Người dịch: Whistle
Vừa nhìn liền biết là con Cự Long trước mặt này không được thông minh cho lắm rồi. Những con Cự Long nghiêm túc sẽ không ngu đến mức chạy tới quân đội để ăn cướp, đặc biệt là còn nói ra câu "giao ra kim tệ và công chúa" .
Kim tệ thì quý tộc trong quân còn mang được một chút, nhưng số lượng chắc chắn là sẽ không nhiều.
Công chúa thì đừng nói nữa. Ai ăn no rửng mỡ mà mang theo công chúa đi đánh trận chứ?
Hay là có một người ngâm thơ rong có đầu óc không được bình thường đã bịa ra câu chuyện để lừa gạt “con rồng ngu ngốc” này?
"Không nghe thấy gì sao, mau kêu quan chỉ huy của các ngươi cút ra đây trả lời, nếu không bổn Long Vương sẽ đại khai sát giới!"
Giọng nói của Maxim lại vang lên một lần nữa, Hudson liền trợn trắng mắt, nhưng hắn cũng không vội vã trả lời, mà lại nhìn về phía Belersden.
Ý tứ hết sức rõ ràng: Hắn muốn xem thử là con gấu nhà minh có bảo kê được không?
Bảo kê được thì sẽ ra ngoài trả lời trực diện; Nếu không bảo kê được thì sẽ để cho quân đội trực tiếp vây công.
Tỉ lệ chính xác thấp thì sao, chỉ cần số lượng công kích đủ nhiều thì chắc chắn sẽ có đòn trúng đích. Hắn không cần phải làm Dũng sĩ đồ long, chỉ cần đuổi con Cự Long này đi là được.
Là một vị chủ soái có thanh danh và kinh nghiệm chiến đấu phong phú, từ lâu thì Hudson đã quen với việc nhất tướng công thành vạn cốt khô.
"Yên tâm đi, chúng ta còn có quân đội mà! Nếu như tên này không chịu nể tình thì cứ đánh gãy răng nó!"
Nhìn xem vẻ mặt kích động của Belersden, Hudson cũng cảm thấy gan mình lớn hơn một chút, nhưng hắn vẫn không ngu đến chạy đến trước mặt Cự Long, mà đứng từ xa sử dụng ma pháp truyền âm :
"Cự Long tiên sinh tôn kính , ta nghĩ là ngài đã đến nhầm nơi rồi. Nơi này là quân doanh, vừa không có kim tệ, lại còn không có công chúa.”
“Nếu như ngài muốn ăn cướp kim tệ và công chúa, ta kiến nghị ngài đi Đế quốc Thú Nhân ở bên cạnh, bọn chúng có rất nhiều Hoàng tộc, nên sẽ có rất nhiều công chúa.”
“Chắc là ngài cũng nhìn thấy rồi, trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đây là không có người ở. Nơi này vốn cũng rất phồn hoa, đáng tiếc là ngài đã tới chậm một bước, tài phú mới vừa bị đại quân thú nhân cướp sạch rồi."
Thuật lừa gạt vừa ra thì đến lượt Maxim ngơ ngác.
Nghe vào đúng là không có sơ hở gì, Đế quốc Thú Nhân không có chế độ một vợ một chồng, đúng là có rất nhiều công chúa. Vừa cướp sạch địa bàn của nhân tộc, cho nên cũng sẽ rất có tiền.
Nhưng nó vừa thu tiền của người ta, bây giờ lại lập tức quay đầu ăn cướp người ta, vậy thì thật sự là quá không đạo nghĩa rồi. Nếu như truyền ra ngoài thì sẽ làm tổn thương đến long phẩm!
"Nhân loại, đừng có nói nhảm nữa. Ta nhất định sẽ đi Đế quốc Thú Nhân, nhưng các ngươi cũng phải giao tiền mãi lộ, nếu không thì. . ."
Không đợi Maxim nói hết lời, Hudson liền không chút khách khí ngắt lời: "Cự Long tiên sinh, ta xin đính chính một lần, chúng tôi không có ý định đi qua nơi này, cho nên không cần thiết phải giao tiền mãi lộ.”
