Người dịch: Whistle
Phỉ Thúy cung, sau khi miễn cưỡng nhét hết quân đội cho Hudson, trong lòng Caesar III lại đang vô cùng lo lắng.
Nhưng khi nhớ tới việc viện quân của Liên minh nhân tộc tới rồi, loại lo lắng này liền nhanh chóng tiêu tan.
Căn cứ vào chiến tích trước đó để phân tích, ông ta cho ra kết luận là: Hudson am hiểu đánh thuận gió chiến.
Nghịch phong chiến là không tồn tại, toàn bộ chiến dịch lớn nhỏ mà Hudson phát động đều là dựa vào tình huống bản thân mình chiếm ưu thế mới triển khai hành động quân sự.
Loại tướng lĩnh cẩn thận này rất khó bị đánh bại trên chiến trường. Bởi vì khi đánh không thắng thì sẽ không giao thủ với địch nhân.
"Quân đồng minh hiện giờ đã đến vị trí nào rồi, còn bao lâu mới có thể ra tiền tuyến?"
Caesar III quan tâm hỏi.
Tình hình tiền tuyến đã bắt đầu phát sinh biến hóa, sau khi tập hợp được vô số chủng tộc pháo hôi, đại quân thú nhân đã bắt đầu phát động tấn công nhằm vào quân viễn chinh phương bắc.
Trong thời gian ngắn thì quân viễn chinh phương bắc vẫn còn có thể chịu đựng được. Nhưng nếu tiếp tục kéo dài như vậy, sợ là rất khó cầm cự nổi.
Dù sao, lúc này đại quân thú nhân chỉ vì dọn dẹp những nhân tố không ổn định nên mới phát động cường công.
Rất nhiều bộ lạc mới đến đều bị Ngũ Đại Hoàng tộc dùng quân đội cưỡng ép mời ra tiền tuyến.
"Nhóm viện quân đầu tiên của liên minh đã hội quân ở Công quốc Mosey. Chỉ là người của Giáo Đình và Vương quốc Frank đang đấu đá với nhau, Vương quốc Iberia cũng cắm một tay vào, cục diện đang rất vi diệu."
Bá tước Francois khó khăn nói.
Trong lúc mấu chốt như thế này mà nội bộ liên minh lại bộc phát phân tranh, Bộ Ngoại vụ cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Cho dù bọn họ có cố gắng như thế nào thì cũng không chống cự nổi nếu có người cố tình cản trở.
Vốn chỉ là cuộc phân tranh giữa Giáo Đình và Vương quốc Frank, Vương quốc Iberia ở bên cạnh phụ trách khuyên can, kết quả khuyên khuyên không biết tại sao lại biến thành ba nhà đấu với nhau.
Sau khi ổn định lại tam giác cãi nhau thì hiệu suất quyết sách của Quân đồng minh cũng bị trì hoãn rất nhiều. Phần lớn thời giờ đều lãng phí trong những cuộc cãi vã vô nghĩa.
"Đáng chết Giáo Đình, bọn chúng cũng thật sự là âm hồn bất tán!"
Caesar III không nhịn được nổi giận mắng.
Mặc dù không có chứng cứ, nhưng trực giác nói cho ông ta biết, cuộc phân tranh này là do Giáo Đình cố tình gây ra, mục đích là vì cản trở bọn họ.
Cách chơi rõ ràng như vậy, Vương quốc Frank và Vương quốc Iberia đương nhiên là có thể nhìn ra, nhưng bọn họ vẫn nguyện ý phối hợp, như vậy đã đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề.
Mọi chuyện đều vì lợi ích, đứng trên lập trường của hai nước này, bọn họ cần một Vương quốc Alpha kiên định phản đối Giáo Đình, nhưng Vương quốc Alpha này lại không thể quá mạnh.
Kéo dài thời gian cứu viện, chơi trò mượn đao giết người, thừa cơ suy yếu thực lực của Vương quốc Alpha, đối với tam phương thế lực mà nói đều là một lựa chọn tốt.
