Người dịch: Whistle
Ngay sau đó, những ánh sáng vàng lấp lánh đã thu hút sự chú ý của Maxim, cơn tức giận ban đầu cũng bị dập tắt từ lúc nào.
Nhược điểm lớn nhất của loài rồng chính là tham tài, Hồng Long Maxim cũng không phải là ngoại lệ. Nguyện vọng lớn nhất của nó là có được một lượng kim tệ đếm mãi không hết, sau đó lại đi thông đồng với những con rồng cái xinh đẹp để tạo ra rồng con.
Một con còn chưa đủ, tốt nhất là có một đám.
Thực sắc tính dã, Maxim là một con rồng trưởng thành, những nhu cầu này là hoàn toàn bình thường.
Lần này nó ra đây là vì kiếm đủ tài bảo. Nếu như không phải bị hai con Đại Địa Chi Hùng kia đánh hội đồng thì nó ra rời núi đi ra ngoài kiếm tiền rồi.
"Số tài bảo này đều là của bổn đại gia, đám bò sát các ngươi tránh xa ra!"
Maxim không nhịn được khiển trách.
Từ trong giọng nói có thể nhận ra là nó đã không còn mang theo sát ý như vừa rồi nữa. Chỉ có thể nói, sức hấp dẫn của kim tệ thật sự là quá to lớn, ngay cả quyết định của cự long cũng có thể thay đổi.
Sau khi liên tục lùi lại hơn năm mươi bước, cảm thấy đã đủ an toàn rồi, Lão giả Người Ưng mới chậm rãi mở miệng nói: "Maxim đại nhân tôn kính, phần này chỉ là lễ gặp mặt, chỉ đại diện cho kính ý cao thượng mà Đế quốc Thú Nhân chúng tôi dành cho ngài.”
“Đại lục Aslante chiến hỏa bay tán loạn, các tộc đều không hề cảm thấy an toàn, đang cần thành lập một bộ trật tự mới. Một sự kiện lớn như vậy thì làm sao có thể thiếu đi sự tham dự của ngài được chứ?”
“Lần này chúng tôi tới đây là để đại diện cho Đế quốc Thú Nhân mời ngài tham gia hội nghị đại lục, chứng kiến thỏa thuận hòa bình giữa các tộc.”
“Ngài có thể yên tâm, mọi chuyện đều sẽ tuân theo lệ cũ, sẽ không để cho ngài khó làm.”
“Sau khi chuyện này thành công, chúng tôi cũng sẽ dâng tặng số kim tệ tương đương với thể hình của ngài xem như quà cảm ơn. Vì ngài đã làm ra cống hiến cho vạn tộc trên đại lục, nên cũng sẽ được những người ngâm thơ rong vĩnh viễn truyền xướng!"
Sau khi hấp thụ bài học lần trước, lần này lão giả Người Ưng đã vỗ mông ngựa thành công.
Không chỉ cho ra một giá tiền rất lớn, mà còn nâng Maxim lên thật cao, không hề đề cập đến một thỏa thuận nào, điều này rất phù hợp với khẩu vị của con Hồng Long này.
Trí thông minh của cự long là điều không cần phải hoài nghi. Chỉ cần không gặp phải lúc mà bọn nó đang động dục, đại đa số thời gian đều không có kẻ ngu.
Maxim cũng biết rõ mục đích mà Đế quốc Thú Nhân dùng nhiều tiền như vậy để mời nó tham gia hội nghị đại lục, đơn giản là muốn mượn thế của Long tộc thôi.
"Hừm, chứng kiến hội nghị đại lục cũng được. Nhưng ta chỉ lấy thân phận của bổn long tham gia, nếu như muốn ta đại diện cho Long tộc thì các ngươi còn phải trả thêm tiền!"
Trong khi nói chuyện, Maxim đã vươn móng vuốt ra khoa tay múa máy. Giao dịch sảng khoái như vậy làm cho lão giả Người Ưng rất kinh ngạc.
