Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 718 - Chương 718 - Tiếp Ứng (3)

Chương 718 - Tiếp Ứng (3)
Chương 718 - Tiếp Ứng (3)

Người dịch: Whistle

So với nguồn tài nguyên mà Vương thất sở hữu, những thứ mà Hudson có thể lấy ra hoàn toàn không đáng được nhắc tới. Từ đầu đến giờ hắn đều không có cơ hội nói về việc chiêu mộ.

Hiện giờ không phải là lúc thích hợp để đào chân tường, nhưng không có nghĩa là sau này sẽ không còn cơ hội. Cho dù Jose không phải là một nhà quân sự tài năng hàng đầu thì ông ấy cũng là một nhà chiến lược hàng đầu.

Nhân tài cấp cao hiếm có, một khi gặp phải thì không có lý do gì để bỏ qua.

Không đào được nhân tài của Caesar III, chẳng lẽ ngay cả nhân tài của Caesar IV cũng không đào được sao?

Theo Hudson được biết, Vương tử điện hạ đối với Jose có rất nhiều ý kiến. Một khi y thượng vị, Vương thất sẽ không có chỗ cho Jose nữa.

Còn về phần di chứng khi làm như vậy, Hudson vốn không hề để ở trong lòng. Trước khi còn ở Công quốc Mosey thì hắn đã đắc tội với Vương tử rồi, bây giờ có đắc tội thêm một lần nữa cũng không sao.

Nói một câu không dễ nghe, không có bao nhiêu đại quý tộc có quan hệ tốt với Vương thất cả. Không phải đang phát sinh ma sát ở chỗ này thì cũng chính là đang xảy ra xung đột ở chỗ kia.

Chỉ là Vương quốc tự có một hệ thống xử lý xung đột của riêng mình, tất cả mọi người đều đấu đá với nhau trong quy tắc trò chơi. Có đôi khi quốc vương cường thế, có đôi khi các quý tộc cường thế, giống như là một cây cầu bập bênh vậy.

Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương chính là ví dụ tốt nhất, trước đó hố cho vương thất "Sml", nhưng chẳng phải bọn họ vẫn còn tiêu dao tự đến bây giờ sao.

Nếu như không gặp được Caesar III, sợ là bọn họ sẽ còn phách lối hơn nữa. Quý tộc vốn là những kẻ mà chỉ cần cho họ một chút ánh sáng thì họ sẽ xem mình là Thần Hi chi chủ.

. . .

Quân biên phòng khẽ động đã lập tức làm cho lính trinh sát Người Ưng chú ý, sau đó phần chú ý này lại nhanh chóng đến tay của chủ soái quân đội.

Chẳng qua tình hình hiện giờ có chút đặc thù, quân đội của Ngũ Đại Hoàng tộc vẫn chưa thống nhất được quan chỉ huy, vẫn còn đang trong tình trạng quân đội của ai thì người nấy thống lĩnh.

Nói cho đúng là quân đội của Tứ Đại Hoàng tộc, một chút kỵ binh này của Hùng Nhân tộc có thể không cần tính vào.

Dù rằng chỉ có quân đội của tứ tộc nhưng thú nhân vẫn chiếm được rất nhiều ưu thế. Vấn đề duy nhất là binh lực của bọn chúng quá phân tán.

Chủ yếu là đoán sai thực lực trong tay Hudson, thú nhân vốn cho là Hudson cùng lắm chỉ có thể điều động được hơn một vạn kỵ binh, nhưng bọn chúng không ngờ là hắn có thể tập trung toàn bộ chiến mã của các thân vệ quý tộc lại.

"Lính trinh sát đang làm ăn cái gì? Tại sao địch nhân đột nhiên có thêm hai vạn kỵ binh vậy?"

Thân vương Butzweig gần như gào thét chất vấn.

Cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt, vốn cho rằng thời cơ báo thù rửa hận đã tới, nhưng không ngờ là kế hoạch không theo kịp biến hóa.

Đối với Kỵ binh Behemoth mà nói, chiến tích lấy một chọi mười đã xảy ra rất nhiều rồi, nhìn mãi cũng thành quen.

