Người dịch: Whistle
“Long tộc không giống với nhân tộc ta, cho nên không thể dùng tiêu chuẩn của chúng ta để áp đặt lên người Long tộc.”
“Dù sao hiện giờ cũng đã có người phụ trách bồi thường số vật tư lương thảo bị tổn thất, công tác hậu cần cũng đã được vận hành bình thường, cần gì phải truy tra đến cùng chứ!"
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Nghĩ lại thôi cũng thấy uất ức rồi. Rõ ràng là hắn muốn hố đám quý tộc Bắc Cương này, kết quả bây giờ lại biến thành người bảo vệ của đám quý tộc Bắc Cương, ít nhất mặt ngoài là vậy.
"Nói đến chuyện đầu cơ trục lợi vật tư quân nhu, Bá tước Hudson ngươi chính là người bị người ta tố cáo.”
“Có chứng cứ cho thấy, trong lúc ngươi đảm nhiệm công tác hậu cần của liên quân, số lượng xe và nhân viên ra vào nhà kho có tần suất cao hơn bình thường!”
“Chẳng phải các hạ cũng nên giải thích một chút sao?"
Giám mục Kaveh như cười như không hỏi.
Là đối tượng bị tối cao, Hudson đương nhiên cũng là đối tượng giám sát trọng điểm của đoàn thanh tra. Tiếc là bọn họ tra tới tra lui vẫn không tìm ra vấn đề gì.
"Ngài giám mục muốn ta giải thích cái gì?”
“Từ trước tới nay, tần suất phân phối vật tư đều không phải là chuyện mà ý chí của một cá nhân có thể quyết định được. Trên chiến trường thiên biến vạn hóa, bộ hậu đương nhiên cũng phải cần điều phối vật tư theo sát bước chân của quân đội tiền tuyến.”
“Ta cũng không có năng lực dự đoán tương khai để phân bổ vật tư hậu cần từ trước.”
“Nghe nói Giáo Đình có Đại Dự Ngôn Thuật, có thể dự đoán tương lai, nếu như ngài chủ giáo đây có thể tu luyện tới đại thành, không chừng sẽ làm được chuyện này."
Hudson bình tĩnh đáp lại.
Không có chuyện giải thích. Vốn đã có sẵn vấn đề rồi, càng giải thích chỉ làm cho mọi chuyện trở nên càng rắc rối hơn thôi.
Dựa theo nguyên tắc nói chuyện tào lao để thay đổi chủ đề, Hudson liền quyết định lấy "Đại Dự Ngôn Thuật" của Giáo Đình để nói đùa.
Đừng thấy cái tên này nghe hư có thể "Dự đoán quá khứ tương lai", nhưng trên thực tế, tác dụng chủ yếu của môn ma pháp này là dùng để đấm nhau.
Đừng nói là dự đoán tương lai, dù là thăm dò quá khứ cũng phải bỏ ra một cái giá đau đớn.
"Hừ!"
Giám mục Kaveh hừ lạnh một tiếng rồi trợn trắng mắt nói: "Bá tước Hudson, Đại Dự Ngôn Thuật thần diệu vô biên, các hạ muốn kiến thức thì có thể tới Thánh sơn.”
“Hiện giờ chúng ta đã điều tra ra chứng cứ chứng minh có người đầu cơ trục lợi vật tư quân nhu, cần sự hợp tác của các hạ. Làm phiền các hạ giao ra toàn bộ sổ sách để cho đoàn điều tra kiểm tra!"
"Không thành vấn đề, bộ hậu cần đã chuẩn bị xong rồi, muốn điều tra lúc nào cũng được. Nếu như các vị có thể hỗ trợ bắt được loại sâu mọt này, toàn bộ nhân viên bộ hậu cần ta đều sẽ vô cùng cảm kích."
Đây là lời thật lòng. Giăng lưới lâu như vậy rồi, cuối cùng đã tới lúc thu hoạch, có người còn tự mang liêm đao tới hỗ trợ, muốn không cảm kích cũng khó.
