Người dịch: Whistle
Trong quân cấm uống rượu, đây là quy tắc trên toàn đại lục. Cho dù là người nghiện rượu, thỉnh thoảng lén uống trộm một chút cũng không có lý do gì để quá chén.
Huống chi trong lời nói của Sunil còn tràn đầy hàm nghĩa khác. "Bận rộn cả một đêm", rốt cuộc thì gã ta đã làm gì suốt đêm vậy?
Công vụ?
Đừng có đùa như vậy. Bây giờ còn chưa có biện pháp quyết chiến, lấy đâu ra nhiều công vụ như vậy?
Người bình thường đều sẽ liên tưởng đến nữ nhân, đặc biệt là bây giờ Giáo Đình vốn nổi danh với tác phong xa hoa lãng phí và dâm uế.
Đột biến họa phong làm cho Blake trợn tròn mắt. Đây là đang muốn hủy hoại thanh danh của mình, nhưng gã ta lại không biết nên ứng phó như thế nào.
Mở miệng phản bác, không phải đang bận việc trên người nữ nhân thì chính là đang bận trên thân nam nhân, lại hoặc là đang. . .
Tóm lại, với tác phong xem náo nhiệt không chê chuyện lớn của một đám quý tộc này, bọn họ chắc chắn sẽ bịa ra vô số chuyện xấu ra.
Blake hung hăng trợn mắt nhìn Sunil một cái, gã âm thầm cảm thấy khó chịu. Với quan hệ của Giáo Đình và Vương quốc Frank quan hệ, vừa rồi khi nhìn thấy Sunil mở miệng, gã ta còn tưởng rằng y đang khuyên can.
Đương nhiên, mục đích khuyên can đúng là đã đạt tới. Mọi người đều đang bận chê cười Blake, đã không còn quan tâm đến vụ xung đột nhỏ này nữa.
"Hầu tước Sunil khách khí, vừa nhìn đoàn trưởng Blake thì ta đã biết là do ngài ấy quá vất vả cho sự nghiệp sinh sôi nảy nở của nhân tộc rồi, ta làm sao có thể oán trách được chứ?”
“Chỉ là mặc dù sự nghiệp sinh sôi nảy nở của nhân tộc rất quan trọng, nhưng đoàn trưởng Blake vẫn phải chú ý thân thể!”
“Nếu như tất cả mọi người đều hư nhược giống ngài thì chúng ta làm sao tác chiến với thú nhân được nữa?"
Hudson thuận thế bổ đao.
Hắn vốn không muốn nhúng tay vào cuộc tranh chấp giữa Giáo Đình và Vương quốc Frank, tiếc là người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Phiền phức là thứ không phải muốn tránh liền có thể tránh được. Bất kể Giáo Đình gây chuyện vì lý do gì, với tư cách là người đại diện cho Vương quốc Alpha, hắn nhất định phải phản kích.
Sunil đồng ý giúp đỡ, Hudson đương nhiên là phải thiện ý trả lại. Còn về phương diện Giáo Đình, đắc tội một lần và đắc tội vô số lần cũng không có khác biệt gì về bản chất.
Cãi nhau mà thôi, cho dù có tranh cãi đến khí thế ngất trời thì Hudson cũng không sợ. Vương quốc Alpha không có mềm yếu như vậy, dù cuộc tranh chấp ở đây có kịch liệt đến cỡ nào thì cũng sẽ không có vị Bộ trưởng nào nhảy ra luận tội hắn vì đã phá vỡ quan hệ ngoại giao với Giáo Đình.
Suy cho cùng thì giữa Vương quốc Alpha và Giáo Đình vốn không có thứ gọi là quan hệ ngoại giao, chỉ có xung đột và mâu thuẫn.
"Ha ha. . ."
Sau khi một tràng cười sảng khoái qua đi, Hầu tước Olafur đang xem náo nhiệt đột nhiên mở miệng nói: "Bá tước Hudson thật là biết nói chuyện cười.”
“Nhưng mà trò đùa này để sau đi, bây giờ còn có chính sự cần làm. Cuộc chiến trên trời cũng sắp phải kết thúc rồi, chúng ta nên qua đó kiểm kê chiến quả thôi!"
Nhìn xem Giáo Đình bộc phát xung đột với Vương quốc Frank và Vương quốc Alpha, trong lòng Olafur liền cảm thấy vô cùng vui mừng.
Trong thâm tâm ông ta còn thầm nghĩ: Các ngươi cứ từ từ đấu đi, đấu đến cuối cùng, Vương quốc Iberia mới là bên thắng lớn nhất.
Nhưng mà loại chuyện lửa cháy đổ thêm dầu này không thể làm quá rõ ràng. Vào lúc thích hợp thì vẫn phải muốn đóng vai người hiền lành chạy ra khuyên bảo một chút, miễn cho bị người khác phát hiện ra kế hoạch của bọn hắn.
Nhìn thấy bậc thang xuất hiện, Hudson liền mỉm cười nhún vai một cái, dùng hành động thực tế nói cho đám người: Chuyện này không phải do ta gây ra, các vị đi nói với người gây chuyện ấy!
Nghênh đón ánh mắt của mọi người, Blake vốn đã lúng túng nay lại càng mất mặt hơn, thế là gã ta liền chơi chiêu giả vờ ngất.
Nhìn màn kịch trước mắt này, Hudson vô cùng cạn lời. Rõ ràng là da mặt không đủ dày nha, nếu là đổi thành một vị lão vô lại thiên chuy bách luyện, người ta còn có thể giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Khúc nhạc dạo ngắn kết thúc, ánh mắt của mọi người chuyển hướng sang chiến trường. Mặc dù Người Ưng đã rất cảnh giác, sau khi phát hiện được nguy hiểm liền lập tức chuồn đi, nhưng mà dù sao cũng đã bị trúng bẫy.
Cuộc chiến diễn ra chưa đến một canh giờ thì đã có gần một ngàn tên binh sĩ Người Ưng đã mãi mãi nằm lại trên chiến trường.
Tổng kết kinh nghiệm chính là số lượng binh sĩ Người Ưng đến tập kích còn quá ít, nếu như gửi từ 8 - 10 vạn người tới thì liên quân chắc chắn sẽ không bảo vệ được phòng tuyến.
Nhưng đối với Ưng Nhân tộc thì việc gửi nhiều binh lực như vậy tới đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Trong cuộc chiến trước đó, bọn họ đã bị thiệt hại hết mấy vạn quân. Bây giờ lại còn phải liên thủ với Tứ Đại Hoàng tộc khác để đàn áp quân phản loạn trong nước, lấy dân số của bọn chúng, số lượng quân đội có thể phái tới tập kích thật sự rất có hạn.
Đương nhiên, nếu như bọn chúng thật sự gửi chừng 10 vạn không quân thì sẽ là một câu chuyện khác. Khi số lượng nhiều tới một trình độ nhất định thì sẽ đến lượt hỏa lực phòng không hiển uy.
Ma Tinh pháo, ma pháp nỏ, những vũ khí tầm cao này đều có lực sát thương không nhỏ đối với những mục tiêu trên không.
Hiện giờ không sử dụng là vì số lượng Người Ưng không đủ nhiều, cũng không xác định được chiến trường mà bọn chúng sẽ đánh lén. Vũ khí hạng nặng còn chưa kịp khóa chặt mục tiêu thì địch nhân đã ném đá xong và chạy trốn rồi.
Nhìn thấy thi thể của binh sĩ Người Ưng đang không ngừng được chuyển tới, Hudson không khỏi cảm thán nói: "Kỵ binh Á Long quả không hổ danh là vương giả trên không trung!"