“Quan trọng nhất là chúng tôi không có tiền, càng không có công chúa.”
“Ngài có chắc là muốn mình mạo hiểm bị thương để đánh nhau với chúng tôi một trận không? Cuối cùng còn sẽ không thu hoạch được gì rời đi?”
“Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, mọi người sẽ cho rằng ngài là một rồng ngu ngốc, sau này tất cả rồng cái đều sẽ trốn tránh ngài.”
“Mạo muội hỏi một câu, ăn cướp kim tệ thì ta có thể hiểu được, nhưng tại sao lại muốn ăn cướp công chúa vậy?"
Nghe xong lời nói của Hudson, trên khuôn mặt đỏ của Maxim liền trở nên càng đỏ hơn.
Lần đầu tiên ra ngoài ăn cướp nên nó không có kinh nghiệm, liên tiếp phạm phải nhiều sai lầm như vậy, thật sự là làm mất mặt Cự Long.
Đều là do Long mẫu gây ra, nói cái gì mà "cướp công chúa" dễ thành danh, còn có thể yêu cầu tiền chuộc kếch xù.
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, nhưng càng hố chính là không có nói cho nó biết nơi nào thích hợp để cướp, nơi nào không thể cướp.
Có lẽ trong đầu của Long mẫu đều có thường thức cơ bản, tất cả Cự Long vừa sinh ra liền hiểu, nên quên phổ cập cho Maxim .
Cũng giống như trước đó nó chạy tới đoạt địa bàn của Đại Địa Chi Hùng vậy, lần này Maxim lại nhảy vào cái hố ăn cướp quân đội. May mắn là không lỗ mãng động thủ, nếu không thì sẽ lại là một chuyện bi kịch.
"Tiểu tử loài người, ngoài thú nhân ra, gần đây còn có chỗ nào có thể ăn cướp được không?”
“Mau nói cho ta biết, hôm nay bổn Long Vương sẽ bỏ qua cho các ngươi!"
Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo thích ăn đòn kia, Hudson rất muốn tóm nó xuống rồi đập cho một trận. Nhưng khi cân nhắc đến sức chiến đấu mạnh mẽ của Cự Long thì hắn chỉ đành từ bỏ ý nghĩ hấp dẫn này.
Đánh rồng một trận thì dễ, nhưng sau đó bị Cự Long dây dưa thì lại là một chuyện phiền phức. Không phải vạn bất đắc dĩ thì Hudson sẽ không muốn làm Dũng sĩ đồ long. (Dũng sĩ đồ long hay là Dũng sĩ diệt rồng hay hơn nhỉ, bác nào có ý kiến thì nhớ comment để ta đổi lại nhé.)
"Hướng đông bắc đã từng là tổ địa của gia tộc ta, nên chắc là có một chút tài bảo, hay là ngài qua đó xem thử đi?"
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Hắn không nói dối, tổ địa của Gia tộc Koslow đúng là nằm ở hướng đông bắc.
Chẳng qua hiện giờ đã đổi chủ, trở thành địa bàn của Gia tộc Locknard. Trùng hợp là đại bản doanh của bọn họ cũng đang ở hướng đông bắc.
Lúc này lừa Cự Long qua đó, nhìn thế nào cũng thấy là hắn đang cố ý trả thù. Nhưng hai bên đã là địch nhân thì hắn cũng không cần phải khách khí nữa.
Hudson không trực tiếp mang binh qua đánh chiếm hao ổ của Gia tộc Locknard đã tuân thủ quy củ lắm rồi. Loại chuyện như mượn đao giết người này, Gia tộc Locknard vốn không có tư cách để nói người khác.
Năm đó, Gia tộc Koslow cũng bị bọn chúng dùng phương pháp này hố chết. Hơn ba trăm thành viên dòng chính của gia tộc đều gặp nạn, món nợ máu của song phương đã kéo dài tới hiện tại.