Người dịch: Whistle
Thiếu tài lực đầu tư là một mặt, độ khó khăn khi thuần hóa chính là nguyên nhân quan trọng nhất. Các thế lực lớn đều đã phong tỏa nghiêm ngặt tri thức ở về những phương diện này, không có kinh nghiệm đáng tin cậy nào được truyền bá ra ngoài.
Những câu chuyện nổi tiếng được nhiều người biết đến như anh hùng sử thi lên núi, bản thân Ma thú tự mình tìm tới đều là những câu chuyện thần thoại.
Ngay cả Hudson cũng là kẻ may mắn trong những câu chuyện này, nếu như không phải hắn còn nhớ rõ mình đã lừa Belersden như thế nào, có lẽ hắn cũng tin rồi.
Trên thực tế, cho dù là đã ký kết khế ước thì cũng không có nghĩa là Ma thú chịu nghe chỉ huy. Nếu như tâm tình khó chịu, nó cũng có thể bỏ gánh không làm.
"Ha ha..."
"Nếu như các binh sĩ biết được đánh giá của Ngài Bá tước, bọn họ nhất định sẽ rất cao hứng!"
Nghe được Hudson thổi phồng, Hầu tước Olafur không chút khách khí nhận lấy. Khiêm tốn là không tồn tại, trên đại lục Aslante này, tự tin thừa nhận mới là biểu hiện của việc có khí độ.
Sau một cuộc trao đổi ngắn ngủi, Hudson quyết định thay chủ đề trong chuyến đến thăm lần này.
"Ngài Hầu tước, Hội nghị liên minh chậm chạp không đưa ra quyết nghị, nếu như cứ tiếp tục kéo dài như vậy cũng không phải là cách hay!"
Đã không còn cơ hội phát tài nữa, chỉ có cực kỳ ít quý tộc tiếp tục lưu luyến ở trên chiến trường. Giờ phút này, đại đa số quý tộc trong liên quân đều muốn mang theo vinh quang về nhà hưởng thụ cuộc sống.
Hudson lựa chọn tới đây bái phỏng Hầu tước Olafur là vì vị này cũng là một trong những người sốt ruột trở về nhà. Chiến tranh còn chưa kết thúc, nhưng trong quân doanh đã xuất hiện thêm rất nhiều oanh oanh yến yến, rõ ràng đây là một vị tướng lĩnh thích hưởng thụ.
"Ngài Bá tước, ý của ngài là?"
Hầu tước Olafur quan tâm hỏi.
Có rất nhiều chuyện đều không tiện nói rõ trong quân doanh. Bời vì lo lắng đám sĩ quan bên dưới sẽ học theo, cho dù đã bắt được rất nhiều mỹ thiếu nữ dị tộc làm tù binh, nhưng ông ta cũng không dám chơi quá high.
"Ngài Hầu tước, các lão gia trong hội nghị chậm chạp không đưa ra được quyết định, ta cảm thấy chúng ta cần phải đẩy nhanh tiến độ một chút.”
“Hội nghị liên minh chịu ra bao nhiêu tiền, chúng ta không làm chủ được. Tuy nhiên, việc lấy danh nghĩa của bộ chỉ huy liên minh để ban bố lệnh treo thưởng nhằm thu hút các lính đánh thuê từ khắp đại lục tham chiến thì lại là việc nằm trong tầm tay của chúng ta."
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Chỉ là sát ranh giới mà thôi, lại không hề xúc phạm đến nguyên tắc, đối với quý tộc mà nói, chuyện này cũng không tính là đại sự gì.
"Ngài Bá tước, việc này lớn. Chỉ sợ hai người chúng ta còn chưa thể quyết định, nếu không có sự đồng ý của Hội nghị liên minh mà chúng ta đã tự tiện đưa ra quyết định, sợ là sau này sẽ tồn tại rất nhiều tai họa ngầm!"
Hầu tước Olafur có chút do dự nói.
Một chút trách nhiệm này thì ông ta vẫn gánh được, thế nhưng là để lại sơ hở này, sau khi về nước sẽ khó tránh khỏi bị kẻ thù chính trị gây khó dễ.