Trong số những sổ sách đã được chuẩn bị sẵn cũng không hề thiếu những tài liệu bí mật có thể chỉ chứng quý tộc Bắc Cương đầu cơ trục lợi vật tư quân nhu.
Chỉ cần nhìn ra số lượng kho là biết, số lượng vật tư kho lúa mà bọn họ nhận lấy đều nhiều "một chút xíu", cụ thể là nhiều hơn như cầu thực tế của quân đội tiền tuyến.
Đoàn thanh tra chỉ cần lấy danh sách số lượng vật tư mà quân đội tiền tuyến đã nhận để đối chiếu là có thể phát hiện ra vấn đề.
Còn có rất nhiều hạng mục có vấn đề tương tự bên trong bộ hậu cần. Chỉ là những quý tộc khác đã bù đắp xong lỗ hổng, nên dù có lấy nhiều vật tư hơn thì số vật tư đó vẫn đang được đặt trong nhà kho ở các trạm trung chuyển.
Nếu như số lượng thực tế và số lượng trên danh sách khớp với nhau, thì số lượng vật tư lấy dư ra đó chỉ liên quan đến vấn đề bộ hầu cần có điều phối hợp lý hay không, mà không dính dáng gì đến đầu cơ trục lợi quân nhu.
"Nếu đã vậy thì điều tra trước đi! Nhưng từ giờ trở đi, đoàn thanh tra muốn giám thị những người bị hiềm nghi là có liên quan đến vụ án, tránh cho có người thông đồng khẩu cung và chạy trốn, mong là ngài Bá tước có thể hiểu được!"
Hầu tước Jerome đầy ẩn ý nói.
"Ngài Hầu tước cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ toàn lực phối hợp điều tra. Nhưng nếu như đoàn thanh tra muốn bắt giữ người, vậy thì phải lấy chứng cứ ra trước.”
“Mặt khác, trước khi sử dụng thủ đoạn đặc biệt với các sĩ quan quý tộc thì nhất định phải thông báo cho bộ hậu cần trước một tiếng, miễn cho ảnh hưởng đến công tác vận chuyển vật tư của liên quan."
Hudson vừa nói xong, Đại công tước Alfiero liền lập tức biến sắc. So với vẻ cường ngạnh vừa rồi, rõ ràng là hiện giờ Hudson đã lựa chọn thỏa hiệp.
Sau khi do dự một lúc, cuối cùng y vẫn lựa chọn ngậm miệng. Hudson không chịu được áp lực của đoàn thanh tra, chẳng lẽ ông ta có thể chịu được sao?
Chỉ là Đại công tước Alfiero có càng nhiều vấn đề cần phải suy nghĩ hơn mà thôi. Giao quyền chủ đạo điều tra nhanh như vậy, quý tộc Bắc Cương chắc chắn sẽ không có thời gian để giải quyết xong hậu quả.
Nếu như điều tra ra vấn đề lớn, liên minh dựa vào chuyện này để tước đoạt tư cách phân chia chiến lợi phẩm của Vương quốc, đám quý tộc trong nước chắc chắn sẽ không chịu từ bỏ ý đồ.
Ngoài quý tộc Bắc Cương bị giận chó đánh mèo ra, mọi người còn phải điều tra xem ai là kẻ ngốc, lại dám không quan tâm đến lợi ích của tập đoàn quý tộc của Vương quốc.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Đại công tước Alfiero vẫn luôn hoài nghi việc đoàn thanh tra liên minh có thể phát hiện ra vấn đề nhanh như vậy có liên quan với Hudson.
Nhưng chuyện này lại không hợp lý về mặt logic. Bởi vì một khi quý tộc Bắc Cương bị điều tra ra là có tham dự vào việc đầu cơ trục lợi vật tư quân nhu thì Hudson cũng sẽ bị vạ lây.
Thanh danh, quyền thế, quyền phân phối lợi ích sau cuộc chiến đều sẽ bị ảnh hưởng.