Người dịch: Whistle
Trong nền kinh tế lãnh chúa phong kiến tự cung tự cấp, một áp lực nhỏ như vậy rõ ràng là không thể khiến Liên minh Nhân tộc phải sợ hãi.
Nếu như đổi "đình chỉ mậu dịch" thành "uy hiếp chiến tranh" thì cục diện bây giờ sẽ khác.
"Quân viễn chinh phương bắc đã bị đánh tan, hiện giờ đã không còn là uy hiếp với chúng ta nữa. Để nâng cao hiệu suất, sau này chúng ta nên chia ra hành động đi!”
“Để kỵ binh lại tiếp tục đuổi giết tàn quân, bộ binh về nhà giải quyết đám phản nghịch trong nước trước. Nếu như kéo dài thời gian, không chừng đám phản đồ bên dưới sẽ động thủ với tộc nhân của chúng ta!"
Ưng Nhân Hoàng lo lắng nói.
Cùng là thú nhân của Ngũ Đại Hoàng tộc, nhưng cũng có phân chia mạnh yếu. Tộc Người Ưng có thể lấy được địa vị Hoàng tộc là vì bọn chúng đã hại chết toàn bộ đối thủ cạnh tranh.
Là lực lượng không quân duy nhất có hệ thống trong Đế quốc Thú Nhân, cho nên địa vị của bọn chúng rất đặc biệt. Đây là cơ hội để thành lập một liên minh với tứ đại hoàng tộc khác, tạo ra một cách cục Ngũ Đại Hoàng tộc cộng trị.
Một khi phản quân hạ thủ với tộc nhân trong nước, các thành viên già trẻ trai gái trong Tứ Đại Hoàng tộc khác cầm vũ khí lên thì cũng có được sức chiến đấu kha khá, nhưng tộc Người Ưng thì không.
Người Ưng mà không bay được lên trời thì thực lực chỉ tầm trung hoặc tầm thấp trong hàng ngũ thú nhân mà thôi. Chơi không lại phản quân cũng không có gì kỳ lạ.
"Vậy thì chia binh ra vậy! Nhưng trong lúc truy kích nhớ phải cẩn thận một chút, đừng tới quá gần tuyến phòng thủ của địch nhân.”
“Tướng thủ thành hiện giờ của Vương quốc Alpha là Bá tước Hudson, năng lực dụng binh của người này như thế nào, chắc là mọi người cũng biết rồi.”
“Có trong tay mấy chục vạn quân phòng thủ, ở trong cứ điểm nhịn hơn một tháng mà cũng không thấy có động tĩnh gì, hơn phân nửa là đang âm mưu chuyện gì đó.”
“Nếu như lại cộng thêm bại binh, sợ là quân đoàn kỵ binh tinh nhuệ cũng có thể bị hắn nuốt hết nếu như không chú ý."
Ngân Nguyệt Lang Hoàng cảnh báo mọi người.
Không phải ông ta thích nhúng tay vào việc của người khác, mà là hiện giờ Ngũ Đại Hoàng tộc cần phải đồng tâm hiệp lực. Nếu như tiếp tục nội đấu, sớm muộn mọi người cũng sẽ xong đời.
. . .
Trên đường đào vong, Công tước Kavadia đã không còn giữ được hình tượng cao cao tại thượng ngày thường nữa, thay vào đó là một khuôn mặt tiều tụy.
Bọn họ không thuộc đối tượng trọng điểm bị đại quân thú nhân truy sát, nhưng không có nghĩa là thú nhân không truy sát bọn họ. Ý nghĩ của đám Hoàng giả thượng tầng không đại diện cho suy nghĩ của những binh sĩ thú nhân bên dưới.
Đều là quân đội nhân tộc, gặp thì cứ giết là được. Đám binh sĩ thú nhân tầng dưới chót sẽ không quan tâm những binh sĩ này là tư quân của quý tộc nào.
Sau khi liên tục tránh thoát ba lần ám sát của địch nhân, Công tước Kavadia cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc. Tiếc rằng chuyện này chỉ là một hy vọng xa vời, hiện giờ mà ngủ thì sẽ vĩnh viễn nằm lại ở nơi này.
