Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 73 - Chương 73 - Đại Địa Chi Hùng

Chương 73 - Đại Địa Chi Hùng
Chương 73 - Đại Địa Chi Hùng

Người dịch: Whistle

Song phương giằng co một chén trà, Callis ý thức được rằng mình không có cách nào ép cho đối phương phải nhượng bộ, gã bèn cười lạnh hạ lệnh với Phi Long kỵ binh ở trên trời: “Phá hủy những chiếc xe ngựa này đi, nếu như có người dám ngăn cản, giết chết bất luận tội!”

Không mang được, vậy thì hủy đi. Nhất định phải tiêu hủy toàn bộ thông tin giao dịch giữa Giáo Đình và Khô Lâu Hội. Đây là ranh giới cuối cùng của Giáo Đình, cũng là nhượng bộ lớn nhất mà Callis có khả năng đưa ra.

Thấy Bá tước Pierce không hạ lệnh ngăn cản, Hudson âm thầm thở dài một hơi. Hắn cũng không muốn liều mạng với đám địch nhân bay trên trời này, thật sự là quá bị động.

Tiêu hủy xe ngựa rất tốt, chuyện này cũng mang ý nghĩa là việc hắn âm thầm sai tiểu đệ cất giấu chiến lợi phẩm cũng sẽ được che giấu.

Kết cục chia tay trong buồn bã này làm cho quân đoàn số 5 là bên thua lớn nhất. Liều mạng huyết chiến một trận, ngay cả hình dạng của chiến lợi phẩm như thế nào cũng không biết thì đã bị người ta phá hỏng.

Sau khi kiểm kê xong thiệt hại, tất cả mọi người đều không bình tĩnh. Đám quý tộc đều không hề quan tâm đến thương vong của nông nô binh, nhưng mà lại không thể xem nhẹ những quý tộc đã tử thương.

Bảy người bị thương, 3 người tàn phế, tám người chết trận, quân số của sĩ quan quý tộc gần như giảm mất 1⁄4. Chiến tranh bình thường mà đánh đến mức này thì chắc là liên quân đã sớm sụp đổ.

Nếu như không phải Hudson phản ứng nhanh, không thèm quan tâm võ đức bắt đầu chơi chiến thuật biển người thì sợ là kết cục của quân đoàn số 5 sẽ càng bi kịch hơn.

Dù là Bá tước Pierce đã hứa là sẽ không truy cứu chuyện lúc trước, vương quốc cũng sẽ không quên chiến công của mọi người, nhưng liên quân quý tộc đều chẳng hề cảm thấy cảm hứng một chút nào.

Quân đoàn số 5 tử thương thảm trọng như vậy, loại chuyện cỏn con như ăn cướp liền không đáng giá nhắc tới. Nếu như cứ tiếp tục níu lấy không thả thì cũng quá bất hợp nhân tình.

Sĩ quan quý tộc tổn thất nặng nề, tư quân tinh nhuệ chết còn nhiều hơn. Lúc xuất phát có hơn bảy trăm người, bây giờ đã giảm xuống không còn đủ bốn trăm.

Thương vong thảm trọng như vậy, ngoại trừ lúc đầu khổ chiến ra, nguyên nhân lớn nhất chính là muốn lui nhưng lại không có cách nào lui, bị đám nông nô binh ở vòng ngoài lao tới đẩy về phía trước.

Cơ hồ là toàn bộ quý tộc tham chiến đều bị tổn thất nặng nề. Không có ba năm năm thời gian căn bản không khôi phục được nguyên khí.

Nhìn xem những con số lạnh giá trước mặt, Hudson càng điệu thấp hơn. Ngay cả việc chia chiến lợi phẩm cũng chỉ là tranh thủ hai thớt chiến mã và ba bộ áo giáp một cách tượng trưng.

