Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 84 - Chương 84 - Triệu Hoán Vong Linh

Chương 84 - Triệu Hoán Vong Linh
Chương 84 - Triệu Hoán Vong Linh

Người dịch: Whistle

Tiếng la giết ngày càng gần, lễ tế cũng dần đến hồi cuối. Bộ xương khô ở trên tế đàn cũng đang trong quá trình lột xác cuối cùng, trong số năm tên tín đồ thì chỉ còn có một người duy trì được nhục thân, còn lại đều đã biến thành bộ xương khô.

Thân thể kí sinh được Khô Lâu chi chủ lựa chọn mà còn có thể lưu lại nhục thân, chuyện này làm cho đám tín đồ sùng bái Khô Lâu cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Bất quá tín ngưỡng thành kính với Tà Thần đã khiến cho bọn chúng phải kìm nén nỗi nghi hoặc này lại.

Đột nhiên, mây đen trên đầu bị xua tan, ánh mặt trời lưa thưa rời rạc rọi xuống, trực tiếp đốt cháy lửa giận của đám giáo đồ Khô Lâu Hội.

Khô Lâu chi chủ mới chỉ ném một tia phân hồn sang, quân đoàn Khô Lâu trên tế đàn còn chưa hoàn toàn thành hình, cho nên không thể đối diện với ánh mặt trời.

Một vào bộ xương yếu ớt lập tức phát ra những tiếng xèo xèo, mặc dù không trực tiếp tan ra thành từng mảnh, nhưng quá trình thuế biến đã bị gián đoạn.

Không có mây đen yểm hộ, vị trí của tế đàn rất nhanh liền bị lộ ra ngoài. Liên quân quý tộc đã dánh vào trong thành lập tức từ bốn phương tám hướng lũ lượt kéo tới.

“Trong không khí có hòa lẫn với khí tức thánh quang chán ghét, xem đã có Mục sư ra tay.”

“Tiếp tục lễ tế, tất cả mọi người đi theo ta ngăn địch.” Khô Lâu Thánh Chủ lạnh lùng hạ lệnh.

Nhờ vào quyết tâm lật đổ thống trị của Giáo Đình, tái tạo lại tín ngưỡng của Thần Hi chi chủ, chuyện thắng bại ở thành Dadir này đã không còn quan trọng với gã ta nữa.

“Giết......”

Chỉ một lát sau, song phương đã chiến đấu với nhau. Đối mặt với thế công không ngừng của liên quân quý tộc liên quân, sự chống cự của Khô Lâu Hội chỉ là phí công.

Nhìn xem giáo chúng ngã xuống từng người từng người một, Khô Lâu Thánh Chủ mang theo thân tín lặng lẽ rời khỏi chiến trường. Đây không phải là cuộc chiến của gã, của chiến của gã chỉ vừa mới bắt đầu.

Giáo Đình đã sa đọa, là một tín đồ trung thành, trước khi lấy lại được vinh quang của Thần Hi chi chủ, gã ta không thể ngã xuống được.

Không có lão đại chỉ huy, đám tín đồ của Khô Lâu Hội liền mạnh người nào người nấy đánh, bị liên quân ép cho liên tục bại lui, rất nhanh liền lui đến phụ cận tế đàn.

Có lẽ là cảm thấy địch nhân đang tới gần, bộ xương khô thuế biến thất bại trên tế đàn lập tức bước xuống, nó lập tức tiến công mà chẳng thèm phân biệt địch ta.

Đám tín đồ của Tà Thần còn chưa kịp buông lỏng một hơi thì đã bị bộ xương khô đâm lưng, rất nhiều người đến chết cũng không biết tại sao mình lại chết.

Tâm tình tuyệt vọng tràn lan khắp toàn trường, Khô Lâu chi chủ mở mắt ra, nó rất hài lòng với kiệt tác của mình, nuốt hết đống năng lượng tiêu cực do dám người này tạo ra, nó không kìm được mà ợ một hơi.