"Đến chỗ nào rồi?"
Công tước Kavadia nhìn thoáng qua sắc trời rồi quan tâm hỏi.
"Nơi này là tỉnh Okoro, đã nằm trong phạm vi lãnh thổ của vương quốc. Chỉ là khu vực này đã bị lũ thú nhân hủy hoại hoàn toàn, tuyến phòng thủ của chúng ta vẫn chưa được mở rộng tới nơi này.”
“Tính khoảng cách thì thành phố gần nhất nằm trong tầm kiểm soát của Vương quốc chỉ còn cách chúng ta chưa đến ba trăm dặm.”
“Có lẽ lúc này đội quân tiếp ứng đã bắt đầu hành động. Sớm nhất là vào ngày mai, chúng ta sẽ có hy vọng chạm mặt với quân tiếp ứng."
Sith vội vàng trả lời.
Gã chưa bao giờ bỏ qua cơ hội để thể hiện ở trước mặt phụ thân của mình. Cho dù gã biết rõ làm vậy sẽ rất dễ đắc tội với người khác, nhưng Sith đã không quan tâm được nhiều như vậy.
Gã ta là con riêng, muốn cái gì thì bản thân gã phải đi tranh. Đặc biệt là trong tình huống không thể lăn lộn được trong tỉnh Đông Nam nữa, gã lại càng phải chứng minh năng lực của bản thân.
Chuyện đáng mừng duy nhất chính là đối thủ cũ Hudson bay lên rất nhanh, lúc này mới chỉ chia tay được một năm rưỡi mà đã uy danh lan xa. Không có gì phải xấu hổ khi thua một đối thủ như vậy.
Dưới sự cố gắng tranh thủ của Sith, Công tước Kavadia vốn dĩ đã từ bỏ gã ta, nay lại dần thay đổi cái nhìn.
Dù sao cũng là kết tinh tình yêu của ông ta, chỉ cần bản thân Sith có năng lực, ông ta vẫn hy vọng rằng đứa con trai này có thể lăn lộn được tốt hơn.
Bị thiệt thòi một lần cũng không sao. Chỉ cần có thể học được bài học từ trong đó, có thể đứng lên một lần nữa là được.
Sith cũng không chịu thua kém, trong những ngày này đi theo bên cạnh ông ta, gã ta biểu hiện vô cùng xuất sắc, thậm chí còn mơ hồ vượt qua cả con trai trưởng.
Đáng tiếc là hạn chế về mặt thân phận không phải chỉ cần dựa vào sự nỗ lực là có thể bù đắp được. Mặc dù Công tước Kavadia rất xem trọng đứa con trai này, nhưng ông ta vẫn phải tuân thủ quy tắc trò chơi.
"Đừng nên ôm quá nhiều kỳ vọng vào quân tiếp ứng, có thấy Griffin bay trên đầu chúng ta không, hành tung của chúng ta đã bị quân phòng thủ phát hiện ra rồi.”
“Nhưng gã quý tộc đang đóng quân ở đó lại là Bá tước Hudson, là một nhà quý tộc phương nam. Cho dù là phải cứu viện thì hắn cũng sẽ đi cứu người một nhà trước!"
Hero ở bên cạnh tức giận nói.
Y chẳng có một chút hảo cảm nào đối với người anh trai hờ này. Song phương lại còn có xích mích, cho dù là ở trước mặt Công tước Kavadia thì hai người vẫn cãi vã không ngừng.
Lời nói vừa rồi thoạt nhìn như đang chỉ trích Hudson, nhưng thực tế lại đang âm thầm ném đá về phía Sith.
Trong thời khắc nguy nan, tiếp ứng binh sĩ Vương quốc phá vây vốn không phân chia trận doanh. Nhưng có một loại tình huống là ngoại lệ, đó chính là địch nhân.
Cho dù có lấy đại cục làm trọng thì cũng không thể nào hy vọng người ta tới tiếp ứng cho địch nhân của mình. Không đâm cho một đao đã là có liêm sỉ lắm rồi.