Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 791 - Chương 791 - Mạch Nước Ngầm (2)

Chương 791 - Mạch Nước Ngầm (2)
Chương 791 - Mạch Nước Ngầm (2)

Người dịch: Whistle

Có lẽ sau vô số năm nữa, hắn cũng có khả năng bị người ta Thần hóa, trở thành một trong anh hùng sử thi hiếm có của nhân tộc.

"Chỉ mong đi! Dù sao Gia tộc Holliser vẫn còn thiếu một chút quân công. Ngay cả khi sử dụng hết toàn bộ quan hệ nhân mạch thì cũng không chiếm ưu thế gì nhiều khi so với đám đối thủ cạnh tranh.”

“Hudson, có thể tạo thêm một cơ hội để cho..."

……..

"Chờ cơ hội khác đi!”

“Ngài Tử tước, thú nhân cũng không phải là quả hồng mềm. Đừng thấy hiện giờ liên quân đẩy nhanh tốc độ tiến công mà hiểu lầm, nếu như người của chúng ta, sợ là cục diện hiện giờ đã khác!”

“Địch nhân đã thành chim sợ cành cong, muốn bọn chúng sơ ý chủ quan, tùy ý chia binh, là chuyện không thể nào."

Hudson từ chối nói.

Tạo ra cơ hội tác chiến thì dễ, nhưng vấn đề là trong tay Gia tộc Holliser chỉ có một chút tàn binh, chỉ cần một đoàn Kỵ binh Behemoth đã có thể tiêu diệt được bọn họ rồi.

Ngay cả tộc nhân của Gia tộc Koslow cũng bị hắn cố tình không sắp xếp cho những nhiệm vụ cày chiến công. Không chỉ bởi vì Hudson cần công chính nghiêm minh, mà còn bởi vì hắn đã không có cách nào tiếp nhận tổn thất thêm ngoài ý muốn.

Cơ hội chỉ dành cho người có thực lực.

"Thôi! Là do ta quá tham lam.”

“Hudson, cứ coi như vừa rồi ta không nói gì cả. Bây giờ Gia tộc Holliser đã không chịu được giày vò nữa, nếu như mất luôn cả những vốn liếng sau cùng này, cho dù có lập được chiến công lớn hơn nữa cũng không có tác dụng!"

Tử tước Aurane nói với sự sợ hãi trong lòng.

Sau khi bình tĩnh lại, ông ta mới nhận thức được là suy nghĩ của mình nguy hiểm cỡ nào. Ra chiến trường trong tình huống không đủ thực lực, dù cho có cơ hội lớn đến đâu thì cũng không thể nắm được.

Cũng giống như chiến lược "Lấy thú chế thú, chia tách Đế quốc Thú Nhân" của Hudson, rõ ràng đây là kế hoạch của hắn, nhưng cuối cùng lại lấy ra để chia sẻ với liên quân.

Không phải là hắn không muốn ăn một mình, mà thật sự là dạ dày của quân đội vương quốc có hạn, nuốt không nổi phần bánh gato này.

Nếu như để cho Hudson đảm nhiệm chủ soái trước khi quân viễn chinh phương bị tổn thất nặng thì đã không còn chuyện của liên quân nữa rồi.

Một phần chiến công có thể trở thành "Nguyên soái của cả nhân tộc", nói nhường là nhường, sự quyết đoán không dây dưa dài dòng này làm cho Tử tước Aurane cũng cảm thấy bội phục không thôi.

"Ngài Tử tước, không cần phải quá lo lắng. Tình hình hiện giờ của các nhà đều không khác mấy, Gia tộc Holliser cũng sẽ không chịu thiệt thòi.”

“Thứ quyết định việc phân chia lợi ích sau chiến tranh về cơ bản đã không còn nằm ở trên chiến trường, mà đa phần nằm ở ván cờ chính trị sau này.”

“Vụ án hành thích đã làm cho cuộc đấu tranh này nổi lên mặt nước. Những đại quý tộc có dính líu đến chuyện này đều sẽ trở thành đối tượng bị bệ hạ chèn ép sau này.”