Cuối cùng cũng thoát khỏi thế giới vong linh âm u, lại được thấy ánh mặt trời. Vị diện vật chất thật là thoải mái, mới vừa ra tới liền có thể hưởng dụng một bữa tiệc lớn.

Chuyện khó chịu duy nhất chính là bộ thân thể này thật sự quá yếu, căn bản không có cách nào phát huy được toàn bộ thực lực của nó.

Bộ xương khô đối mặt thánh quang, hai loại sức mạnh có thuộc tính tương khắc đụng vào nhau, trong nháy mắt đã cọ sát ra tia lửa.

Chỉ là phần cảm tình tới quá nhanh, đám Khô Lâu binh không kịp đề phòng nên đã bị thiêu cháy hừng hực.

Khô Lâu binh bán thành phẩm liên tục ngã xuống, liên quân nhanh chóng tiến lên tế đàn. Khô Lâu chi chủ đang hưởng dụng đại tiệc lập tức bị chọc giận.

“Các ngươi đang tìm chết sao!”

Một tiếng gầm thét giống như gào thét vang lên, hơn trăm bộ khô lâu trên tế đàn lập tức hoàn thành thuế biến, cả đám đều phát ra ánh hào quang màu trắng bạc.

“Bạch ngân khô lâu”!

Đám quý tộc là những kẻ có kiến thức nên đã nhận ra được ngay lập tức. Bầu không khí trên chiến trường vốn đã bị đè nén này càng trở nên càng ngưng trọng thêm.

Bạch ngân khô lâu không đáng sợ, đáng sợ là con Khô Lâu chi chủ vừa gào thét kia. Nhất là trước người nó còn có bốn bộ xương khô phát ra tia sáng màu vàng nhạt, vừa nhìn liền biết là sắp lột xác thành Hoàng Kim khô lâu rồi.

“Mục sư, buff thêm thánh quang!”

“Pháp sư, nhắm vào tà ma rồi phát động công kích!”

“Các kỵ sĩ xông lên theo ta, vì vinh quang của vương quốc, chúng ta sẽ đập nát đống xương vụn này......” Bá tước Pierce vội vàng hạ lệnh.

Lý trí nói cho ông ta biết, bây giờ không phải là lúc nên do dự. Nếu như không nhân lúc Khô Lâu chi chủ vừa được triệu hoán, chưa kịp khôi phục thực lực mà tiên hạ thủ vi cường, sợ là sau này sẽ phải trả một cái giá rất thê thảm.

Mọi người đều là đối thủ cũ. Khô Lâu Hội đang tạo phản trong vương quốc Alpha này mấy trăm năm rồi, cũng có không ít lần triệu hoán Khô Lâu chi chủ thành công.

Căn cứ vào kinh nghiệm dĩ vãng, Bá tước Pierce vô cùng rõ ràng, nếu như không thể xử lý được nó thì chẳng mấy chốc tòa thành Dadir này sẽ biến thành một biển khô lâu.

Khô Lâu chi chủ vốn đang vô cùng tức giận, lại bị thứ mà nó ghét nhất là thánh quang bao phủ, nó lập tức mang theo đám tiểu đệ xung trận với ý định giải quyết Mục sư trước.

Nhưng nó chỉ vừa bước tới trước một bước liền thấy tia sét, phong nhận, quả cầu lửa...... lao về phía mình.

Khô Lâu chi chủ vẫn còn chưa kịp thích ứng với cơ thể mới, trong nháy mắt liền phải chịu thiệt lớn. Tóc tai và quần áo hóa thành tro tàn, ngay cả nhục thân cũng trở thành rách nát không chịu nổi, chỉ có duy nhất bộ xương cốt là còn vững chắc.

Thật vất vả mới có nhục thân, bây giờ lại bị đánh thành một bộ xương khô, Khô Lâu chi chủ đã triệt để bị chọc giận.

“Triệu hoán vong linh!”

Theo tiếng gầm gừ vang lên, những bộ thi thể vốn nằm yên trên mặt đất đột nhiên cử động giống như muốn sống lại vậy.

Bình Luận (0)
Comment