Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 758 - Chương 758 - Truyền Thuyết Hồ Tuyết Nguyệt (3)

Chương 758 - Truyền Thuyết Hồ Tuyết Nguyệt (3)
Chương 758 - Truyền Thuyết Hồ Tuyết Nguyệt (3)

Người dịch: Whistle

Cắt giảm tiêu chuẩn cơm nước của người khác thì rất dễ, cắt giảm tiêu chuẩn sinh hoạt của bản thân mới thật sự là kẻ tàn nhẫn.

Nhưng mà chuyện Quốc vương và các quý tộc dẫn đầu chịu khổ cũng đã có rất nhiều tiền lệ trong Vương quốc Alpha. Mỗi khi chiến tranh tiến vào thời khắc mấu chốt, vì đảm bảo tiền tuyến được cung cấp đầy đủ vật tư, Vương quốc đều sẽ làm như vậy.

Vào nửa năm trước, Caesar III cũng từng chơi qua chiêu này rồi. Một cuộc sống chỉ toàn đồ chay và đồ chay quả thực rất khổ cực.

Sau khi chiến tranh lắng lại, vật tư cũng dồi dào hơn, ông ta mới trở lại với cuộc sống bình thường.

Lần này Caesar III đã rút ra được bài học, ông ta không dại dột tuyên bố cắt đứt hoàn toàn nguồn cung cấp thịt nữa, mà chỉ giảm 90% nguồn cung.

"Xin bệ hạ yên tâm. Vì tương lai của vương quốc, chúng thần chịu khổ một chút cũng không tính là gì!"

Cả đám người gần như đồng thanh trả lời, giống như đã được tập dợt từ trước vậy.

Bọn họ cũng không có nhảy ra tranh cãi, bởi vì các tiền bối đều đã từng làm như vậy. Từ khi đại chiến bộc phát đến nay, trừ ngoài một vài buổi tiệc ăn mừng ra, các buổi yến hội gần như đều đã mai danh ẩn tích.

Thoạt nhìn có vẻ như chỉ mới là một lời đề nghị, nhưng trên thực tế lại là đang cưỡng chế chấp hành. Chỉ là phương pháp cưỡng chế này không phải là thủ đoạn hợp pháp, mà là quy tắc ngầm thông hành trong giới quý tộc.

Khi bầu không khí xã hội là tiết kiệm thì sự xa hoa, lãng phí sẽ là tội lỗi, sẽ bị thế nhân khinh bỉ.

Các quý tộc lão gia đã dẫn đầu trong việc tiết kiệm, những giai cấp bên dưới thì không cần phải nói. Nếu như ai dám nhảy ra tranh luận thì đó chính là đang tự tìm kích thích cho bản thân.

Hết thảy đều vì phục vụ cho chiến tranh, bất kỳ kẻ nào dám nhảy ra kiếm chuyện đều sẽ phải trả một cái giá vô cùng lớn.

...

Bên bờ hồ Tuyết Nguyệt, Hudson trở lại chốn cũ, nhìn qua hồ nước trong veo, tâm trạng đã khác lúc xưa.

"Truyền lệnh xuống, dựng doanh trại tạm thời ở đây, xây dựng thêm kho lúa để tích trữ vật tư, đợi khi quân địch nhân ở phía trước bị thanh trừ sạch sẽ rồi mới nhổ trại tiến lên!"

Trăm vạn đại quân xuất chinh, vận chuyển lương thảo trong một lần duy nhất là chuyện không thể nào.

Lựa chọn hợp lý là liên tục xây dựng các trạm trung chuyển tạm thời trên đường đi, tích trữ vật tư chiến lược trên đường đi, căn cứ vào nhu cầu thực tế để liên tục vận chuyển vật tư.

Hồ Tuyết Nguyệt một trong những trạm trung chuyển được Hudson lựa chọn.

Không có nguyên nhân nào khác, chỉ vì hắn thấy vị trí địa lý của nơi này không sai, còn có ba dòng sông tự nhiên có thể sử dụng.

Mặc dù dòng nước không lớn, nhưng những chiếc thuyền nhỏ hơn chục tấn vẫn có thể thong dong qua lại. Tuy không thể thỏa mãn được nhu cầu của đại quân, nhưng lại có thể giáp bớt một chút áp lực trong khâu vận chuyển.

