Người dịch: Whistle
Chuyện này không chỉ có liên quan đến thế lực bên ngoài, mà còn dính líu đến rất nhiều đại quý tộc trong Vương quốc. Hơi không cẩn thận là sẽ bị người hữu tâm lợi dụng, gây ra hậu quả không thể lường trước được.
Chỉ là một chút manh mối điều tra được trên mặt ngoài mà thôi, ai biết là thật hay giả?
Việc vu oan giá họa chính là thủ đoạn thường thấy nhất trong các cuộc đấu tranh chính trị, nếu như những chứng cứ này là do hắc thủ phía sau màn cố tình để lộ, chẳng phải là để cho địch nhân đạt được ý nguyện sao?
"Ngài Tể tướng, kết quả điều tra cũng chỉ có chút xíu này thôi đúng không? Ít nhất là có thể xác định được một trong những tên hung thủ đứng sau chuyện này chính là thú nhân, nhưng kẻ còn dư lại liền từ từ điều tra thêm đi!"
Vương tử Caesar lạnh lùng nói.
Y đã sớm biết kết quả điều tra rồi, những gì được nói ra hiện giờ đều là tin tức đã trải qua nghệ thuật gia công.
Tình huống thật sự còn phức tạp hơn nhiều. Có rất nhiều đại quý tộc trong nước bị nghi ngờ có liên quan đến vụ ám sát Quốc vương, không có chứng cứ chứng minh bọn họ là kẻ chủ mưu đứng đằng sau, nhưng có thể suy đoán ra rằng họ đã biết trước về việc này.
Đối với vương thất mà nói, biết chuyện không báo chính là phản bội. Tiếc là những tin tức này hoàn toàn không thể kết tội những người này.
Trên thực tế, việc này liên lụy quá rộng, cho dù là thật sự tìm ra được chứng cứ thì hiện giờ cũng không thể lấy ra.
Cơ sở để trở mặt chính là thực lực. Những quý tộc có hiềm nghi cộng lại chiếm gần 40% thực lực của cả Vương quốc. Nếu như bật cái nắp này lên, vậy thì cũng có nghĩa là nội chiến đã bắt đầu.
Tiền tuyến vẫn còn đang chiến đấu, nếu như hậu phương phát sinh nội loạn sẽ không phù hợp với lợi ích của vương quốc.
Nếu như thật sự bất chấp mà gây ra náo loạn, các quý tộc trung lập đứng về phe nào vẫn còn là một ẩn số.
Đối với một vị Vương tử trẻ tuổi khí thịnh mà nói, nhịn chính là nhục. Đặc biết là y còn bị đội cho cái mũ vô năng sau vụ hành thích lần này.
...
Vừa mới trấn an xong quân tâm, Hudson liền nhận được tin tức tuyên bố Đế quốc Thú Nhân phải chịu trách nhiệm cho vụ hành thích này.
Các quân quan quý tộc vừa mới an phận, khi nhận được tin tức liền lập tức sinh động hẳn lên, nhao nhao kêu gào phải báo thù cho Quốc vương, làm cho Hudson cảm thấy tê cả da đầu.
"Đúng đắn chính trị chết tiệt!"
Âm thầm phàn nàn một câu, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra việc đúng đắn chính trị cũng có thể như thế làm cho người ta cảm thấy chán ghét như vậy.
Liên quân đang đại sát tứ phương trong Đế quốc Thú Nhân , chỉ cần làm tốt công tác trong tay đã là đang cống hiến cho công cuộc báo thù rồi.
Nhưng bây giờ người nào người nấy đều ồn ào đòi ra tiền tuyến, không để tâm đến tầm quan trọng của nhiệm vụ trước mắt. Đám sĩ quan bên dưới có thể hồ nháo, nhưng kẻ cầm đầu như Hudson thì lại không được, bảo vệ công tác hậu cần của liên quân là chức trách của hắn.
"Phanh!"
Hudson ném mạnh tài liệu trong tay xuống đất.
"Náo đủ chưa?"
"Nếu như không đủ thì các ngươi cứ tiếp tục đi!"