Nhưng điều kiện tiên quyết là phải xem đối thủ là ai, lần trước hơn tám nghìn Kỵ binh Behemoth mà còn bị Hudson mang theo hơn ba vạn kỵ binh nhân tộc đánh cho trọng thương nguyên khí.

Bây giờ chỉ dựa vào ba ngàn Kỵ binh Behemoth trong tay gã ta mà chạy đi đối chiến với hơn ba vạn kỵ binh nhân tộc thì quả thực là đang tặng đầu người.

Còn về sự tồn tại của kỵ sĩ đoàn, Thân vương Butzweig đã trực tiếp bỏ qua.

Nếu chỉ xem mặt ngoài, Hudson điều động thân vệ của quý tộc thì cũng tương đương với người tu luyện, ngay cả áo giáp cũng có đủ.

"Điện hạ, hiện giờ có truy cứu những chuyện này cũng không có ý nghĩa gì, hay là chúng ta tạm thời tránh mũi nhọn đi!”

“Giảm tốc độ truy kích, bỏ qua cục xương cứng này, ném cho Sư Nhân tộc hoặc là Ngân Nguyệt Lang tộc gặm đi.”

“Đợi đến khi song phương lưỡng bại câu thương thì chúng ta mới nhảy ra thu thập tàn cuộc!"

Clark cố gắng khuyên nhủ.

Mỗi thời mỗi khác.

Thời gian quay về chậm một bước, Thú Hoàng chi vị bụi bặm đã lắng xuống, cuộc sống hiện giờ của Thân vương Butzweig cũng chẳng dễ chịu gì.

Đối thủ cạnh tranh thượng vị, không thanh tẩy những kẻ thất bại như bọn hắn là vì Alex đang lấy đại cục làm trọng.

Nếu như bây giờ bọn hắn lại gây ra chuyện gì thì chẳng khác nào mang đao bỏ vào trong tay kẻ địch cả.

Chuyện liên quan đến hoàng quyền là không có chỗ cho sự dịu dàng.

Nhìn tình cảnh hiện giờ của Thân vương Butzweig là biết, quân đoàn bị tổn thất nặng nề không chỉ không được bổ sung kịp thời, mà còn phải nhận trách nhiệm truy sát tàn quân của quân viễn chinh phương bắc.

Mặc cho giết được bao nhiêu địch nhân thì cũng đương nhiên. Nhưng một khi gặp phải trắc trở thì cũng là đã có sẵn tội danh.

"Làm như vậy không tốt lắm đâu! Địch nhân vô cùng gian xảo, hiện giờ mọi người lại đang chia binh truy kích quân viễn chinh phương bắc, binh lực cơ động trong tay cũng không nhiều.”

“Hay là mời bọn họ liên thủ, sát nhập lại để đánh cho địch nhân một đòn đau!"

Thân vương Butzweig có vẻ hơi khó khăn nói.

Là một vị quân nhân, gã vẫn có mấy phần ranh giới cuối cùng. Biết rõ là xương cứng, còn cố ý để đồng đội đi gặm, chuyện này không phù hợp với nguyên tắc của gã ta.

"Điện hạ, vào những lúc như thế này, tốt nhất là chúng ta đừng nên làm gì cả, coi như cái gì cũng không biết.”

“Có đôi khi chỉ cần không sai thì đã là công!”

“Tham gia quá nhiều, lỡ như sau này phát sinh biến cố, chúng ta cũng khó từ tội lỗi.”

“Đặc biệt là với thân phận hiện giờ của ngài, không thích hợp để ngoi đầu lên. Không có mệnh lệnh của hoàng đình, tự tiện tổ chức liên hợp quân đội của bốn tộc hành động, sợ là vị kia sẽ không cao hứng.”

“Nếu như ngài lo lắng, vậy chúng ta liền cố ý để cho quân đội nhân tộc đi chệch hướng với đại quân tiếp ứng là được."

Clark vội vàng khuyên.

Bình Luận (0)
Comment