nhiều những tiếng kêu thảm thiết trong doanh trại của quân đội mặt trận phía Đông Nam, chắc là tiếng kêu của những binh sĩ đã xúc phạm quân kỷ nên bị phạt.”
“Có lẽ quân kỷ nghiêm minh của quân đội mặt trận phía Đông Nam chính là nhờ vào quân pháp nghiêm ngặt này."
Bá tước Lauren nói với vẻ mặt không xác định.
Đáp án này không thể làm cho mọi người cảm thấy hài lòng. Quân pháp dù có nghiêm ngặt đến đâu thì cũng phải có người đi chấp hành mới được. Ngay cả sĩ quan cũng đều đã thối nát, cho dù quân pháp có khắc nghiệt như thế nào thì cũng chỉ là bài trí.
"Hừ!"
"Nếu đã không rõ liền phái người đi học đi. Bộ Quân vụ, tranh thủ thời gian an bài người qua đó. Đừng có an bài những kẻ vớ va vớ vẩn qua đó để làm loạn thêm nữa.”
“Lauren, ngươi đi thêm một chuyến nữa, nhất định phải đảm bảo rằng Bá tước Hudson phải tiếp quản đội quân mặt trận phía Tây Nam và đội quân mặt trận trung ương.”
“Truyền lệnh xuống, để hai đội quân này tiến lại gần quân đội mặt trận phía Đông Nam. Sau này ta không muốn nghe thấy bất kỳ một tin tức xấu nào nữa!"
Caesar III tức giận hạ lệnh.
...
Công quốc Mosey, Vương tử George đang nhiệt tình nghênh đón viện quân của liên minh nhân tộc. Nói cho đúng thì hoạt động nghênh đón này đã được kéo dài gần nửa tháng rồi.
Hết cách rồi, trong Liên minh nhân tộc có quá nhiều thế lực, và giữa những thế lực này lại còn có mâu thuẫn. Nếu để cho bọn họ đến cùng với nhau thì thật sự là làm khó người ta.
"Điện hạ, Đoàn trưởng Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn của Giáo Đình - Blake đã đến."
Lời nói của người hầu làm cho mọi người cảm thấy kinh ngạc. Cho dù đã qua mấy trăm năm, nhưng đại danh của Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn vẫn như sấm bên tai, vẫn còn là một cái bóng mờ trong lòng của rất nhiều người.
Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn khác với những Kỵ sĩ đoàn bình thường, họ đã sớm lột xác thành một món thập cẩm, không chỉ có Kỵ sĩ chạy trên mặt đất, còn có cả Kỵ sĩ trên trời bay, ngay cả hải quân cũng có.
Là một lực lượng bá chủ tập hợp đủ ba loại binh chủng là lục quân không quân và hải quân, tổng binh lực chừng hơn tám vạn, nếu xét về thực lực quân sự còn mạnh hơn rất nhiều quốc gia.
Đoàn trưởng của Thẩm Phán Kỵ sĩ đoàn đích thân dẫn đội tới đây đã đủ để chứng minh sự coi trọng của Giáo Đình dành cho hành động lần này.
Quân đoàn Địa Hành Long quân đoàn ra trận, từ xa liền tạo ra cho người ta một cảm giác như đất rung núi chuyển, thân thể cao lớn của nó vừa nhìn liền biết không phải hạng dễ trêu.
Dường như đang bất mãn vì bị quân đoàn Địa Hành Long cướp đi danh tiếng, Phi Long đoàn bay trên bầu trời cũng phát ra những tiếng long ngâm, nháy mắt liền hấp dẫn mọi ánh nhìn.
Gặp phải hai tên đồng đội thích thể hiện như vậy, đội kỵ binh đồng hành liền lộ ra ảm đạm phai mờ. Dù cho bọn họ đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhưng ở trước mặt binh chủng siêu phàm đều sẽ trở nên không đáng chú ý.
"Đi, nhanh đi nghênh đón!"
George vừa dứt lời, chân trời đã xuất hiện một đội ngũ mới. Cơ thể cao lớn như một ngọn núi lớn đang đi về phía đám người.
Trên bầu trời lại phát ra những tiếng long ngâm, tiếng ngâm lần này có chút khác biệt với đoàn Phi Long trước đó, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến khí phách ra sân của họ.
Không cần chờ thủ hạ thông báo, chỉ cần nhìn vào đội hình này là George biết đây chính là quân đoàn Bá Vương Long cùng Dực Long kỵ binh của Vương quốc Frank.
Trong số các quốc gia trên đại lục thì cũng chỉ có bọn họ dám đối chọi gay gắt với Giáo Đình như vậy. Bất quá so với việc tuyên bố sự phi pháp của Giáo Hoàng thì một chút chuyện nhỏ này vốn chẳng đáng là gì.
Hai thế lực lớn đang phân cao thấp, điều này chỉ làm khổ Vương tử George mà thôi. Hai bên đều là nhất thế lực đứng đầu trong nhân tộc, bên nào cũng không thể đắc tội được.
Hết lần này tới lần khác hai nhà lại đến cùng một lúc, việc tiếp đãi sẽ trở thành một vấn đề lớn. Đồng thời nghênh đón thì lại không biết phân thân, nghênh đón một nhà trước thì chắc chắn sẽ đắc tội với nhà còn lại.