Mắng thì mắng, nhưng binh lính nhà minh đang bị vây nhốt, dù sao cũng phải nỗ lực giải cứu.
"Viện quân liên minh chỉ có thể chấn nhiếp địch nhân được một lần, thời khắc mấu chốt là không thể dựa vào được. Các ngươi có ý nghĩ gì không, chẳng lẽ thật sự trông cậy vào Bá tước Hudson mang binh đi cứu viện sao?"
Lời nói của Caesar III làm cho đám người cảm thấy rất xấu hổ. Mấy chục vạn quân xuất hiện ở sau lưng đại quân thú nhân, dù chỉ là pháo hôi, nhưng cũng có thể phân tán binh lực của địch nhân.
Có pháo hôi ngăn trở, quân chủ lực của vương quốc bị nhốt sẽ có hi vọng phá vây ra ngoài. Hi sinh quân đoàn pháo hôi để đổi lấy quân đội chủ lực bình an trở về, về chiến lược là hoàn toàn không sai.
Nhưng vấn đề duy nhất là làm sao có thể bình an đưa mấy chục vạn pháo hôi này đến sau lưng đại quân thú nhân. Nếu như mới đi đến nửa đường mà bị kỵ binh thú nhân đánh tan thì sẽ mất cả chì lẫn chài.
"Bệ hạ, quân đội có sức chiến đấu mạnh nhất trong vương quốc đều đang nằm trong tay Bá tước Hudson. Muốn tạo cơ hội cho đại quân an toàn rút về thì đây là hy vọng duy nhất.”
“Nhưng mà kế hoạch chấp hành cụ thể thì vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề. Quân đội mặt trận phía Tây Nam và quân đội mặt trận trung ương có chất lượng gì, tất cả mọi người đã thấy rồi, có lẽ những quân đoàn mới thành lập của quân đội mặt trận phía Đông Nam cũng không tốt hơn bao nhiêu.”
“Toàn bộ đều là đám ô hợp, trực tiếp giao thủ với đại quân thú nhân sợ là sẽ dễ dàng sụp đổ.”
“Biện pháp tốt nhất là không giao thủ với địch nhân, chỉ dựa vào đe dọa hoặc là phương pháp nào khác để ép thú nhân rút quân."
Bộ trưởng Bộ Quân vụ Đại công tước Alfiero kiên trì nói.
"Đe dọa" thú nhân chỉ là một trạng thái lý tưởng. Trừ phi mấy chục vạn pháo hôi Hudson trong tay đều biến thành quân tinh nhuệ, nếu không sẽ chẳng có chút tác dụng nào.
Chân chính có thể được vẫn là "phương pháp khác", chỉ là trong này liên lụy đến quá nhiều vấn đề, Đại công tước Alfiero không dám nói thẳng.
"Các ngươi cũng nghĩ như vậy sao?"
Caesar III cau mày hỏi.
Muốn thú nhân thả người, không trả giá đắt là không thể nào. Trong lúc mấu chốt này, điều kiện mà thú nhân nói ra có khả năng cao là sẽ quan hệ đến cuộc thanh toán của Liên minh nhân tộc.
Mãi mới chờ đến lúc có cơ hội trọng thương, thậm chí hủy diệt Đế quốc Thú Nhân, Caesar III thực sự không muốn từ bỏ như vậy.
"Bệ hạ, nếu như không có những biện pháp khác, cũng chỉ có thể thử một chút.”
“Trong nội bộ Liên minh đang tranh đấu không ngừng, cho dù chúng ta kiên trì muốn hủy diệt Đế quốc Thú Nhân thì cuối cùng khả năng cao là sẽ chấm dứt mà không làm được gì.”
“Nếu như đã không thể hủy diệt Đế quốc Thú Nhân một cách triệt để, vậy thì những hy sinh của vương quốc sẽ không có ý nghĩa, không bằng bảo toàn thực lực trước.”