“Đặc biệt là Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương, bọn họ vốn đã có ân oán với Vương thất từ trước, hiện giờ thù mới cộng hận cũ, bệ hạ chắc chắn sẽ không tha cho họ.”

“Nếu như Gia tộc Holliser nguyện ý từ bỏ cơ nghiệp bây giờ để đến Bắc Cương, thu hoạch đại quyền chấp chưởng một tỉnh, nhận được mấy quận đất phong cũng hoàn toàn không thành vấn đề.”

“Nhưng mà lợi ích luôn song hành với nguy hiểm. Cho dù là không còn mối đe dọa thú nhân nữa, nhưng điều kiện ở khu vực biên giới Bắc Cương sẽ không sánh bằng tỉnh Đông Nam.”

“Muốn phát triển được vùng đất này, cần phải đầu tư rất rất nhiều nhân lực, vật lực, tài lực.”

“Không dối gạt ngài, Gia tộc Koslow đã quyết định ở lại tỉnh Đông Nam. Sau chiến tranh, chúng tôi nhiều nhất cũng chỉ cố gắng đoạt lại tổ địa từ trong tay gia tộc Locknard, còn những khu vực khác ở Bắc Cương, cho dù có được tặng thì Gia tộc Koslow cũng không có thực lực để phát triển!"

Hudson phân tích nói.

Cho dù Gia tộc Holliser có đưa ra lựa chọn như thế nào thì hắn đều sẽ ủng hộ, nhưng Gia tộc Koslow sẽ không chạy tới phía bắc.

So với việc chạy tới phía bắc để bắt đầu lại, hắn thà ở lại tỉnh Đông Nam để liều mạng với gia tộc Dalton. Không phải là Hudson không ôm chí lớn, chẳng qua là nội tình của gia tộc thực sự quá nhỏ bé.

Nhân tố cốt lõi nhất chính là —— nhân khẩu.

Nhưng dù cho có tập hợp toàn bộ chi mạch của Gia tộc Koslow, rồi phát động tất cả quan hệ nhân mạch, thì cùng lắm cũng chỉ kiếm thêm được mấy trăm ngàn người mà thôi.

Ít nhân khẩu như vậy, một quận đã đủ để định cư rồi. Cho dù có miễn cưỡng một chút, cùng lắm chỉ được 2-3 quận mà thôi.

Chỉ riêng chi phí di chuyển những người này đến đó thôi cũng có thể làm cho Hudson phá sản rồi. Thay vì mù quáng liều lĩnh, hắn thà ở lại làm tổ ở Sơn Địa Lĩnh, cùng chết với khu đầm lầy sau lưng.

Ít nhất là Sơn Địa Lĩnh có doanh thu, ngay cả khi chiến tranh kết thúc thì thu nhập hàng năm cũng sẽ không thấp. Chỉ cần hơi cố gắng một chút là có thể cân bằng thu chi, bước vào một vòng tuần hoàn là dùng lợi ích của lãnh địa để đi phát triển lãnh đại.

"Hudson, sợ là kế hoạch của ngươi rất khó được toại nguyện. tổ địa của Gia tộc Koslow đang trong tay gia tộc Locknard, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ thì bọn họ sẽ không giao ra đâu.”

“Ngũ Đại Gia Tộc Bắc Cương đồng khí liên chi, tình huống giữa bọn họ đều không khác mấy, chắc là sẽ không ngồi im nhìn xem để loại tiền lệ này xuất hiện.”

“Còn nữa, Gia tộc Dalton cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để đưa ngươi tới Bắc Cương. Với sức ảnh hưởng của bọn họ ở tỉnh Đông Nam, hầu hết các quý tộc ở bảy tỉnh phía đông nam đều sẽ ủng hộ họ về mặt chính trị.”

“Tốc độ quật khởi của ngươi quá nhanh, đã vượt quá năng lực chịu đựng của các phe phái. Sau cuộc chiến chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ biện pháp hạn chế sự phát triển của ngươi.”

Bình Luận (0)
Comment