Không có cách nào, chiến lợi phẩm quá ít. Trên chiến trường đao binh không có mắt, đại đa số vũ khí trang bị đều bị hủy trong cuộc hỗn chiến vừa rồi. Nếu như không nhờ có Thần tiễn thủ Hudson thì sợ là mấy chục con chiến mã này cũng không thể bảo vệ được.

Chỉ có một chút vật tư như vậy thì đương nhiên chẳng có gì phải tranh giành cả. Vì thể hiện sự ra phong thái của một quý tộc, còn phải để lại cho những chiến hữu đã mất một phần, cho nên vật tư có thể lấy ra chia thì càng ít.

Sau khi xử lý xong những việc cần làm, Hudson liền trở lại trong doanh trướng của mình để kiểm kê thu hoạch.

Không có cái gì phải xấu hổ cả, cũng không phải chỉ có mình hắn là lén lút giấu chiến lợi phẩm. Gần như tất cả quan binh tham chiến đều sẽ làm vậy, chỉ cần không bị người ta phát hiện ra là được.

Hudson mở một cái rương ra, bên trong tràn đầy dược tề, lại mở thêm một cái rương khác, bên trong vẫn là dược tề, chuyện này làm cho Hudson đều sắp sụp đổ.

Hắn không dám sử dụng loại dược tề thần bí không biết công dụng này, hơn nữa cũng không thể lấy ra ngoài giao dịch.

Trực giác nói cho hắn biết, những thứ này đều không phải vật tốt lành gì. Hai rương dược tề xuất hiện ở trước mắt khiến cho Hudson hoài nghi là có phải lục địa Aslante đã tiến vào thời đại công nghiệp rồi không.

Sau khi cầu nguyện với tất cả Thần linh một lần, Hudson tràn đầy mong đợi mở ra cái rương thứ ba. Lần này cuối cùng cũng không phải là loại dược tề thần bí kia nữa, mà là một con Ma thú nhỏ đang ngủ say bên trong.

Từ khí tức phát ra liền có thể cảm nhận được đây là mặt hàng cao cấp, đối với Kỵ sĩ và Ma pháp cũng là bảo bối chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Hudson thật sự nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao Giáo Đình lại đưa loại trân phẩm này cho phản quân.

Mũi cao, mặt nhỏ, làn da tốt, vóc dáng cao lớn vạm vỡ, trông rất dễ thương, vừa nhìn liền biết đây là một con gấu quý tộc rồi.

Nếu như không phải vì có đôi mắt quầng thâm, lỗ tai màu đen, tứ chi màu đen, khăn quàng cổ đen Weibo, cộng thêm một làn da nâu khỏe mạnh, Hudson còn cho rằng đây là một con thú bị ngồi tù mục xương.

Không biết là do gấu trúc bị cắm sừng, hay là gấu nâu đi chăn rau, dù sao Hudson cảm con gấu này cũng chẳng phải là loài vật đứng đắn gì.

Dựa vào kiến thức “uyên bác” hiện giờ của hắn, kết hợp với một vài những câu chuyện trong truyền thuyết, cuối cùng Hudson cũng xác định được con vật này chính là Đại Địa Chi Hùng đại danh đỉnh đỉnh.

Nhưng con thú ngây thơ trước mặt này thật sự là khiến cho người ta rất khó liên tưởng đến loài vật vương giả trong truyền thuyết kia.

Có lẽ là do ma pháp dược tề bị quá hạn, cũng có lẽ là do ngủ đủ rồi, con Đại Địa Chi Hùng đột nhiên tỉnh lại, nó duỗi cái lưng mệt mỏi một cái, liếc nhìn hoàn cảnh chung quanh rồi vuốt vuốt mắt mình, sau đó nó liền trợn mắt nhìn nhìn chằm chằm Hudson.

Không đợi Hudson phản ứng, một giọng nói đã được truyền trong đầu hắn: “Nhân loại, là do ngươi giở trò đúng không! Mau đưa đại gia Belersden này trở về, nếu không ta sẽ dùng người làm điểm tâm!”

Bình Luận (0)
Comment