Người dịch: Whistle
Phần đãi ngộ này càng thích hợp cho những anh hùng có lòng dũng cảm. Sau khi đồ long thành công, tùy tiện tìm một nơi để trốn, Long tộc sẽ rất khó tìm được hung thủ trong biển người mênh mông.
Nhưng những người có gia nghiệp lớn như Hudson thì lại không dám đi nếm thử.
Chuyện này cũng áp dụng đối với gia tộc Locknard. Đánh Maxim một trận thì không sao, Long tộc sẽ không rảnh đến mức xen vào những việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi này.
Có lẽ ngay cả bản thân Maxim đều không có ý tứ trở về gọi gia trưởng. Cùng lắm chính là Cự Long báo thù, một trăm năm không muộn. Nếu như không đủ thì còn có thể thêm một trăm năm nữa.
Sau khi xả được một cơn giận, Hudson liền quay lại với cuộc sống cá ướp muối. Thời gian cứ như vậy trôi qua, chớp mắt đã hơn nửa tháng.
Chuyện Gia tộc Locknard bị ác long tập kích cũng được lan truyền rộng rãi. Thậm chí có những sĩ quan quý tộc thông minh đã liên tưởng đến trên người Hudson.
Nhưng mà đã là người thông minh thì sẽ không nhảy ra chỉ trích chủ soái của mình trong tình huống không có đầy đủ chứng cứ.
Huống chi, đội quân này còn là do quý tộc của các tỉnh phía nam trong Vương quốc tạo thành, vốn chẳng phải là người cùng đường với gia tộc Locknard.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Hudson luôn cảm giác nhân duyên ở trong quân đội của mình đã tốt hơn nhiều, còn có không ít sĩ quan quý tộc đã âm thầm biểu lộ ý tứ thân cận.
Giống như hắn đã lập tức trở thành lãnh tụ tinh thần của những quý tộc bị ép xuôi nam ngày xưa vậy.
Nhưng mà vị trí lãnh tụ thật sự là quá phỏng tay. Chỉ một gia tộc Locknard đã đủ để hắn chịu rồi, nếu như đồng thời đối chọi với Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương thì thật sự sẽ chết người đấy.
Hudson vẫn còn chưa có gan giơ cao ngọn cờ báo thù quý tộc Bắc Cương, nhưng ngọn báo thù gia tộc Locknard thì đã được hắn dùng hành động thực tế để giơ lên rồi.
Có người dựa vào, Hudson cảm thấy rất yên vui, điều này có nghĩa là hắn không phải đang một mình phấn chiến.
Có lẽ những tiểu quý tộc này không có nhiều quyền nói chuyện trong vương quốc, nhưng đi theo phất cờ hò reo thì vẫn có thể dùng được.
...
Mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu, sau khi tiếp tục ăn cướp thất bại, Maxim cố nén vẻ mệt mỏi trở lại huyệt động tạm thời.
Lần này nó thật sự cảm thấy mệt mỏi, hiện giờ chỉ muốn ngủ một giấc ngon lành. Vết thương trên người không tính là gì, nhưng mà nó lại không chịu nổi sự mệt nhọc này.
Từ khi xuất đạo đến nay, nó đã tổ chức ăn cướp 3 lần, toàn bộ 3 lần đều thất bại, có hai lần còn bị đuổi giết.
Chiến tích như vậy làm cho nó cảm thấy vô cùng hoài nghi về sự giáo dục của Long mẫu.
Đám sinh vật bên ngoài này vốn không hề mềm yếu như trong miêu tả của Long mẫu, Cự Long cũng không mạnh đến vậy.
Maxim nhắm mắt rồng lại, nhưng lại nhanh chóng mở ra. Còn chưa kiếm được kim tệ, bây giờ nó vẫn không thể ngủ được.
Nhìn xem tài bảo trong huyệt động, Maxim vốn đã mệt mỏi không chịu nổi bỗng nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Cướp bóc là chuyện không có tiền đồ, nhưng dùng danh nghĩa của Long tộc để giả danh lừa bịp thì lại có "tiền" đồ.