Cự Long đều trực tiếp như vậy sao?
Những con Cự Long được ghi lại trên điển tịch đều là những kẻ thích sĩ diện và vô cùng tự đại ngông cuồng, từ trước tới giờ đều cho rằng bản thân là cái rốn của vũ trụ.
Nhưng còn Hồng Long trước mặt này rõ ràng là không giống như trong ghi chép. Bình thường mà nói, chỉ có những con Cổ Long có tuổi mới có thể luyện được da mặt dày như vậy.
Trong lòng nghĩ như thế nào đã không còn quan trọng nữa, bên ngoài thì lão giả Người Ưng lại ra vẻ do dự một hồi rồi mới nói: "Vậy được, chúng tôi chấp nhận cái giá mà đại nhân đưa ra!"
Dám nói chuyện làm ăn với Cự Long thì phải chuẩn bị sẵn tinh thần bị nó lừa. Dù sao lần này lão ta đang đại diện cho Đế quốc Thú Nhân, mặc kệ là bao nhiêu tiền thì cũng là do Đế quốc bỏ ra, lão ta cũng không muốn mạo hiểm cò kè mặc cả.
Chuyện này cũng đã từng có vết xe đổ, lúc trước có người đang trong quá trình cò kè mặc cả với Cự Long đã bị nó không cẩn thận đập chết.
...
Vương quốc Alpha muốn đàm phán, Đế quốc Thú Nhân cũng muốn đàm phán, khi song phương đều muốn dựa vào thủ đoạn ngoại giao để giải quyết vấn đề thì mọi chuyện đều sẽ trở nên đơn giản hơn.
Chẳng mấy chốc thì những một lá thư hòa giải xuất hiện trên của thủ lĩnh các tộc trên đại lục. Bị ảnh hưởng bởi lá thư hòa giải, Liên minh nhân tộc tuyên bố tổ chức một hội nghị khẩn cấp.
Tất cả chỉ vì trên lá thư hòa giải có một dấu trảo rất lớn, chỉ cần là quý tộc có một chút kiến thức đều nhận ra được đây là tiêu chí của Long tộc.
Nếu như các chủng tộc khác dám nhảy ra làm người hòa giả, cho dù không bị đập bay trở về thì những lá thư hòa giải này cũng sẽ bị ném vào thùng rác.
Là chúa tể đại lục, nhân tộc có tự tin nói không với tất cả các chủng tộc, nhưng ngoài long tộc ra.
Dù biết rõ là số lượng cự long hiện giờ rất thưa thớt, toàn bộ Cự Long trên đại lục này cộng lại cũng sẽ không cao hơn năm chữ số, thực lực tổng hợp tuyệt đối không sánh bằng nhân tộc.
Nhưng mà thực lực tổng hợp mạnh không có nghĩa là nhất định sẽ thắng. Gặp phải loài sinh vật ngoài số lượng ra thì hầu như không có nhược điểm gì như long tộc, chiến thuật biển người không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Một khi song phương khai chiến, Cự Long có thể đánh lén bất chỗ nào của nhân tộc, còn nhân tộc thì ngay cả phòng thủ cũng không làm được.
Cho dù có gia nghiệp lớn cỡ nào cũng không chịu được không ngừng giày vò. Nếu như bị Cự Long không ngừng tập kích, nhân tộc cũng sẽ nhanh chóng bị kéo xuống khỏi cái ghế bá chủ.
Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, đám đại biểu nhanh chóng nghị luận.
"Long tộc đã sớm không can dự vào chuyện của đại lục rồi, tại sao trong thời điểm mấu chốt này lại đột nhiên nhảy ra nhúng tay vào?”
“Chuyện này hơn phân nửa là do thú nhân ngụy tạo, định mượn lực lượng của Long tộc để toàn thân trở ra, chúng ta cũng không thể mắc lừa được!"
Bá tước Derek dẫn đầu phản đối nói.