"Luôn miệng nói là báo thù cho bệ hạ, nhưng thực tế thì ngay cả mệnh lệnh của bệ hạ mà các ngươi cũng không nghe rõ.”
“Đi đi!”
“Các ngươi đã mọc đủ lông đủ cánh rồi.”
“Muốn đi tìm thú nhân báo thù đúng không?”
“Vậy ta hôm nay liền thành toàn các ngươi!”
“Phó quan, ngươi phụ trách thống kê danh sách.”
“Ai muốn lên tiền tuyến thì cứ việc tới đây báo danh, ta cam đoan sẽ đưa các ngươi ra tuyến đầu. Nếu như không thể chặt được đầu của Ngũ Đại Thú Hoàng thì các ngươi cũng đừng trở về nữa!"
Hudson vừa dứt lời, đám quý tộc vốn còn đang kêu gào liền lập tức bình tĩnh lại.
Hô khẩu hiệu mà thôi, làm sao có thể xem là thật được?
Những kẻ ở chỗ này đều là sĩ quan cao tầng của Vương quốc, ngoài Hudson là khác người ra, những người còn lại trẻ nhất cũng đều đã ba mươi mấy tuổi, đã sớm qua cái thời Chuunibyou.
Ban đầu mọi người muốn lợi dụng việc này để kiếm một chút danh vọng chính trị mà thôi. Gặp phải một vị chủ soái nghiêm túc như vậy, bọn họ liền cảm thấy lúng túng.
Nếu như thật sự bị đưa ra tuyến đầu, khả năng cao là sẽ bị sung làm tiên phong mở đường cho liên quân, có thể báo thù thay Quốc vương hay không thì không biết, dù sao Caesar III có thể an bài hậu sự thay cho bọn hắn.
"Bá tước Hudson, chẳng lẽ chúng ta không báo thù cho bệ hạ sao?"
Công tước Pias tiến lên chất vấn.
Hai bên sớm đã trở mặt rồi, nên cũng không cần phải để tâm làm gì. Có cơ hội gây chuyện cho Hudson, lão ta đương nhiên sẽ không từ bỏ.
"Lệnh của bệ hạ là quân đội Vương quốc phải làm tốt công tác hậu cần, bảo vệ và cung ứng đủ vật tư cho đại quân tiền tuyến, không được tự tiện xuất kích!”
“Một mệnh lệnh thẳng thắn như vậy, chẳng lẽ Công tước Pias vẫn không thể hiểu được sao?”
“Vội vã nhảy ra chống đối lại mệnh lệnh của bệ hạ như vậy, rốt cuộc thì ngươi có mục đích gì?”
“Muốn che giấu bí mật không muốn cho người ta biết sao?"
Hudson chế giễu nói.
Báo thù cho Quốc vương để biểu đạt lòng trung thầm, nghiêm ngặt chấp hành mệnh lệnh của Quốc vương cũng có thể biểu đạt sự trung thành.
Một cuộc đối đầu về vấn đề đúng đắn chính trị, song phương đều đã phát huy đến cực hạn.
Chỗ khác biệt duy nhất nằm ở chỗ Hudson là chủ soái, chiếm được càng nhiều quyền chủ động hơn.
"Ngươi... Ngươi... Ngươi đang ngậm máu phun người!"
Công tước Pias ra vẻ tức giận nói.
Lúc đầu thì lão ta đang cảm thấy chột dạ về vụ án của Caesar III rồi, bây giờ lại bị Hudson nói như vậy, lão ta cũng không muốn diễn tiếp màn kịch này nữa.
"Hừ!"
Hudson hừ lạnh một tiếng rồi nghiêm nghị nói: "Ta mặc kệ các ngươi có ý nghĩ gì, nhưng trên chiến trường quân lệnh như núi. Bất luận kẻ nào dám vi phạm quân lệnh, giết chết không tha!”
“Chuyện báo thù cho bệ hạ, liên quân đã đang làm rồi. Không cần một số kẻ tự cho là đúng chạy đến tiền tuyến gây thêm phiền toái nữa."
Đều là lời nói thật, từ khi Đế quốc Thú Nhân tuyên bố là người đứng sau vụ ám sát này, liên quân liền lập tức tăng cường thế công của bọn chúng.