Có nên kết thúc chiến tranh sớm để về nước hay không, đây là một vấn đề đáng để suy nghĩ.
"Ngài Hầu tước không cần phải lo về những vấn đề này. Chúng ta hoàn toàn có thể áp dụng phương pháp bỏ phiếu ẩn danh, quyết định sẽ do bộ chỉ huy liên quân đưa ra.”
“Cho dù có bị bên ngoài chỉ trách thì chúng ta cũng chỉ đưa ra quyết định nằm trong quyền hạn của mình. Sau cuộc chiến, mọi người đều là công thần của nhân tộc, ai dám lấy một chút việc nhỏ này để gây khó dễ chứ?"
Ngoài miệng nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong thâm tâm Hudson lại biết rất rõ, việc này có thể gây ra ảnh hưởng sâu xa.
Bên ngoài nhìn như chỉ sát ranh giới, nhưng trên thực tế lại đang mở ra chiếc hộp Pandora.
Lấy danh nghĩa của bộ chỉ huy liên quân để ban bố lệnh treo thưởng thoạt nhìn không ảnh hưởng gì kết quả trong cuộc thảo luận của hội nghị. Nhưng trên thực tế lại đang định dùng sự thực để ép Liên minh nhân tộc phải tiếp nhận.
Đơn giá treo thưởng đã được ban bố ra rồi, tổng giá trị mà nghị hội đang thảo luận còn quan trọng nữa sao? Dù sao bộ chỉ huy liên quân cũng đã đưa ra quyết định rồi, người phụ trách thanh toán vẫn là Hội nghị liên minh.
Nói dễ nghe thì là: Đây là do tướng ở bên ngoài, gặp phải thời cơ có quyền quyết định.
Nhưng nếu thay đổi mạch suy nghĩ thì chính là điển hình của việc "lấy hạ khắc thượng" .
Nếu như ở trong vương triều mà quyền lực tập trung chưa từng có như thời phong kiến, Hudson chắc chắn sẽ không dám làm như vậy. Ngay cả khi pháp không trách chúng, nhưng người khởi xướng như hắn sẽ không có kết quả tốt đẹp gì.
Tình huống hiện giờ đặc thù, Liên minh nhân tộc chỉ là một đoàn thể lỏng lẻo. Thoạt nhìn thì các nghị viên đang cãi lộn, nhưng trên thực tế chính là các thế lực lớn trên đại lục đang đánh cờ.
Là tướng lĩnh của Vương quốc Alpha, thúc đẩy một quyết định có lợi cho vương quốc là hoàn toàn đúng đắn về mặt chính trị.
"Chẳng lẽ hiện giờ Ngài Bá tước đã nhận được sự ủng hộ của các phe rồi sao?"
Hầu tước Olafur kinh ngạc hỏi.
"Ngài Hầu tước, không có người nào sẽ từ chối đề nghị có lợi với bản thân mình. Một khi lệnh treo thưởng được ban bố, không chỉ có nhóm lính đánh thuê đạt được lợi ích, mà ngay cả những cấp dưới trong liên quân cũng sẽ được lợi ích rất lớn!"
Đều là người thông minh, Hudson không cần cụ thể giải thích, chỉ là cần giao lưu bằng ánh mắt thôi là Hầu tước Olafur đã hiểu ý của hắn rồi.
Lính đánh thuê có thể lấy đầu của thú nhân để đổi tiền thưởng, liên quân ở tiền tuyến cũng có thể làm như vậy. Đơn giản chỉ là cởi bỏ quân trang, mặc áo lính đánh thuê vào mà thôi.
Về phần chi phí quân sự tăng lên, đó là vấn đề của toàn bộ liên minh nhân tộc, nhưng lợi ích lại là của quan binh tiền tuyến.
Toàn bộ liên quân đều là những người được lợi, chỉ cần loại đề xuất này được đưa vào giai đoạn bỏ phiếu, nếu như không được thông qua mới có vấn đề.