Chuyện này đã được điều tra từ trước đó rồi, ngay cả đội thuyền cũng được mang theo. Điều đáng nuối duy nhất chính là: Phương hướng tiến lên của đại quân đang đi ngược dòng nước.

Cũng may là đa số dòng nước dọc đường đi đều rất nhẹ nhàng, có thể chèo về phía trước, đường sông cần dựa vào sức người để chèo cũng không phải là rất dài.

Ven Hồ Tuyết Nguyệt là một nơi cỏ nước um tùm, cũng là chỗ mà các bộ lạc thú nhân tụ tập, nó có một khu chợ thảo nguyên đặc biệt, là một khu vực phồn hoa hiếm trong Đế quốc Thú Nhân, nhưng vào nửa năm trước, nó đã được quân đội viễn chinh phương Bắc đánh trúng.

Cho dù là may mắn thoát được một kiếp thì cũng không thể thoát khỏi số phận bị Ngũ Đại Hoàng tộc cưỡng ép chinh binh, sung làm pháo hôi.

Những bộ lạc thú nhân đang sống ở khu vực này hiện giờ đều là những người bị Ngũ Đại Hoàng tộc di dời tới đây sau cuộc chiến.

Loại đất đai màu mỡ này rõ ràng không phải là thứ mà ai cũng có thể sở hữu được. Đức không xứng vị, ắt gặp tai vạ bất ngờ.

Những bộ lạc xui xẻo được di dời từ phía bắc, phía tây tới đây, còn chưa sống được vài ngày tốt lành thì đã bị liên quân nhân tộc đánh cho say sẩm mặt mày.

Hudson vô duyên nhìn thấy khung cảnh chiến đấu cụ thể. Dù sao, chờ hắn mang theo đội ngũ chạy đến thì ngay cả thi thể trên mặt đất cũng đã bị dã thú ăn sạch rồi.

……

"Ngài Bá tước, Hồ Tuyết Nguyệt là một trong những cấm địa của Đế quốc Thú Nhân, đại quân không thể ở đây lâu dài được!"

Hudson vừa hạ lệnh xây dựng doanh trại bên bờ hồ để thiết lập một trạm trung chuyển hậu cần thì một nhóm quý tộc phương Bắc trong quân đội đã vội vã chạy đến khuyên ngăn.

Nhìn thấy thần sắc sợ hãi của đám người, Hudson biết chắc chắn phải có một câu chuyện đằng sau nó.

Trên đại lục Aslante có không ít khu "cấm địa", nhưng sự rùng rợn chỉ là một cách nói so sánh mà thôi. Rất nhiều mối đe dọa chỉ nhằm vào người bình thường, có rất ít thứ biến thái có thể uy hiếp được mấy vạn đại quân.

Theo thông tin tình báo được thu thập bởi vương quốc, trong Đế quốc Thú Nhân có 3 khu hiểm địa, phân biệt nằm ở cao nguyên bắc bộ, đồi Salar ở tây bộ và dãy núi Ula ở trung bộ.

Trên tư liệu vốn không nhắc đến Hồ Tuyết Nguyệt. Hắn thực sự không nghĩ rằng nơi này có gì nguy hiểm.

"Hả, bộ trong hồ này có thứ kinh khủng gì à, sao các ngươi lại phải kiêng kị như vậy?"

Hudson nghi ngờ hỏi.

Vương quốc Alpha và Đế quốc Thú Nhân là đối thủ lâu năm, hai bên đều hiểu rõ đối phương.

Hồ Tuyết Nguyệt có diện tích chừng mấy ngàn km vuông, nếu như chỗ này có mối đe dọa đến sự tồn tại của quân đội thì không thể nào bị bỏ qua được.

"Ngài Bá tước, chúng tôi cũng không biết là Hồ Tuyết Nguyệt nguy hiểm đến mức nào.”

“Lúc trước khi xâm nhập vào Đế quốc Thú Nhân để điều tra tình báo, tôi vô tình nghe được một tin đồn thú vị.”

Bình Luận (0)
Comment