"Đời rồng gian khó nha!"
Sau khi cảm thán một câu, Maxim quyết định thay đổi kế hoạch đời rồng.
Tạm thời không đi ăn cướp nữa, phải đi lừa nhân tộc ký hiệp nghị đình chiến trước. Sau khi lấy được số kim tệ mà thú nhân cam kết rồi mới tính đến chuyện có nên tiếp tục đại nghiệp ăn cướp hay không.
...
Maxim đột nhiên chạy đi đã hố khổ Đế quốc Thú Nhân. Bọn chúng còn định nhờ vào chuyện này để gây áp lực với Vương quốc Alpha, không ngờ là chỉ trong chớp mắt thì con rồng này liền quay về.
Càng hố chính là con Hồng Long bị nghi ngờ là Long Vương lại bị người ta đánh chạy. Lần này thì Gia tộc Locknard đã hoàn toàn nổi tiếng, tất cả mọi người đều biết rõ trong gia tộc bọn họ có cường giả nhiều như mây, ngay cả Long Vương cũng bị đánh cho chạy trốn.
"Đã tìm được con rồng đó rồi, nó đã trở về sào huyệt tạm thời. Xét đến chuyện Maxim vừa phải chịu thiệt thòi, hiện giờ đang rất nóng giận, nên người của chúng ta không dám tới gần.”
“Sau khi nó gây ra cuộc nhiễu loạn này, tình huống sau này có thể sẽ phát sinh biến hóa. Bây giờ chúng ta phải tăng tốc độ đàm phán với Vương quốc Alpha.”
“Lực lượng của phe chủ chiến trong Liên minh nhân tộc còn mạnh hơn trong dự đoán của chúng ta mấy phần. Ngoài Giáo Đình ra, không có thể lực đỉnh tiêm nào theo phe phản chiến cả.”
“Chúng ta nhất định phải nắm chắc tiết tấu chiến đấu sau này. Vừa phải gây áp lực cho địch nhân, lại vừa phải để lại hy vọng cho bọn chúng.”
“Căn cứ theo tin tình báo được truyền từ trong Vương quốc Alpha, địch nhân đã bố trí lại phòng tuyến, thủ tướng vẫn là đối thủ cũ của chúng ta - Bá tước Hudson.”
“Nếu như dồn Vương quốc Alpha đến đường cùng, bọn chúng sẽ trực tiếp hạ lệnh cho quân viễn chinh phương bắc phá vây, đồng chip trong tay chúng ta sẽ không còn!"
Ưng Nhân Hoàng nói với vẻ lo lắng.
Thực lực mà nhân tộc bộc lộ ra quả thật là quá đáng sợ. Một nhóm lão già sắp hết thọ nguyên mà đã có thể quấy cho Đế quốc Thú Nhân gà chó không yên.
Một khi Nhân tộc bộc phát, lực lượng có thể điều động cũng không chỉ có nhóm lão già kia. Còn quân tinh nhuệ mà Đế quốc Thú Nhân có thể vận dụng chỉ còn lại đám quân trong tay bọn họ.
Trong tộc còn có thể điều động, nhưng phải có người ở lại trong coi hang ổ. Nếu như bọn họ thật sự điều động hết toàn bộ thanh niên trai tráng, không ai dám cam đoan là phản quân có liều mạng kéo theo bọn hắn làm đệm lưng hay không.
Đối với rất nhiều chủng tộc trong Đế quốc Thú Nhân mà nói, Ngũ Đại Hoàng tộc và nhân loại cũng chẳng khác biệt gì về mặt bản chất, đều là những kẻ địch nắm giữ không gian sinh tồn của bọn chúng.
"Vậy thì bỏ qua những điều kiện khác, chỉ cần Vương quốc Alpha có thể làm đảo lộn kế hoạch xuất binh của Liên minh nhân tộc thì chúng ta sẽ thả người bọn hắn trở về.”
“Ngay cả những khu vực phía nam đã rơi vào trong tay bọn họ, chúng ta cũng có thể không so đo!"
Sư Nhân Hoàng lạnh lùng nói ra..